Hôm nay, tâm tình nàng vẫn luôn thay đổi liên tục.
Đầu tiên là lo lắng cho Thiên Thừa Ngôn, kết quả lại khiếp sợ vì thực lực của hắn, thời điểm Tần Lạc bất chấp quy củ muốn hạ sát thủ, trong lòng nàng phẫn nộ, nếu không có nha hoàn kéo nàng lại, nàng đã bất chấp tất cả mà nhào tới rồi.
Cuối cùng, vì kết cục của bọn họ mà kích động, vui sướng...
Như vậy, phụ thân sẽ không có lý do gì ngăn cản bọn họ nữa!
"Trận tỷ thí này đến đây là kết thúc", Quân Lâm Thiên đứng lên, nhìn về phía thiếu niên đang ôm thiếu nữ trên lôi đài, đạm mạc nói, "Ta cũng tuân thủ lời hứa, cho phép Thiên Thừa Ngôn cưới Nhan Nhi! Nhưng hắn phải ở rể Quân gia!"
Trong lòng Thiên Thừa Ngôn thở phào một hơi, chỉ cần hắn và Nhan Nhi được ở bên nhau, đừng nói là ở rể, có phải làm nô tài hắn cũng không cự tuyệt.
Nhưng lúc hắn muốn mở miệng, lại bị Quân Mạc Nhan giơ tay ngăn cản.
Dưới ánh nắng sớm, dung nhan thiếu nữ kiều diễm, đôi mắt đẹp kiên định: "Cha, Nhan Nhi cảm ơn ân dưỡng dục của người, nhưng hành động của người làm Nhan Nhi rất thương tâm, cho nên, Quân Mạc Nhan ta bắt đầu từ bây giờ không còn là nữ nhi Quân gia nữa, chỉ là tức phụ của gia tộc Thiên Thừa!"
Quân Lâm Thiên biến sắc, phẫn nộ quát: "Làm càn! Nhan Nhi, ngươi vì nam nhân này mà ruồng bỏ vi phụ?"
Quân Mạc Nhan cười lạnh nói: "Cha, ngươi biết rõ ta và Thiên Thừa ca ca yêu nhau mà còn cố tình làm khó hắn! Hắn đã vì yêu cầu của ngươi mà mạo hiểm tìm kiếm dược liệu nhưng ngươi lại không tuân thủ hứa hẹn, gả ta cho Tần Phi! Còn không màng đến sự sống chết của nữ nhi! Những hành vi này đã làm ta thương thấu tâm! Bây giờ Thiên Thừa ca ca đánh bại Tần Phi, cuối cùng ngươi cũng đồng ý gả ta cho hắn, nhưng ngươi lại muốn Thiên Thừa ca ca đến Quân gia ở rể, hắn là nhi tử duy nhất của gia tộc Thiên Thừa! Còn ta không phải là nữ nhi duy nhất của Quân gia! Đừng luôn áp đặt nguyện vọng của ngươi lên đầu ta!"
Quân Lâm Thiên ngây ngẩn, vẻ mặt không dám tin nhìn Quân Lâm Nhan.
Nữ nhi ngoan ngoãn nghe lời của hắn cũng có một ngày sẽ nói ra những lời này?
"Nhan Nhi, ta làm tất cả đều vì tốt cho ngươi! Lúc trước Thiên Thừa Ngôn không bằng Tần Phi, ngươi gả cho Tần Phi tất nhiên tốt hơn gả cho hắn! Bây giờ bảo hắn tới ở rể Quân gia cũng là để ngươi không bị hắn khi dễ... Tại sao ngươi không hiểu những gì cha làm cho ngươi?"
Quân Mạc Nhan lắc đầu: "Cha, người luôn miệng nói vì tốt cho nữ nhi, ngươi làm sao biết nữ nhi chân chính muốn gì? Ngươi cho rằng thực lực của Thiên Thừa ca ca yếu, không thể bảo hộ nữ nhi, nhưng sao ngươi không nghĩ tới lúc gặp nguy hiểm, dù thực lực hắn kém cũng sẽ bất chấp tất cả bảo hộ ta, còn Tần Phi thực lực mạnh thì thế nào? Nếu ngày nào đó chúng ta gặp cao thủ, với tính cách ích kỉ của hắn, dĩ nhiên sẽ vứt bỏ ta mà đi!"
Nghe lời này, không biết vì sao, tim Quân Lâm Thiên run lên.
Lúc trước hắn quả thật cho rằng Thiên Thừa Ngôn không thể bảo vệ tốt nữ nhi hắn, nhưng hắn không nghĩ tới lúc gặp nguy hiểm, hai người sẽ đưa ra quyết định thế nào...
Thiên Thừa Ngôn yêu Quân Mạc Nhan, cam nguyện vì nàng trả giá, quả thật sẽ bất chấp tất cả để bảo vệ nàng! Còn Tần Phi kia hoa tâm, hậu viện còn có mấy tiểu thiếp, hắn có thể vì lợi ích bản thân mà lục thân không nhận, người như vậy sao có thể đáng để nữ nhi phó thác cả đời?
"Nhan Nhi..."
Thanh âm Quân Lâm Thiên nghẹn ngào, nhất thời không biết mở miệng thế nào. Giờ phút này, hắn cảm thấy nữ nhi xa lạ như thế, làm đáy lòng hắn có chút chua xót...Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK