Editor: Tường An
"Khụ khụ!"
Khổng Phàm ho khan hai tiếng cho thanh giọng, thanh âm khàn khàn già nua chậm rãi vang lên trong đại sảnh yên tĩnh.
"Hoan nghênh các vị tới tham gia hội đấu giá của chúng ta! Tin chắc rằng phủ quận chủ chúng ta sẽ mang đến cho các vị một buổi bán đấu giá khó quên..."
Giữa đám người truyền ra một tiếng cười lạnh trào phúng.
"Khó quên?" Ân Hoa châm biếm, "Quả thật sẽ làm chúng ta khó quên! Chẳng qua, không biết khó quên đến mức nào!"
Mấy lão gia hỏa khôn khéo của học viện làm sao nỡ phái đệ tử thiên tài của họ đến nơi này? Cho nên, quận chủ mới này hiển nhiên là bị học viện vứt bỏ.
Một người học viện không cần sẽ có thành tựu gì chứ?
Nhưng rất nhanh, nụ cười trên mặt Ân Hoa cứng đờ...
Bởi vì hắn vừa dứt lời, Khổng Phàm đứng trên đài bán đấu giá liền lấy ra một bình ngọc, cẩn thận mở nắp, ánh sáng chói lóa bắn ra bốn phía, đứng trong ánh sáng này, bọn họ thế nhưng cảm thấy nguyên khí trong cơ thể tăng trưởng một chút...
"Đây... đây là đan dược thượng giai?"
Ân Hoa sửng sốt, kinh ngạc nhìn đan dược trong tay Khổng Phàm, nhất thời không thể hồi phục tinh thần...
"Các vị!" Khổng Phàm cười nhạt, "Đây là đan dược thượng giai trung cấp Phá linh đan, có thể giúp thần tướng trung cấp đột phá lên thần tướng cao cấp, có lẽ các ngươi không để ý loại đan dược này nhưng các ngươi có nghĩ tới hay không, nếu thế lực bên địch chỉ trong nháy mắt nhiều thêm mười, thậm chí trăm thần tướng cao cấp, như vậy đối với các ngươi sẽ là đại họa thế nào?"
Thanh âm của Khổng Phàm rất có sức dụ hoặc, lập tức khiến đám người phía dưới sôi trào.
Mấy thế lực có thể đứng vững gót chân ở Nam Dương quận đều có cường giả thần vương tọa trấn, cho nên, thần tướng cao cấp cũng không phải là mạnh nhất.
Nhưng nếu thế lực kẻ địch và ngươi ngang nhau, trong thế lực địch lại bỗng nhiên nhiều thêm trăm thần tướng cao cấp, vậy hoàn toàn có thể trấn áp thế lực ngươi rồi!
Cho nên mấy viên đan dược Phá linh đan nho nhỏ này có khi lại là thứ quyết định vận mệnh của cả một thế lực...
"Hơn nữa", Khổng Phàm ngừng một chút, nói tiếp, "Hội đấu giá hôm nay chỉ thu linh thạch! Mười viên Phá linh đan, giá khởi điểm một vạn linh thạch sơ cấp!"
"Cái gì?"
Tim mọi người run lên, hai mặt nhìn nhau.
Ở Thần giới, linh thạch cực kì trân quý, nhưng dù sao cũng không quý bằng đan dược giúp người ta đột phá...
"Hai vạn linh thạch sơ cấp." Thu Mi che miệng cười khẽ, thanh âm yêu mị vang khắp đại sảnh.
"Nếu gia chủ Ân gia và Văn thiếu gia không cần, vậy mười viên đan dược này là của ta."
Văn Hạo cười khẽ, nói: "Năm vạn linh thạch sơ cấp! Thu Mi cô nương, tại hạ đa tạ."
"Khanh khách", Thu Mi cười duyên hai tiếng, vứt mị nhãn về phía Văn Hạo, "Không bằng Văn công tử nhường ta một chút, thế nào?"
"Xin lỗi, Thu Mi cô nương, đúng lúc Văn gia ta cũng đang cần đan dược này."
Văn Hạo lễ phép ôm quyền, dung nhan tái nhợt vẫn mang ý cười trước sau như một, thoạt nhìn cực kì ôn hòa, nho nhã lễ độ...
"Hừ!" Ân Hoa liếc hai người đang tranh chấp, cũng không nghĩ được gì nhiều, cắn răng nói: "Tám vạn linh thạch sơ cấp."
"Mười vạn!" Văn Hạo mỉm cười nhìn Thu Mi, nhàn nhạt nói: "Thu Mi cô nương, Ân gia chủ, đan dược này, Văn gia nhất định phải có."Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK