Lửa này là sinh ra ở trong mệnh hồn của luyện đan sư, cũng có thể do luyện đan sư thu hoạch được từ bên ngoài, dung nhập bên trong mệnh hồn của bản thân tiến hành nuôi dưỡng.
Hai loại phương pháp, mỗi loại mỗi vẻ.
Mà luyện đan sư có thể có được hồn mạng đan hỏa, không người nào không có thủ đoạn cực kỳ cao minh. Trong một trăm luyện đan sư tinh anh, sợ rằng chỉ có hai ba người có thể có được hồn mạng đan hỏa này.
So với các đệ tử Đan tông hiện tại để nói, trong đệ tử thượng đẳng lại không có một người nào có thể nắm giữ hồn mạng đan hỏa.
Nhưng trên người của Độc Cô Niệm này không ngờ lại xuất hiện hồn mạng đan hỏa cực kỳ hiếm thấy. Điều này thật sự khiến cho Cổ Đạo Phong cảm thấy chấn động kinh ngạc.
Luyện đan sư nắm giữ hồn mạng đan hỏa, ở trên trình độ đan đạo tuyệt đối thắng được các luyện đan sư không có hồn mạng đan hỏa cùng trình độ. Đây là điều được giới luyện đan hiện nay công nhận.
Hồn mạng đan hỏa xuất hiện, không chỉ có Cổ Đạo Phong giật mình, tất cả trưởng lão bên phía Đan tông cũng bị dọa cho giật mình.
Đám người Mạnh Vô Ưu, Mộc Yến trước đó vẫn rất có lòng tin vào Phương Lâm. Nhưng sau khi nhìn thấy hồn mạng đan hỏa, trong lòng bọn họ trở nên lo lắng không yên.
Không có cách nào, hồn mạng đan hỏa xuất hiện còn khiến người ta giật mình hơn cả Nhập Vi Kim Đồng.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao trên tay Độc Cô Niệm này lại có một ngọn lửa?
- Điều này có tính là ăn gian hay không?
- Làm gì mà ăn gian? Cái này gọi là hồn mạng đan hỏa.
...
Bên phía Đan tông có không ít đệ tử lộ ra vẻ mặt nghi hoặc. Bọn họ thậm chí cũng không biết hồn mạng đan hỏa là cái gì.
Đệ tử biết chuyện, nói ra hồn mạng đan hỏa này lại có sắc mặt vô cùng không dễ nhìn.
- Còn tuổi nhỏ lại nắm giữ hồn mạng đan hỏa, thật sự không tầm thường.
Trên mặt Vu Thu Phàm đầy cay đắng. Trước khi nhìn thấy đám người Vạn Dược môn này, hắn vẫn có phần cao ngạo.
Nhưng hiện tại xem ra, mình vẫn là ếch ngồi đáy giếng. chỉ là một Vạn Dược môn lại có nhiều nhân vật lợi hại như vậy.
Đinh Tuyền Cơ không nói được một lời. Hai tay hắn hơi nắm chặt lại. Người kiêu ngạo giống như hắn, lúc này cũng có cảm giác bị công kích.
Không có cách nào, cho dù bản thân bọn họ là Đan Tông Tứ Tú hiện tại cũng không có được loại vật hồn mạng đan hỏa này. Bọn họ tất nhiên vô cùng hâm mộ đố vị Độc Cô Niệm trên người có hồn mạng đan hỏa.
Đương nhiên, còn có một người rất kinh ngạc khi thấy hồn mạng đan hỏa xuất hiện.
Người kia đó là Phương Lâm.
Khi hắn nhìn thấy trên tay Độc Cô Niệm xuất hiện ngọn lửa màu đỏ thẫm, mắt hắn nhất thời sáng lên, dường như còn hưng phấn hơn cả khi nhìn thấy Nhập Vi Kim Đồng.
“Đồ tốt. Nha đầu kia có thiên phú không tệ. Nhìn hình dáng ngọn lửa này chắc là sinh ra từ trong mạng hồn của nàng, mà không phải là thu được từ bên ngoài. Điều này mới càng khó có được.”
Trong lòng Phương Lâm thầm nói, mắt không chớp một cái nhìn chằm chằm vào Độc Cô Niệm.
Trong lòng Độc Cô Niệm lại hoàn toàn không suy nghĩ tới bất kỳ chuyện gì khác, khuôn mặt đặc biệt nghiêm túc, đôi mi thanh tú nhíu chặt, thận trọng khống chế tốt hồn mạng đan hỏa.
Tuy rằng hồn mạng đan hỏa lợi hại, nhưng muốn điều khiển nó cũng tiêu hao tâm thần. Dù sao ngọn lửa này có uy lực không giống với những loại lửa bình thường khác. Nếu như có chút lơ là, sẽ khiến cho một lò đan dược bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Đương nhiên, hồn mạng đan hỏa cũng có chỗ ưu thế của nó, chính là có thể rút ngắn thời gian luyện đan lại rất lớn. Đồng thời phẩm chất của đan dược cũng tốt hơn so với dùng ngọn lửa bình thường chế luyện ra.
Chỉ có điều hồn mạng đan hỏa này chỉ có tác dụng với khi luyện đan, lại không có cách nào vận dụng để giao đấu cùng với người.
Sau khi nhìn một hồi, Phương Lâm cũng thu hồi ánh mắt. Hồn mạng đan hỏa này quả thật khiến cho hắn kinh ngạc. Chỉ có điều nhìn lâu như vậy cũng biết đủ. Cũng đến lúc hắn đi làm chuyện chính.
Ngay lập tức, Phương Lâm khoanh chân ngồi dưới đất, hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, hình như đang chuẩn bị làm gì đó.
Độc Cô Niệm nhìn thấy Phương Lâm không quan tâm tới lò luyện đan của mình, trái lại ngồi xuống, trong lòng càng nghi ngờ hơn.
Nhưng lúc này nàng cũng không có thời gian rảnh rỗi để quan tâm xem muốn Phương Lâm làm cái gì. Nàng nhất định phải tập trung ở trên lò luyện đan của mình, hoàn thành một bước cuối cùng.
Chỉ cần bước cuối cùng này hoàn thành, như vậy mình ở trên tiến độ, đã thắng.
Về phần phẩm chất của đan dược, Độc Cô Niệm vẫn rất có lòng tin. Bản thân mình lấy Nhập Vi Kim Đồng điều chỉnh tỉ mỉ, lại thêm hồn mạng đan hỏa luyện, phẩm chất của đan dược tuyệt đối có thể đạt được đến thượng đẳng.
Có Nhập Vi Kim Đồng và hồn mạng đan hỏa, phẩm chất đan dược còn không đạt được thượng đẳng, vậy sau này Độc Cô Niệm cũng không cần lại luyện đan nữa.
Thắng bại rất nhanh sẽ thấy được kết cục.
Độc Cô Niệm biết, mình chỉ có thể thắng được Phương Lâm ở trên thời gian. Đây cũng là ưu thế hiện nay nàng vẫn có.
Mắt thấy đan dược của Độc Cô Niệm dần dần tiến vào giai đoạn kết thúc, đám người Đan tông lại càng khẩn trương.
Phía bên Vạn Dược môn lại khuyến khích Độc Cô Niệm. Bầu không khí đã trở nên khẩn trương.
Lúc này, không còn ai cảm thấy thoải mái nữa. Bởi vì đây là một cuộc chiến cuối cùng có liên quan đến vinh nhục của một tông. Một khi Phương Lâm thất bại, lại đại biểu Đan tông hoàn toàn bị đánh bại bởi Vạn Dược môn.
Đây là công kích đặc biệt trí mạng đối với danh vọng của Đan tông.
Mà phía Vạn Dược môn cũng không được phép thất bại.
Bởi vì bọn họ là người chủ động hạ chiến thư, vậy nếu như không thể thắng được Đan tông, Vạn Dược môn coi như ném hết mặt mũi.
Hiện nay có thể thấy, Độc Cô Niệm hình như vẫn nắm phần thắng lớn hơn một chút.
Trên thạch đài, lão nhân họ Cung nhìn thấy Độc Cô Niệm sắp luyện đan thành công, Phương Lâm này lại vẫn còn ngồi ở đó, hắn không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
- Cổ lão đệ, lần này chính là đa tạ.
Lão nhân họ Cung lại không nhịn được nói.
Thần sắc Cổ Đạo Phong hờ hững:
- Còn chưa tới phút cuối cùng, Cung môn chủ làm sao biết được Đan tông ta nhất định phải thua?
Lão nhân họ Cung cười hì hì. Cái này còn cần ta phải nói ra sao? Người sáng suốt cũng nhìn ra được, không cần đến một nén hương nữa Độc Cô Niệm đã có thể hoàn thành luyện đan. Nhưng Phương Lâm này lại vẫn còn đang ngồi yên. Trên thời gian hắn đã hoàn toàn không đuổi kịp nữa, bị tụt lại quá nhiều.
Thời gian chênh lệch lớn như vậy cũng đủ để quyết định thắng bại.
Bất kỳ kẻ nào cũng không thể nghịch chuyển thế cục ở trên chênh lệch thời gian lớn như vậy. Trừ phi là người mạnh hơn tam đỉnh hoặc trên tam đỉnh tự mình cầm đao ra trận.
Về phần dưới tam đỉnh, đối mặt với thời gian chênh lệch lớn như vậy, gần như không có hy vọng gì.
Nhưng Phương Lâm lại là một ngoại lệ.
Khi trong lòng Độc Cô Niệm tràn ngập sự vui mừng nhìn lò luyện đan, Phương Lâm đã mở mắt. Hắn đã chuẩn bị đầy đủ.
Ngay lập tức, Phương Lâm hoàn toàn không chậm trễ, nhảy bật lên, trong giây lát đánh ra một chưởng.
Ầm!
Một chưởng rơi vào trên thân của lò luyện đan, nhất thời phát ra tiếng động nặng nề. Cùng lúc đó, một chấn động mãnh liệt từ trên lò luyện đan phát sinh ra, biên độ chấn động cực lớn, mắt thường cũng có thể nhìn ra được.
Cảnh tượng như vậy khiến cho các đệ tử Đan tông nhất thời hưng phấn.
Hoàn toàn không có khoảng cách, Phương Lâm hạ xuống chưởng thứ hai.
Ầm!
Biên độ chấn động càng rõ ràng hơn. Toàn bộ lò luyện đan lay động trên mặt đất.
Ở một phía khác, lò luyện đan trước người Độc Cô Niệm hình như cũng bị ảnh hưởng, không ngờ cũng khẽ run rẩy theo.
Biến hóa đột nhiên này khiến cho Độc Cô Niệm trong lúc nhất thời chân tay luống cuống. Trong khi hoảng loạn, nàng vội vàng lấy hồn mạng đan hỏa của mình của mình đi ổn định lại lò luyện đan.
Nhưng hồn mạng đan hỏa có thể luyện đan, nhưng ở những phương diện khác căn bản lại không tốt.
Động tác của Phương Lâm còn chưa kết thúc. Chưởng thứ ba hoàn toàn không có chút do dự, trực tiếp đánh xuống.
Ầm!!!
Một chưởng này giống như đánh vào trên mặt tất cả đệ tử Vạn Dược môn, cũng hoàn toàn đánh nát một chút hy vọng cuối cùng của Độc Cô Niệm.
Lò luyện đan của Phương Lâm trở nên yên tĩnh một cách quỷ dị. Nhưng lò luyện đan của Độc Cô Niệm lại đang run rẩy kịch liệt, sau đó thoáng cái nổ tung.