Editor: Tường An
“Ngươi có thể không tin ta, nhưng ngươi đã không còn biện pháp nào khác.”
Mộ Như Nguyệt hiển nhiên nhìn ra Cung Giang Ly không tín nhiệm, nàng cười khẽ, thanh âm vận đạm phong khinh, lại giống như búa tạ hung hăng nện vào lòng người khác.
Cung Giang Ly trầm mặc, hắn không biết mình có thể tin tưởng nữ nhân này hay không.
Nhưng nếu nàng muốn hại hắn thì vừa rồi có thể động thủ, căn bản không cần làm điều thừa…
“Được.” trầm mặc nửa ngày, Cung Giang Ly ngẩng đầu nhìn Mộ Như Nguyêt, gằn từng chữ, “Ta tin tưởng ngươi lần này.”
Câu trả lời này nằm trong dự kiến của Mộ Như Nguyệt, dung nhan tuyệt sắc từ đầu đến cuối đều không có bất cứ biểu tình gì.
“Vậy kế tiếp ta sẽ nói các loại dược liệu để luyện chế đan dược cho ngươi biết, trong đó, Kim ngân quả và Hoa hồng anh đào rất dễ tìm, nhưng một loại dược liệu chính yếu khác là Long đảm lại rất khó tìm, Long đảm này cần phải lấy từ thân thể Hoàng long cấp bậc đỉnh thần hoàng.”
Thần sắc Cung Giang Ly trở nên ngưng trọng.
Hoàng long được xem là tồn tại đứng đầu long tộc, chỉ sợ không dễ tìm được, huống chi còn là Hoàng long đỉnh thần hoàng…
“Lão gia hỏa, ngươi yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ tìm được Hoàng long cho ngươi.” Đỗ Y cười cười, “Huống chi, không có tướng quân ngươi ủng hộ, phủ Thừa tướng chúng ta cũng sẽ không huy hoàng như bây giờ…”
Cung Giang Ly đương nhiên biết Đỗ Y nói đùa cho nên cũng không nói thêm gì, chỉ nghiêm túc suy xét lời Mộ Như Nguyệt nói…
“Nha đầu, nếu ta tìm được những loại dược liệu này, ngươi có thể trị bệnh cho ta sao?”
“Bất luận là chứng bệnh gì đều không thể chắc chắn trăm phần trăm, ta chỉ có thể nói, ta sẽ tận lực mà thôi.”
Cung Giang Ly nở nụ cười.
Nếu Mộ Như Nguyệt nói nàng có thể hoàn toàn chắc chắn chữa khỏi bệnh cho hắn, có lẽ hắn sẽ không tin tưởng lời nàng nói, nhưng chính vì câu này mới khiến Cung Giang Ly quyết định thử một lần…
“Được, tìm xong dược liệu ta sẽ báo cho ngươi, chẳng qua, ta có thể hỏi một chút, làm sao ngươi nhìn ra tình trạng thân thể ta?”
“Rất đơn giản…”
Mộ Như Nguyệt ngừng lại một chút, nói tiếp: “Ta thấy tinh thần ngươi không tốt, sắc mặt xanh xao, trên người tản ra một cỗ lực lượng mờ mịt hư vô giống như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất, cho nên ta khẳng định chứng bệnh của ngươi, nếu ta đoán không sai, đây hẳn là di chứng sau một lần ngươi chiến đấu, ngươi bị người khác dùng cấm thuật gây thương tích nên mới để lại hậu quả như thế, muốn khôi phục cũng chỉ có cách dùng Mỹ kim đan.”
Đỗ Y sửng sốt, cười khổ nói: “Ta thế nhưng không phát hiện điểm này, lão gia hỏa, hiện tại xem ra ngươi quả thật có những bệnh trạng mà nàng nói…”
Lúc đầu Đỗ Y căn bản không phát hiện điểm này, cho đến khi Mộ Như Nguyệt nói ra, hắn mới cảm nhận được lực lượng trong cơ thể Cung Giang Ly đúng là có chút không ổn định…
Đỗ Phỉ Phỉ sùng bái nhìn Mộ Như Nguyệt.
Nàng thề, từ nay về sau, nữ nhân này chính là thần tượng của nàng…
Cung Giang Ly thở dài: “Nha đầu, ta sẽ cố gắng tìm xong dược liệu trong vòng nửa tháng, hi vọng ngươi có thể mang đến kì tích cho ta.”
Nửa tháng sao?
Mộ Như Nguyệt gật đầu, trầm mặc nửa ngày, nói: “Trong nửa tháng này ta còn ở Ma thành, cho nên khi nào ngươi chuẩn bị xong dược liệu thì đến phủ Vưu Hi tìm ta, bây giờ cũng không còn sớm, ta cáo từ trước.”Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK