Sau khi Hạ Minh rời đi không lâu, một làn hương thơm mát xộc vào mũi, hai nam nhân giữ cửa sửng sốt, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một thiếu nữ tuyệt sắc.
Đây là một thiếu nữ khoảng 17, 18 tuổi mang vẻ đẹp lai, nhưng cách ăn mặc hở hang khiến nàng ta nhìn như hơn hai mươi tuổi.
"Đại tiểu thư." Hai người bất giác cúi đầu, cung kính nói.
Thiếu nữ này là con gái của Hạ Minh và vợ hai người Mỹ, là em gái cùng cha khác mẹ của Hạ Thụy, từ nhỏ đã bị chiều hư, tính tình kiêu căng, không đặt bất kì ai vào mắt.
"Hừ!" Hạ Lộ Lộ hừ lạnh, cao ngạo hất cằm, "Nghe nói cha ta muốn cưới con hồ ly tinh kia, ta muốn nhìn xem hồ ly tinh kia có cái gì mà quyến rũ được cha ta!"
"Nhưng mà, tiểu thư, gia chủ nói bất kì ai cũng không được đi vào!"
"Láo xược!" Hạ Lộ Lộ tát một cái vào mặt nam nhân, phẫn nộ quát: "Ta là đại tiểu thư Hạ gia, ta muốn vào, ai dám ngăn cản? Cút ngay!"
Nàng giơ tay đẩy hai nam nhân kia ra, đá văng cửa phòng, đảo mắt nhìn nữ tử ngồi trên giường.
Lần đầu tiên Hạ Lộ Lộ có cảm giác ảm đạm thất sắc.
Dung mạo của nàng không tính là tuyệt thế vô song thì cũng là độc nhất vô nhị, nhưng đứng trước mặt nữ nhân này, nàng rõ ràng ảm đạm hơn rất nhiều.
Trong lòng ghen ghét, Hạ Lộ Lộ cười lạnh nói: "Ngươi chính là hồ ly tinh Vân La quyến rũ cha ta? Đúng là không tệ, đáng tiếc tuổi quá già, không biết sao có rất nhiều tiểu cô nương 17, 18 trẻ đẹp mà cha không chọn, cố tình muốn cưới hồ ly tinh như ngươi?"
Vân La lạnh lùng nhìn Hạ Lộ Lộ, nói: "Đi ra ngoài!"
"Ngươi..." Hạ Lộ Lộ biến sắc, "Ngươi dám đuổi ta ra ngoài? Đừng quên đây là nhà của ta, ngươi chỉ là một người ngoài, dựa vào cái gì mà chiếm chỗ trong nhà ta? Ngươi cho rằng ngươi có thể thay thế vị trí của mẹ ta sao? Nói cho ngươi biết, đừng nằm mơ, loại người không quyền không thế như ngươi căn bản không xứng làm chủ mẫu Hạ gia!"
"Đi ra ngoài!" Ánh mắt Vân La trầm xuống, lặp lại câu nói vừa nãy.
"Tiện nhân!" Hạ Lộ Lộ giương nanh múa vuốt đánh về phía Vân La.
Nếu là trước đây, Hạ Lộ Lộ tuyệt đối không phải đối thủ của Vân La, nhưng hiện tại Vân La đã bị Hạ Minh phế bỏ đan điền, chẳng khác nào một phế vật, làm sao có thể là đối thủ của Hạ Lộ Lộ?
"Không tốt!"
Nhìn thấy động tác của Hạ Lộ Lộ, hai người canh cửa tái mặt, nếu Vân La xảy ra chuyện gì, gia chủ sẽ không tha cho bọn họ...
"Hạ Lộ Lộ, ngươi đang làm gì?"
Thời điểm Hạ Lộ Lộ đánh về phía Vân La, một thanh âm lãnh trầm từ phía sau truyền đến, ngay sau đó, người kia xuất hiện trước mặt nàng, giơ tay bắt lấy cánh tay thiếu nữ.
"Cha!" Hạ Lộ Lộ bất mãn dậm chân, căm giận nói: "Nữ nhân này câu dẫn cha, ta tuyệt đối không cho phép nàng bước vào Hạ gia chúng ta!"
"Đủ rồi!" sắc mặt Hạ Minh trầm xuống, "Chuyện của ta không cần ngươi quản, ngươi tự lo cho mình là được rồi, đừng suốt ngày tụ tập cùng đám hồ bằng cẩu hữu (bạn xấu)!"
"Cha", Hạ Lộ Lộ ủy khuất nói, "Ngươi vì nữ nhân này mà giáo huấn ta? Ta không tụ tập với người vô dụng, đám bằng hữu đó đều có tác dụng rất lớn, cách đây không lâu ta còn kết bạn với một người Tử gia..."Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK