Editor: Tường An
Giờ khắc này, khuôn mặt nghiêm túc trở nên nhu hòa.
“Nguyệt nha đầu, ngươi không sao chứ? Ngũ hoàng tử có làm gì ngươi không?”
Mộ Như Nguyệt lắc lắc đầu: “Ta không ngại, chúng ta đi thôi.”
“Ha ha”, Cung Giang Ly cười gượng, “Nha đầu, nếu Ngũ hoàng tử có làm gì ngươi thì cứ nói cho chúng ta biết, chúng ta nhất định sẽ đòi lại công đạo cho ngươi!”
Nghe vậy, Vưu Kỳ trợn tròn mắt.
Mấy lão nhân này đến là vì Mộ Như Nguyệt, không phải nàng chỉ giao hảo với Đỗ Phỉ Phỉ ư? Vì sao bọn họ lại đặc biệt tới đây vì nàng?
Hơn nữa còn là ba người cùng tới?
“Giải dược của ta.”
Thấy Mộ Như Nguyệt sắp rời đi, Vưu Kỳ vội vàng hồi phục tinh thần, đúng lúc này, một thanh âm lạnh nhạt bay vào tai hắn.
“Giải dược của phấn ngứa chính là phân và nước tiểu, dùng liên tục ba ngày ngươi có thể khôi phục như cũ.”
Chẳng qua, thực lực của hắn cũng sẽ đồng thời biến mất…
Đó là cái giá phải trả khi dám trói nàng!
Sắc mặt Vưu Kỳ xanh mét, lại không dám làm gì, hắn không biết Mộ Như Nguyệt còn hạ độc gì trên người mình nữa không.
Nữ nhân này rõ ràng là ma quỷ!
Hắn thật hối hận đã mang nàng về đây…
“Nguyệt nha đầu, ta đã chuẩn bị tốt dược liệu, không biết chừng nào ngươi có thể chữa trị cho ta?”
Trong phủ thừa tướng, Cung Giang Ly quay đầu hỏi Mộ Như Nguyệt.
“Bây giờ đi.” Mộ Như Nguyệt nhướng mày, cười nhạt nói.
“Tốt.” Cung Giang Ly gật đầu, “Có cần Ngô Vũ đại sư hỗ trợ không?”
“Không cần, một mình ta là được.”
Nói thật, nếu có thể, Mộ Như Nguyệt không tính đích thân luyện đan, có điều, muốn luyện chế Mỹ kim đan cần phải có tinh thần lực rất mạnh, với tình trạng tinh thần lực của Ngô Vũ đại sư thì không thể luyện chế được.
------------------------
Trong phòng luyện đan cực kỳ yên tĩnh, Mộ Như Nguyệt lấy dược liệu ra, cẩn thận bỏ vào đan đỉnh.
‘Phừng’ một tiếng, một ngọn lửa bao quanh đan đỉnh phượng hoàng, hương thơm nhàn nhạt từ từ tràn ra khắp phòng…
Vì đây là lần đầu tiên luyện chế đan dược hoàng giai cao cấp cho nên thần sắc Mộ Như Nguyệt hết sức nghiêm túc, không dám sơ ý chút nào.
Từng giây từng phút trôi qua…
Phải tiêu hao một lượng lớn lực lượng làm sắc mặt Mộ Như Nguyệt trắng bệch, trên trán đẫm mồ hôi…
Chẳng bao lâu, trong đan đỉnh phượng hoàng truyền ra tiếng đan dược va chạm.
“Thành…”
Nàng lật bàn tay lại, điều chỉnh ngọn lửa thêm mãnh liệt hơn, qua nửa ngày, tiếng va chạm dần trở nên an tĩnh.
Giơ tay mở nắp đan đỉnh ra, đan dược liền bay ‘vèo’ tới trước mặt Mộ Như Nguyệt, nàng nhanh tay chụp lấy, nở nụ cười nhàn nhạt.
Kẽo kẹt.
Cửa phòng mở ra, mấy người đứng bên ngoài đồng loạt đi tới, khẩn trưởng hỏi: “Thế nào?”
“Đây là Mỹ kim đan.” Mộ Như Nguyệt đưa đan dược tới trước mặt Cung Giang Ly, “Ngươi ăn đan dược này vào là có thể khôi phục.”
Trong lòng Cung Giang Ly vui vẻ, vội vàng cầm đan dược ăn vào.
Khoảnh khắc đan dược vừa vào miệng, một dòng khí xanh biếc chậm rãi chảy khắp thân thể hắn, cảm giác vô cùng thoải mái…
“Đây là…” Ngô Vũ đại sư sửng sốt, “Đan dược hoàng giai cao cấp? Ngươi là đan dược sư hoàng giai cao cấp?”
Mọi người hung hăng hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt không dám tin nhìn Mộ Như Nguyệt.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK