Sắc mặt Xuyên Cốc trầm xuống, đối với việc Mộ Như Nguyệt bộc lộ thiên phú, hắn hoàn toàn không có cảm giác vui sướng gì.
Nếu để nha đầu này gia nhập Đan Môn, sau này hắn tuyệt đối không có ngày lành.
Nếu đã đắc tội nàng rồi, vậy thì nhất quyết không thể cho nàng cơ hội xoay người....
Nghĩ đến đây, ánh mắt Xuyên Cốc âm trầm, híp mắt nhìn dung nhan tuyệt sắc kia, đáy mắt xẹt qua một tia sáng không dễ phát hiện...
Lúc này Tô Sương đã từ trên mặt đất bò dậy, có điều, ánh mắt nhìn Mộ Như Nguyệt càng thêm ngoan độc: "Mộ Như Nguyệt, trận đấu đan dược sư, ta nhất định phải thắng ngươi."
Nữ nhân này căn bản không có tư cách so sánh với nàng....
Mộ Như Nguyệt khẽ cong khóe môi, vẫn chưa nói gì nhưng thần sắc lạnh băng, toàn thân như bao phủ một tầng hàn khí...
Nửa canh giờ trôi qua rất nhanh, một số thí sinh không bảo tồn được dược liệu trong thời gian quy định cho nên bị loại, còn những người được thông qua thì trong lòng vui vẻ, giống như thành công đã gần ngay trước mắt...
"Kế tiếp chúng ta sẽ tiến hành trận tỷ thí thứ hai", Xuyên Cốc lạnh giọng nói, "Trong trận tỷ thí này, các ngươi sẽ tiến vào dược tháp, trong đó có rất nhiều ma thú linh thể, đối phó với chúng không thể dùng vũ lực mà phải vận dụng tinh thần lực."
Mọi người hai mặt nhìn nhau, sau đó lại nhìn về phía Xuyên Cốc.
Xuyên Cốc nói tiếp: "Dược tháp có 10 tầng, đương nhiên, càng lên cao càng yêu cầu tinh thần lực mạnh hơn, người nào đi đến tầng thứ năm mới được tính là thông qua, nếu không thì không thể thi đấu trận tiếp theo."
Lúc nói lời này, ánh mắt Xuyên Cốc cố ý nhìn về phía Mộ Như Nguyệt.
Dựa vào tinh thần lực của nữ nhân này, chắc chắn không thể đi đến tầng thứ năm... Trận thi đấu này, nàng không có khả năng thông qua!
"Nếu đã chuẩn bị tốt vậy xuất phát đi, mấy ngàn năm trước, một thiên tài luyện đan cũng chỉ có thể đi đến tầng thứ tám, tuyệt thế thiên tài vạn năm trước chỉ đến được tầng chín, từ khi dược tháp được xây dựng đến nay chưa có ai đến tầng mười..."
Vẻ mặt Mộ Như Nguyệt ngả ngớn, nàng chưa từng tiếp xúc với thứ này, dĩ nhiên trong lòng rất tò mò, hơn nữa, dùng tinh thần lực chiến đấu?
Nàng đã từng dùng tinh thần lực áp chế kẻ địch, nhưng cần phải phóng thích từ từ, còn về phần chiến đấu, cả kiếp trước và kiếp này đều chưa từng nghĩ tới...
Tô Sương đã sớm biết có trận đấu này, ánh mắt sắc bén quét về phía Mộ Như Nguyệt, nụ cười bên môi càng lạnh lẽo...
Bất luận thế nào, nữ nhân này phải chết trong dược tháp, nàng tuyệt đối không bỏ qua cho nàng ta!
Huống chi, tinh thần lực của nàng ta yếu như vậy, trừ phi tìm chỗ trốn đi, nếu không, cho dù là một ma thú linh thể nho nhỏ cũng có thể lấy mạng nàng...
"Thư Ninh", trong lòng An Thiến có chút khẩn trương, cầm chặt cánh tay Thư Ninh, lo lắng nói, "Nguyệt Nhi nàng... có thể xảy ra chuyện gì hay không?"
Vừa rồi An Thiến để ý thấy Mộ Như Nguyệt khẽ nhíu mày, chẳng lẽ nàng ấy không thể dùng tinh thần lực để chiến đấu? Hoặc là tinh thần lực quá yếu?
Như vậy, Tô Sương sẽ không bỏ qua Nguyệt Nhi....
"Yên tâm đi", Thư Ninh hơi ngước mắt, nở nụ cười thanh nhã, "Ngươi quên trận đấu trước đó sao? Trong tình huống đó nàng có thể sống sót, lần này cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì, người có chuyện cũng chỉ có những người khác..."Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK