TÌNH THÙ LẠC LỐI: CÔNG LƯỢC TỔNG TÀI TỐI TĂM (14)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
🍑🍑🍑🍑🍑🍑🍑🍑🍑🍑🍑🍑🍑
Nghe vậy, rốt cuộc Vân Khuynh cũng cho Chu Tuấn Vũ một cái liếc mắt.
“Anh nghĩ nhiều rồi.” Vứt ra lời đáp lại không chút nể tình.
Chu Tuấn Vũ bị hung hăng nghẹn một hơi, chỉ cảm thấy lửa giận trong lòng càng lớn, hắn ta cười lớn ra tiếng, lại nói.
“À? Vậy…… Là đến để du lịch?”
Giây tiếp theo.
Lại bị một giọng nam âm lãnh trầm thấp ngắt lời: “Xem ra dì Ninh không dạy tốt lễ nghi cho cậu.”
Đúng là Chu Thiệu Kiêu.
Mới vừa rồi, hắn vẫn luôn không lên tiếng, rũ mắt, cảm xúc được thu liễm đến mức thậm chí khiến người ta đã quên mất người này đang tồn tại.
Nhưng hiện giờ, hắn không hề đè ép nữa, một khi đã mở miệng, liền hoàn toàn chấn nhiếp ánh mắt của mọi người.
Mà vừa nhìn, sẽ chỉ cảm thấy ——
Người đàn ông này, trời sinh chính là tiêu điểm khiến vạn người chú mục.
Tuấn mỹ tuyệt luân, đáng tiếc… Chỉ có thể thiệt thòi sống dựa vào xe lăn.
Tựa như thần Venus cụt tay, cho dù khuyết điểm này trong lĩnh vực nghệ thuật được tôn sùng là tối cao, nhưng trong thực tế vẫn cảm thấy tiếc nuối.
Trong lúc nhất thời, không nói đến động tĩnh của bốn người đưa tới kinh ngạc cảm thán tiếc hận của người vây xem đối với hắn, ngay cả Quan Vũ Phỉ vốn đang một lòng dựa vào người tình nhân, cũng không tự chủ được mà chấn kinh trong chốc lát.
“…Tuấn Vũ,” giữa lúc hoảng thần, cô ta nghe được giọng nói của mình trở nên phù phiếm: “Đây là…?”
Quan Vũ Phỉ giật mình ngạc nhiên nhìn Chu Thiệu Kiêu trên xe lăn, cô ta vẫn luôn cho rằng tình nhân của mình đã là người đàn ông xuất sắc nhất trên đời, nhưng lúc này, giữa lúc bị đã kích, trong lòng dường có chút dao động bí ẩn.
Nhưng dáng vẻ này của cô ta còn tăng thêm truy vấn, dừng trong mắt Chu Tuấn Vũ, lại càng làm cho hắn ta oán hận vô cùng.
Hơn nữa, câu nói kia của Chu Thiệu Kiêu…
“Anh có ý gì?” Chu Tuấn Vũ nắm chặt quyền, miễn cưỡng nhìn thẳng lại, nỗ lực lấy lại khí thế.
Chu Thiệu Kiêu lại chỉ cong môi mỏng lên: “Anh trai như cha, lễ phép của cậu đâu?”
Nhưng vừa dứt lời, sắc mặt Chu Tuấn Vũ đột biến xanh mét.
Không sai.
Cho dù là khác mẹ, nhưng Chu Thiệu Kiêu vẫn là…Trưởng bối của hắn ta.
Huống chi anh em hai người còn kém nhau trên dưới mười tuổi, nói một câu “Anh trai như cha”, xác thật không quá phận.
“Tôi…” Chu Tuấn Vũ hít một hơi thật sâu, từ trong cổ họng phun ra ba chữ: “…Chào anh cả.”
Chu Thiệu Kiêu mới hơi gật đầu, không chút dao động nhận lấy câu chào hỏi này.
Vân Khuynh đứng bên cạnh hắn, khóe môi lặng yên cong lên một độ cung.
Cùng thời khắc đó, ngón tay nhẹ khều, tại góc chết tầm mắt của mọi người ——
Nhẹ nhàng xẹt qua trên lưng người đàn ông, không dấu vết ngoắc ngoắc cho hắn một dấu hiệu tán thưởng.
Ánh mắt Chu Thiệu Kiêu đột nhiên tối sầm lại.
Còn Chu Tuấn Vũ, vẫn tức giận siết chặt tay.
…… Trong lúc nhất thời, mấy người lâm vào im lặng ngắn ngủi.
Lại không ngờ.
Giây lát sau, một giọng nữ uyển chuyển đột ngột vang lên: “Anh cả…”
!?
Vân Khuynh hơi nhướng mày, nhìn về phía Quan Vũ Phỉ đang ngượng ngùng, trong lòng cười lạnh.
Mà Chu Thiệu Kiêu, tất nhiên đối với câu này không có bất cứ phản ứng nào, hắn chỉ nhìn về phía Chu Tuấn Vũ, lạnh nhạt nói.
“Quản người của cậu cho tốt.”
Lúc này, Chu Tuấn Vũ chỉ cảm thấy trên mặt như thiêu đốt.
“Gọi bậy cái gì đó!?”
Hắn ta đột nhiên quay đầu, tìm được chỗ phát tiết là Quan Vũ Phỉ, lập tức bùng nổ.
“Cô cho rằng mình là ai hả?? Cũng xứng cùng tôi gọi…”
Chu Tuấn Vũ tàn nhẫn nói, đồng thời gắt gao nắm lấy cổ tay Quan Vũ Phỉ.
“Tuấn Vũ…”
Quan Vũ Phỉ bị đau lập tức vứt bỏ điểm khác thường dâng lên trong lòng này, toàn bộ tinh thần đều quay lại trên người tình nhân.
“Không, không phải em cố ý…”
Cô ta cắn đôi môi đã trắng bệch, hoa lê đái vũ lắc đầu, thân thể nhu nhược không xương lung lay sắp đổ, chỉ có thể bất lực nhìn Chu Tuấn Vũ.
Chu Tuấn Vũ lại ném mạnh cánh tay cô ta xuống, quay đầu đi mất, thuận thế rời khỏi tầm mắt “Trưởng bối” khiến hắn ta khó xử kia.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
“Tuấn Vũ, Tuấn Vũ…”
Sắc mặt Quan Vũ Phỉ trắng bệch, nghiêng ngả lảo đảo đuổi theo sau hắn ta, muốn nắm lấy cánh tay hắn ta.
Nắm được, lại lần nữa bị ném ra; lại nắm lấy……
Dần dần, thân ảnh hai người càng lúc càng xa.
Chỉ còn loáng thoáng thấy được, dáng vẻ lôi lôi kéo kéo của bọn họ……
“Psychose!”
Trong đám người, đột nhiên có tiếng cảm thán vang lên.
Ừ.
Nhờ khả năng tinh thông tiếng Pháp mà nguyên chủ ban tặng, Vân Khuynh nghe hiểu, ý là “Bệnh tâm thần” đây mà.
Không nghĩ tới, “Khí vận chi nữ” ở thế giới này vừa lên sàn đã ngược luyến tình thâm cùng bạn lữ, ở thế giới khác chưa chắc đã thưởng thức được đâu…
Khụ.
Vân Khuynh hơi không kìm được mà cười khẽ ra tiếng.
Lại rũ mắt, nàng lại thẳng tắp đối diện với tầm mắt sâu thẳm của người đàn ông.
Bốn mắt nhìn nhau.
Trong chớp mắt Vân Khuynh ném mất hứng do hai người mang lại ra sau đầu, mắt phượng mỉm cười, chỉ thấp giọng nói: “Chúng ta vào nhé?”
“Ừ.” Chu Thiệu Kiêu duỗi tay, bỗng chốc cầm lại bàn tay đang đặt trên xe lăn của nàng.
*
Giải thi đấu vũ đạo quốc tế ba năm một lần, có thể nói là việc trọng đại nhất trong giới vũ đạo.
Có ba hạng mục thi đấu là quốc tiêu vũ*, múa dân tộc, và múa ballet.
*Quốc tiêu vũ (国標舞) Hình như là Dance sport (không biết đúng không nữa ><)
Trong đó, thi đấu múa Ballet chia thành hai nhóm chính, phân biệt hai tổ nam và nữ, múa đơn, giải thưởng của hai tổ là riêng biệt. Nhưng bất luận là ai, các vũ công đều được yêu cầu phải thi đấu cả hai tiết mục ballet cổ điển và ballet hiện đại, phân ra là vở kịch được quy định sẵn và vở kịch tự chọn.
Mặt khác, chế độ thi đấu chia thành ba lượt, đấu vòng loại, đấu bán kết và trận chung kết.
Mà thi đấu vũ đạo quốc tế lần này, tuyển thủ Trung Quốc cũng không nhiều lắm.
Cụ thể trong tổng số người múa ballet ở đây, tin tức truyền thông có được là ——
Trong toàn bộ 112 vũ công dự thi, đại khái chỉ có 10 người xuất thân từ Trung Quốc, trong đó có 4 người là cộng sự cùng thi đấu, 3 người thuộc tổ nam.
Gây chú ý nhất trong tổ nữ, chỉ còn ba người, hai người còn lại hầu như chưa lộ danh tính, chỉ có Quan Vũ Phỉ là gây chú ý nhất.
Những ngày trước đêm tranh tài này, Quan Vũ Phỉ đến Paris trước, dưới sự dẫn dắt của Chu Tuấn Vũ liên tiếp bái phỏng một số “Nghệ sĩ múa nổi tiếng thế giới”, được không ít khen ngợi.
Cô ta phát trên Weibo trong nước, lại thêm một mảnh trầm trồ ca ngợi.
Tóm lại, dưới sự bao phủ của truyền thông, Quan Vũ Phỉ nghiễm nhiên trở thành người cạnh tranh có khả năng đoạt giải nhất trong nước, càng đạt được vô số hào quang.
Cuối cùng, dưới sự chờ đợi của ngàn vạn người. Ngày 8 tháng 7, vòng đấu loại chính thức diễn ra.
Sáng sớm hôm nay.
Trước viện ca kịch, một màn tương tự lại trình diễn lần nữa ——
Chu Tuấn Vũ trông thấy trong tay vệ sĩ phía sau Chu Thiệu Kiêu cầm vé vào, không khỏi cười nhạt: “Anh cả, Phương tiểu thư.”
Cảm thấy đắc ý, lúc này hắn ta lại gọi người vô cùng sảng khoái: “Thì ra các ngươi thật sự đến xem Vũ Phỉ biểu diễn. Sao không nói sớm, Vũ Phỉ là tuyển thủ dự thi, còn có thể cho các người nhiều thêm mấy vé……”
Quan Vũ Phỉ đứng một bên, trong vẻ mặt ngượng ngùng lại khó nén kiêu ngạo, đối với hai người Vân Khuynh lại ẩn ẩn ý tứ cùng chung kẻ địch ——
Lúc này, hai người đã sớm hòa hảo, tất nhiên lại muốn mặt trận thống nhất.
Cô ta cũng đã sớm đè ép tâm tư “Không nên có” xuống.
Nhiệm vụ của cô ta hôm nay, đó là tỏa sáng rực rỡ tại viện ca kịch này, hủy diệt bóng ma của bản thân, tiến thêm một bước chinh phục trái tim tình nhân!
Quan Vũ Phỉ nghĩ, trên mặt cũng cười khanh khách phụ họa nói: “Đúng vậy, có muốn tôi lại đưa thêm mấy vé cho mọi người ngay bây giờ không……”
Vân Khuynh lại không chút để ý mà cười.
“Đa tạ. Đáng tiếc chúng tôi cũng không phải đến xem Quan tiểu thư.”
Dứt lời, Chu Tuấn Vũ ngẩn ra.
Quan Vũ Phỉ lại kinh ngạc mà buột miệng thốt ra: “Không phải xem tôi, còn có thể xem ai chứ?”
—————
Lời tác giả:
PS.
Chế độ thi đấu là tổng hợp từ các giải thi đấu vũ đạo quốc tế.
Bù đắp lại cái bug có khả năng bị hiểu lầm, trước kia cũng không đặc biệt nói rõ, tuy “Khí vận chi nữ” là cô nhi nhưng đúng thật có tham gia kế hoạch tài trợ, cũng học ballet từ nhỏ, nhưng không có danh sư chỉ đạo. Cô ta tốt nghiệp từ trường nghệ thuật, sau đó tra nam tới tìm mới có danh sư chỉ điểm.
Nếu không cho dù có là “Khí vận chi nữ” thì bàn tay vàng cũng quá lớn rồi, cho dù là bắt chước, cũng không có khả năng mới học không bao lâu đã có thể đạt đến trình độ thế giới.
__________
Dương: Chuẩn bị vả mặt.
Tra nam nhỏ hơn anh nhà khoảng 10 tuổi
Khuynh Khuynh nhỏ hơn tra nam
Vậy suy ra là...