[ Người qua đường Giáp ] A a a! Đờ mờ! Dứu Sắc là thương phối (*) nữ đại thần kia đúng không?
(*) thương phối: thương là buôn bán, kinh doanh; theo mình nghĩ thì chắc là những người làm nghề võng phối kiếm tiền???
[ Vân gia – Song Song ] Vân đại cố lên!!!
[ Giang thiếu đẹp trai nhất ] Giang đại Giang đại, tuyệt đối phải chọn nữ thần Dứu Sắc nha! Không cần mỗ Vân ăn ngó sen đâu!
[ Sida ] Kể ra, Dứu Sắc là thương phối đại thần, còn vị CV “1” kia là cái quỷ gì, có ai quen không?
[ Rất là đáng yêu ] Không biết ai.
……
“Được,” Người chủ trì cười nói: “Mời mọi người chọn cặp.”
“Giang Sơn Bắc Vọng” lên mạch trước, không ngoài dự kiến chọn “Dứu Sắc”.
“Lão sư Dứu Sắc, tôi đã ngưỡng mộ rất lâu.”
Hắn ta không dấu vết khen tặng “Dứu Sắc” một câu, cố tình đè thấp tiếng nói có vẻ đàn ông mà trầm thấp.
Tức khắc, “Giang phấn” tại khu bình luận bùng nổ, ngao ngao kêu Dứu Sắc mau chọn chính nhà bọn họ.
“Cảm ơn đã quan tâm. Nhưng…. tôi vẫn nên chọn đồng minh lôi chủ của mình đi.”
Là lời từ chối uyển chuyển.
Thoáng chốc, rất nhiều fan thất vọng ——
Cứ như vậy tiếp tục, cuối cùng vẫn sẽ trở về ghép cặp lôi chủ × lôi chủ, người khiêu chiến × người khiêu chiến.
“Vân Xuất Tụ” không có khả năng chọn “Giang Sơn Bắc Vọng”, nhưng vị lôi chủ “1” xa lạ kia, theo lời của “Dứu Sắc” tựa hồ rất quen thuộc với cô, phỏng chừng sẽ không mạo hiểm chọn “Vân Xuất Tụ”.
Cùng thời khắc đó.
Trước máy tính.
Vân Khuynh hơi dừng, nàng cũng không thấy kỳ quái khi “Dứu Sắc” thành danh trong vòng thương phối đã lâu không chọn “Giang Sơn Bắc Vọng”.
Chỉ là, trong giọng nói của đối phương khi đề cập đến “1” lại lơ đãng biểu lộ….
Ngượng ngùng và ái mộ là thế nào?!
Vân Khuynh nheo mắt lại, có chút nghiền ngẫm nhìn tài khoản “1” trên mạch tự.
Nhất thời không tiếng động.
Hai người còn lại, ai cũng không mở miệng trước.
Khu bình luận đã có người bắt đầu nghi hoặc, đang lúc người chủ trì không chịu nổi định nói lời nhắc nhở ——
Một giọng nữ thanh nhã mang theo ý cười, phút chốc vang lên.
“Người đã đồng ý sẽ đợi em ở chung kết, có ở đây không?”
Tiếng nói thánh thót như châu ngọc, ngữ khí nhỏ nhẹ, lại toát ra thân mật như có như không, thẳng tắp đâm vào màng nhĩ của người nghe.
Nhóm thanh khống nào đó đột nhiên không kịp phòng ngừa, chỉ cảm thấy lỗ tai run rẩy, còn chưa kịp thích ứng ——
Một tiếng cười nhẹ, bỗng vang lên tai.
Giây tiếp theo.
Là giọng nam trầm thấp từ tính: “Anh ở đây.”
Má ơi!!!
Nháy mắt này, khu bình luận nổ tung ——
[ Hạ chi không ] A a a a a a! Che mặt thét chói tai!!!
[ Người qua đường Giáp ] Ngao ngao ngao ngao! Nhìn trăng gào rú!!!
[ Sida ] Lỗ tai mang thai! Ai? Ai vừa nói tài khoản đánh số này xa lạ? Đây không phải nam thần nhà ta sao hì hì hì hì (≥O≤)~
[ Vân gia – Tiểu Ngải ] Lầu trên đủ rồi! Nói xa lạ chính là mi đó! Ra đây đoạt người nào == ngữ khí quen thuộc này, vừa thấy chính là cộng sự của nữ thần hắc hắc!
[ Vân gia – Diệp Diệp ]!!! Không đúng nha! Âm thanh này rất quen thuộc!
[ Vân gia – sjss ] Chẳng lẽ là ám hiệu ⊙o⊙! Là âm thanh nam thần thần bí! Câu chuyện cấm kỵ đêm khuya! Có phải hay không! Có phải hay không! Suy đoán này làm tui muốn điên ngao ngao ngao o(≥ 口 ≤)o
[ Rất là đáng yêu ] Lầu trên nói gì không hiểu, chỉ cảm thấy bị một đôi đại thần không coi ai ra gì chơi đến choáng váng QAQ
…..
Không tồi.
Cho dù nhóm người nghe trào dâng như thế nào, hai người trên mạch, vẫn rất quen thuộc nhau đùa giỡn đối phương ——
“Vậy…. có muốn chọn em hay không?”
Đây là tiếng cười nhạt lười biếng của cô gái.
Mà một chớp mắt sau.
Người đàn ông hơi thở nặng nề mà cất tiếng nói thấp thuần ở đầu bên kia.
“Đương nhiên.”
Đáp lại tùy theo.
Tiếng nói từ tính mang khuynh hướng cảm xúc mười phần, phun ra hai chữ như hai âm phù ma mị, chớp mắt cào tới đáy lòng người ta.
Vì thế, cứ như vậy quyết định xong.
Không chút để ý như vậy, theo lý thường hẳn là quyết định rồi.
“Giang Sơn Bắc Vọng” và “Dứu Sắc” trên mạch đều trầm mặc.
Đến nỗi người chủ trì sót lại, cũng cảm thấy mình dư thừa.
Thẳng đến khi hai người kia giao lưu xong, mới giật mình tỉnh lại tìm được giọng nói của bản thân.
“….. Được rồi.” Người chủ trì hắng giọng: “Nói như vậy, hai vị chọn là đối phương?”
“Phải.”
Mở miệng là người đàn ông có tài khoản “1”.
Mà sau lời đáp lại chắc chắc này, nhóm người nghe càng nhiệt huyết dâng trào ——
[ Vân gia – Tiểu Ngải ] Đây tuyệt đối là âm thanh của nam thần thần bí ở ca hội lúc trước! Vui sướng muốn khóc ngao ngao ngao ngao ┗|O|┛
[ Người qua đường Giáp ] Không hiểu lầu trên, chỉ cảm thấy bị hai vị tuyển thủ này làm nghẹn một bát thức ăn cho chó TAT
[ Sao sáng ] Không sai, chỉ vài câu đối thoại, phảng phất như vừa nghe xong một bộ kịch truyền thanh ngọt ngọt ngọt vậy ≧▽≦
[ Vân gia – Diệp Diệp ] Những ai chưa biết mời trò chuyện riêng để phổ cập khoa học, đây là phần kế của câu chuyện cấm kỵ đêm khuya a a a!!
[ Rất là đáng yêu ] Đầu trống rỗng. Cái gì cũng không biết hết a. Nhưng tui vẫn muốn ship CP, chờ mong phần hợp tác sau đó của hai người ⊙▽⊙
……
Tóm lại, nhóm thanh khống vô cùng thỏa mãn, sau khi quyết định cặp xong, bốn người tạm thời xuống mạch ——
Trong hiện thực, biểu hiện lại khác nhau.
“Phanh!”
Kiều Bắc Vọng đóng mạch, một quyền đánh vào máy tính trên bàn. Giọng nói kia….
Tình nhân của “Vân Xuất Tụ”, thế nhưng xuất hiện trong đêm chung kết!
Nhớ tới chuyện bị đoạt nổi bật ngay tối sinh nhật, sắc mặt của hắn ta càng đen, quả thực muốn chảy ra mực.
“Bắc ca.”
Vương Mộng Huyên bồi Kiều Bắc Vọng ở một bên thấy thế vội trấn an.
“Anh bình tĩnh một chút. Tốt xấu gì cộng sự của anh Dứu Sắc là thương phối đại thần a.”
Thần sắc Kiều Bắc Vọng hơi hòa hoãn lại.
Không sai, có một cộng sự là đại thần, hắn ta không thể thua nữa.
Lần này, mình tất phải đạp “Vân Xuất Tụ” cùng tình nhân của ả ta xuống dưới chân!
Mà bên kia.
Cô gái có tài khoản “Dứu Sắc” âm thầm thở dài một hơi, có chút giật mình.
Hóa ra, cô gái kia mới là nguyên nhân hắn tham gia thi đấu.
Không nghĩ tới, người đàn ông đầu tiên mình có hảo cảm, trong lòng lại đã có người khác….
Chẳng qua, bản thân mình sẽ không nhận thua như vậy.
Đêm nay, hãy để cô nhìn xem —— vị “Vân Xuất Tụ” này có bản lĩnh như thế nào!
Trên kênh, so đấu của các nhân vật khác đã bắt đầu.
Mà “Giang Sơn Bắc Vọng” và cộng sự tạm thời “Dứu Sắc”, ngoài ý muốn cùng lúc quyết tâm giành thắng lợi.
Chẳng qua hết thảy này, hai người khác hoàn toàn không biết gì cả.
Vân Khuynh bình tĩnh nghe những tuyển thủ phía trước PK.
Thẳng đến khi hai cộng sự đội thứ 4 sắp so đấu xong, mới mở ra giao diện tin nhắn riêng với “Đế Thần” ——
[ Em tới trận chung kết rồi, đáp án của anh đâu? ]
Nàng trầm ngâm, tay mềm gõ câu hỏi.
Bên kia, Tiết Cận Sâm nhướng mày, sâu trong mắt xẹt qua tia u ám ý vị không rõ ——
Cô nhóc này, thế mà dám lên sân khấu trêu chọc hắn.
[ Thắng, liền nói cho em. ]
Vân Khuynh cười khẽ.
[ ‘Tới trận chung kết sẽ trả lời’ đã nói tốt đâu, anh đây là lâm thời tăng điều kiện sao? ]
Môi mỏng người đàn ông cong lên thành độ cong ác liệt.
[ Phải. Thì thế nào? ]
Thật là….
Vân Khuynh mím môi, ánh mắt giảo hoạt.
[ Vậy em đây cũng phải tăng điều kiện. ]
[ Nếu chúng ta đều thắng. Anh bồi em diễn một vở kịch, thế nào? ]
Bên kia Tiết Cận Sâm đột nhiên nheo mắt lại, thần sắc khó lường, vài giây sau, mới gõ reply.
[ Có thể. ]
Mà khi Vân Khuynh nhận được tin nhắn này, trong tai nghe lại vang lên giọng nói người chủ trì lần nữa ——
“PK “Vân Phi” và “Sở Thần” sắp bắt đầu, “Giang Sơn Bắc Vọng” và “Dứu Sắc” biểu diễn trước!”