Mục lục
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Mộ Như Nguyệt trầm xuống.

Hi vọng Vô Trần đừng xảy ra chuyện gì...

Trong lúc Dịch Thiếu Thần đi thu gom dược liệu, Mộ Như Nguyệt trở về phòng mình, sau khi đột phá đến cảnh giới huyền nguyên thì có thể thử luyện chế đan dược đỉnh phàm giai rồi.

Đáng tiếc thiếu tiền và dược liệu...

Hơn nữa, Khiếu Nguyệt bị trọng thương chưa thể khôi phục hình người, việc cấp bách bây giờ là chữa thương cho nó...

Lúc nàng đang còn do dự, một thanh âm từ ngoài cửa truyền đến: "Mộ cô nương, có người đến cầu kiến."

Mộ Như Nguyệt khẽ nhíu mày, trầm tư nửa ngày, nói: "Đưa đến thư phòng chờ ta."

"Vâng, Mộ cô nương!"

Mộ Như Nguyệt đến trước cửa thư phòng, chậm rãi đẩy cửa đi vào, lúc nhìn thấy hai người trong phòng, nàng hơi sửng sốt.

Đó là hai nam nhân trung niên.

Một người mặc thanh y, vẻ mặt nghiêm túc, đôi mắt sắc bén như chim ưng, người kia mặc một thân huyền y, ánh mắt lạnh lẽo băng sương, hai người đều nhìn về phía Mộ Như Nguyệt.

Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày.

Nàng dĩ nhiên nhận ra hai người này chính là hai người Âu Dương gia đứng phía sau Hoàng đế, không biết bọn họ tới tìm nàng có mục đích gì.

"Mộ cô nương, hôm nay chúng ta tới quấy rầy ngươi, mong ngươi thứ lỗi", thanh y nam tử chậm rãi thu hồi ánh mắt, nghiêm túc nói, "Ta là Âu Dương Vân Cẩm, còn vị này là Âu Dương Tĩnh, chúng ta đến từ Âu Dương gia, bất quá ta đoán ngươi đã sớm biết thân phận của chúng ta."

Âu Dương Vân Cẩm đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng thân phận của mình, làm Mộ Như Nguyệt muốn giả bộ hồ đồ cũng không được.

Mộ Như Nguyệt cười nhạt: "Các ngươi tới tìm ta có chuyện gì? Chẳng lẽ muốn mang Khiếu Nguyệt về?"

"Quả nhiên cô nương biết ma thú kia là của Âu Dương gia", Âu Dương Vân Cẩm cười nói, "Không sai, nó đúng là của Âu Dương gia, là ta nói Hoàng đế mang nó ra để thử nghiệm các ngươi, nếu nó nguyện ý đi theo cô nương, ta cũng không miễn cưỡng nó trở lại Âu Dương gia, lần này đến tìm cô nương là vì một chuyện khác."

"Chuyện gì?" Mộ Thanh đạm mạc nói, thanh âm không chút cảm tình.

Âu Dương Vân Cẩm cũng không để ý thái độ của nàng, nhàn nhạt cười nói: "Ta tới tìm cô nương để xin giúp đỡ!"

"Xin giúp đỡ?" Mộ Như Nguyệt cười nói, "Ta chỉ là một nữ tử bình thường mà thôi, sao Âu Dương gia các ngươi lại đến nhờ ta?"

"Nữ tử bình thường? Nữ tử bình thường không thể khiến Dịch Thiếu Thần tìm ngươi hợp tác, nữ tử bình thường càng không thể khiến Khiếu Nguyệt nghe lời, Mộ cô nương thật sự chỉ là một nữ tử bình thường?"

Con ngươi Mộ Như Nguyệt hơi co rụt lại.

Hắn biết mình và Dịch Thiếu Thần hợp tác!"Cô nương, ngươi biết vì sao Âu Dương gia có thể đứng đầu Thiên quốc không?" Âu Dương Vân Cẩm tựa như nhận thấy Mộ Như Nguyệt nghi hoặc, khẽ cười nói, "Bởi vì mọi hành động của Hoàng tộc đều rơi vào mắt chúng ta, Dịch Thiếu Thần vẫn quá ngây thơ, cho rằng chỉ như vậy là có được quyền thế, còn muốn lật đổ Âu Dương gia, dựa vào năng lực của hắn căn bản không thể làm được! Bất quá, Mộ cô nương, lần này chúng ta thành tâm tới xin cô nương giúp đỡ, thế cục ở Vô giới cần phải sửa lại, gia tộc lánh đời nên có phong phạm của gia tộc lánh đời, không nên nhúng tay vào chuyện thế tục, đặc biệt có vài người dã tâm quá lớn, vọng tưởng muốn thống nhất Vô giới..."

Mộ Như Nguyệt không nói gì, im lặng nhìn hai người trước mặt, không biết đang suy nghĩ gì....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK