Mục lục
Tuyệt Đỉnh Đan Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ta thua, lại đi trông cửa lớn cho Vạn Dược môn các ngươi.

Phương Lâm tùy ý nói.

Thấy vậy, đến lượt trong lòng đám người Tử Hà tông thầm giật mình, tất cả đều nói lời ngăn cản, ngay cả Hàn Lạc Vân cũng liếc mắt nhìn Phương Lâm một chút.

Như vậy nếu thắng còn tốt, nếu bị thua, vậy hậu quả kia đã có thể nghiêm trọng.

Đường đường là đệ tử chân truyền của Tử Hà tông, đồ đệ của Hàn Lạc Vân, nếu như chạy đi trông cửa lớn cho Vạn Dược môn, vậy chẳng phải là muốn làm cho người trong toàn bộ Càn quốc đều cười bọn họ đến rụng răng sao? Mặt mũi của Tử Hà tông đã có thể vứt không còn chút nào.

- Hừ, quả thực hoang đường, ngươi đại biểu không phải chỉ bản thân ngươi, là toàn bộ Tử Hà tông, sao có thể tùy ý như vậy?

Kim lão lập tức nắm lấy cơ hội, mở miệng quát lên.

Lần này, không có bao nhiêu người cảm thấy Kim lão quá phận, bởi vì bọn họ cũng cho là nên thận trọng suy nghĩ, dù sao Phương Lâm thua, vậy mất mặt có lẽ không thể chỉ một mình Phương Lâm hắn, là toàn bộ Tử Hà tông, hơn nữa còn là hoàn toàn mất mặt, sau này mọi người nói tới Tử Hà tông, sợ rằng đều sẽ nói đến một câu đệ tử của tông chủ Tử Hà tông đi trông cửa lớn cho Vạn Dược môn.

- Phương Lâm, thận trọng suy nghĩ.

- Không sai, ta cảm thấy không thỏa đáng lắm.

- Cho dù ngươi có lòng tin, nhưng đặt cược như vậy cũng hơi quá.

...

Không ít người đều nói lời khuyên bảo, bọn họ ngược lại không có ý gì khác, chính là không hy vọng Phương Lâm thua sau đó làm cho cả Tử Hà tông trở thành trò cười cho mọi người.

Phương Lâm khoát tay, nói:

- Yên tâm, người trông cửa lớn, không phải là ta.

Lời này vừa nói ra lại khiến cho Phó Hải Tâm tức giận một hồi, trông cửa lớn không phải là ngươi, lẽ nào sẽ là ta sao? Ta xem ngươi làm thế nào luyện ra Dưỡng Hồn đan vô căn cứ này.

Người của Vạn Dược môn cũng không ngừng cười lạnh. Theo bọn họ, Phương Lâm là bị ép đến không có biện pháp, mới có thể kiên trì nói như vậy.

- Lão phu cho rằng, Phương Lâm nếu như thất bại chắc hẳn là bỏ đi tất cả thân phận của hắn hiện nay, kể từ đó cũng sẽ không để cho Tử Hà tông ta mất hết mặt mũi.

Kim lão ở một bên châm ngòi thổi gió.

- Câm miệng!

Hàn Lạc Vân đột nhiên hét lớn một tiếng.

Kim lão nhất thời lại ngậm miệng, lặng lẽ cúi đầu, không dám nói thêm nửa câu nào nữa.

Ai nấy đều thấy được, Hàn Lạc Vân thật sự tức giận, Kim lão lúc này lại nói thêm cho dù nửa chữ, chắc hẳn Hàn Lạc Vân cũng sẽ trừng phạt hắn.

- Phương Lâm, ngươi cứ thoải mái đi làm đi, bất kể thế nào, ngươi đều là niềm kiêu ngạo của Tử Hà tông ta.

Hàn Lạc Vân nói, giọng điệu bình tĩnh, đưa cho Phương Lâm tín nhiệm cực lớn.

Các cao tầng khác của Tử Hà tông thấy vậy, cũng thi nhau gật đầu, nếu Hàn Lạc Vân cũng bày tỏ thái độ như vậy, bọn họ cũng không có lý do gì lại nói này nói nọ, chỉ có thể dành cho Phương Lâm tín nhiệm, như vậy là đủ rồi.

- Bắt đầu đi.

Phương Lâm nói một tiếng, đã có người chuẩn bị xong tất cả dược liệu cần thiết cho hai tờ phương pháp luyện đan, cái gì cần có đều có.

Phương Lâm đi tới trước một lò luyện đan, nhìn một chút, sau đó cũng chuyển một lò luyện đan khác đến trước người của mình.

Cảnh tượng như vậy khiến cho mọi người không nghĩ ra. Hắn đang muốn làm cái gì? Thế nào lại chuyển hai lò luyện đan đến trước mắt?

- Hừ, giả thần giả quỷ.

Phó Hải Tâm cười lạnh.

Phương Lâm vuốt ve hai lò luyện đan, trên mặt có ý cười thật sâu, hắn nhìn về phía Phó Hải Tâm:

- Không biết Phó cô nương có biết một tâm dùng hai chỗ không?

Lời này vừa nói ra, Phó Hải Tâm sửng sốt, lập tức trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Một tâm dùng hai chỗ? Lẽ nào hắn muốn đồng thời chế luyện Ngự Nhân đan và Dưỡng Hồn đan? Sao có thể như vậy được?

Phó Hải Tâm không tin, lý trí nói cho nàng biết, Phương Lâm đang cố làm ra vẻ huyền bí, nhất định là có âm mưu quỷ kế gì.

Ở trong ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người, Phương Lâm giơ hai tay lên, trong giây lát hạ xuống.

Ầm! Ầm!

Hai tiếng động vang lên, chỉ thấy dưới hai lò luyện đan đều dâng lên ngọn lửa.

- Đây là muốn làm cái gì?

- Hai lò luyện đan đồng thời lên lửa?

- Một tâm dùng hai chỗ? Ông trời của ta ơi?

...

Bất luận là người của Tử Hà tông hay Vạn Dược môn đều khiếp sợ tới mức ngây người, cho dù là lại người bình tĩnh mấy đi nữa, cũng không có cách nào duy trì được sự bình tĩnh.

Một tâm dùng hai chỗ!

Phương Lâm lại muốn thi triển thủ đoạn một tâm dùng hai chỗ, đồng thời chế luyện hai loại đan dược hoàn toàn khác biệt, đây quả thực là chuyện không có cách nào tưởng tượng nổi, thật đáng sợ.

- Không nhất định, không nhất định là một tâm dùng hai chỗ, hắn chỉ là nhóm lửa mà thôi, còn chưa thật sự bắt đầu luyện đan.

Có người lên tiếng, giữ vững lý trí, một tâm dùng hai chỗ chính là bản lĩnh có độ khó cực kỳ cao, Phương Lâm mới có trình độ gì, làm sao có thể biến thái như vậy.

Hai người Cổ Đạo Phong và Kim lão đứng ở cách đó không xa, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đồng tử cũng co lại, nhưng trong lòng lại cho rằng Phương Lâm không thể nào làm được chuyện một tâm dùng hai chỗ.

Sau một lát, lò luyện đan hoàn toàn bị nung nóng, Phương Lâm lập tức hành động, hai tay giống như ảo ảnh vậy, không ngừng ném các loại dược liệu vào bên trong lò luyện đan.

Không sai, một tay ném một cái, lần lượt tập trung dược liệu về phía bên trong hai lò luyện đan.

Thấy vậy, tất cả mọi người đều dại ra. Đây tuyệt đối là một tâm dùng hai chỗ.

- Không thể như vậy được? Đây tuyệt đối là không có khả năng!

Tâm thần của Phó Hải Tâm chấn động mạnh, vẻ khinh miệt và giễu cợt trên mặt nhất thời biến mất, thay vào đó lại là vô cùng hoảng sợ.

Không có người nào có thể giữ được bình tĩnh, cho dù là Hàn Lạc Vân lúc này cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đám người Vạn Dược môn mỗi người đều là biểu tình nhìn thấy quỷ. Biểu tình kia muốn đặc sắc bao nhiêu, có đặc sắc bấy nhiêu.

Cung Vô Lượng thiếu chút nữa cắn xuống đầu lưỡi của mình. Trên khuôn mặt già nua của hắn đầy vẻ khó có thể tin được.

Phương Lâm không ngừng ném dược liệu vào bên trong lò luyện đan, hoàn toàn không dừng lại chút nào, trên mặt cũng trước sau vẫn duy trì thần sắc nhàn nhã.

Vừa vặn là luyện đan sư, Phó Hải Tâm có thể hiểu rõ, một tâm dùng hai chỗ là gánh nặng lớn tới mức nào đối với tinh lực của một luyện đan sư, cho dù là nàng, từ trước tới nay cũng chưa từng dám đi thử một tâm dùng hai chỗ.

Ngay cả sư phụ của Phó Hải Tâm ở Đan Minh Linh quốc cũng đã nói, không có thiên phú và tự tin tuyệt đối, lại không cần đi thử một tâm dùng hai chỗ.

Nhưng Phương Lâm này, hắn lại có thể làm được một tâm dùng hai chỗ.

Một tâm dùng hai chỗ đối với Phương Lâm mà nói, quả thật không phải là chuyện gì khó, dù sao kiếp trước hắn thân là Đan Tôn, ở trong mắt hắn chính là một tâm dùng hai chỗ vùng kỹ xảo nhập môn không có gì khác nhau.

Mà theo những người khác, Phương Lâm đơn giản là thần.

Khi tất cả dược liệu đều được bỏ vào lò luyện đan, Phương Lâm không lập tức đậy nắp lò luyện đan lên, trên hai tay đều phóng ra một ngọn lửa.

Trên tay trái là lửa màu xanh lam của Cực Hải chập chờn!

Trên tay phải, lửa của thú hỏa màu đỏ sôi trào lóe lên!

Cảnh tượng như vậy lại khiến cho Phó Hải Tâm cực kỳ hoảng sợ, đám người Vạn Dược môn cũng cảm thấy trời đất quay cuồng.

Hai loại hồn mạng đan hỏa!!!

Phó Hải Tâm quả thực phải nghi ngờ cuộc sống. Phương Lâm này chẳng lẽ chính là tồn tại được ông trời phái xuống công kích mình sao? Một tâm dùng hai chỗ cũng không tính là gì, nhưng bây giờ trên thân của người này tự nhiên mang hai loại hồn mạng đan hỏa, đây quả thực quá khinh người.

Đám người Tử Hà tông ngược lại hoàn toàn không kinh ngạc, dù sao Phương Lâm lúc đầu hấp thu loại hồn mạng đan hỏa thứ hai, bọn họ đều nhìn thấy được.

Hai loại hồn mạng đan hỏa xuất hiện ở trong tay của Phương Lâm, không hề nghi ngờ hắn muốn tiếp tục một tâm dùng hai chỗ, lợi dụng hai loại hồn mạng đan hỏa này, đồng thời chế luyện hai loại đan dược.

Nắm giữ hai loại hồn mạng đan hỏa, chính là chỗ dựa lớn nhất của Phương Lâm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK