Nàng lại còn kéo Hạ Thụy xuống nước, chẳng phải là muốn liên lụy toàn bộ Hạ gia sao?
"Ngươi câm miệng!" Vân La biến sắc, lửa giận bùng lên, hung hăng tát vào mặt Hạ Lộ Lộ.
Đầu Hạ Lộ Lộ nghiêng sang một bên, tóc tai tán loạn, khóe miệng tràn ra máu tươi, bộ dạng cực kì chật vật.
"A." Hạ Lộ Lộ cười lạnh, "Ta nói không đúng sao? Nàng vốn chẳng phải loại nữ nhân tốt đẹp gì!"
Mộ Như Nguyệt, nếu ta sống không tốt, ta cũng sẽ làm ngươi sống không tốt. Muốn làm thiếu phu nhân Tử gia? Mơ tưởng!
"Ngươi..." Trong lòng Vân La quýnh lên, khẩn trương nhìn Nhan Nhược Khê bên cạnh.
Bất cứ nhà chồng nào cũng đều coi trọng thanh danh con dâu, nếu bọn họ thật sự hiểu lầm Nguyệt Nhi, nhất định sẽ ảnh hưởng đến nàng, đặc biệt đối phương còn là hào môn thế gia như vậy.
Có điều, nếu bọn họ thật sự vì một vài lời vu hãm mà không chấp nhận Nguyệt Nhi, nàng còn có thể để Nguyệt Nhi sống trong một gia tộc như vậy sao?
Nghĩ đến đây, sắc mặt Vân La trầm xuống, bất luận kết quả thế nào, Nguyệt Nhi vẫn là con gái yêu của nàng, tuyệt đối không cho phép kẻ nào tổn thương con gái nàng!
Khóe môi Nhan Nhược Khê cong lên, mỉm cười đi về phía Hạ Lộ Lộ: "Lời ngươi vừa nói là thật sao?"
"Đương nhiên là thật." Trong lòng Hạ Lộ Lộ vui vẻ, đắc ý nhìn Mộ Như Nguyệt, nàng cho rằng Nhan Nhược Khê hoàn toàn tin lời nàng nói.
"Tử phu nhân, Mộ Như Nguyệt và Thẩm Mặc có tư tình, phỏng chừng là thời điểm sau khi gặp thiếu chủ Tử gia, vọng tưởng leo lên quyền thế mà vứt bỏ Thẩm Mặc, loại nữ nhân như vậy sao có thể làm thiếu phu nhân Tử gia? Tử phu nhân, ta nói vậy cũng là vì suy nghĩ cho các ngươi, hi vọng ngươi có thể nghe ý kiến của ta, đừng bị nữ nhân này che mắt!"
Giờ phút này, Hạ Lộ Lộ không hề nhìn thấy sự trào phúng trong mắt Tử Thần, nữ nhân này muốn vu hãm Nguyệt Nhi, chỉ sợ tính toán sai rồi.
Mộ Như Nguyệt là người thế nào, không ai hiểu rõ hơn bọn họ....
"Ha ha!" Nhan Nhược Khê cười to, tấm tắc nói: "Tiểu nha đầu, bịa chuyện không tồi, có thể tiếp tục, rất có tiền đồ, loại chuyện tư tình kiểu này là loại bổn phu nhân thích nghe nhất."
Hạ Lộ Lộ biến sắc, vội vàng nói: "Tử phu nhân, ta không bịa chuyện, lời ta nói đều là thật..."
"Hừ!" Nhan Nhược Khê hừ lạnh, khí thế trên người bắt đầu khởi động: "Thẩm Mặc mà ngươi nói, gần đây ta đã hỏi thăm một chút, bất quá là một tên ngu xuẩn không có đầu óc thôi! Ngay cả nữ nhân mình yêu cũng không nhận ra, còn cho rằng nàng giả mạo, Nguyệt Nhi nhà ta ưu tú như vậy, sao có thể có tư tình với một tên ngốc? Thật quá buồn cười! Hắn có điểm nào so được với con trai ta?"
"Tử phu nhân!" Hạ Lộ Lộ nóng nảy, "Trước khi quen biết con trai ngươi, Mộ Như Nguyệt đã có tư tình với Thẩm Mặc rồi, thiếu chủ Tử gia quả thật rất ưu tú, cho nên lúc nàng gặp hắn mới di tình biệt luyến!"
"Ha ha!" Nhan Nhược Khê cười khẽ, nói: "Ngươi biết không? Đây là câu chuyện buồn cười nhất mà gần đây ta được nghe, lúc Nguyệt Nhi quen biết con trai ta, tên ngốc kia còn chưa sinh ra, ngươi còn nói bọn họ quen biết trước?"
Nhan Nhược Khê nói không sai, Mộ Như Nguyệt và Dạ Vô Trần đã quen nhau từ kiếp trước, huống chi, ánh mắt Mộ Như Nguyệt làm sao có thể coi trọng Thẩm Mặc?
Nhưng sau khi nghe lời này, Hạ Lộ Lộ ngây ngẩn, ngơ ngác nhìn Nhan Nhược Khê...Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK