TÌNH THÙ LẠC LỐI: CÔNG LƯỢC TỔNG TÀI TỐI TĂM (21)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
🎣🎣🎣🎣🎣🎣🎣🎣🎣🎣🎣🎣🎣
"Ừ?”
Chu Thiệu Kiêu thấp giọng trả lời, bất động thanh sắc mà ôm lấy vòng eo nàng.
“Đừng quậy.” Mắt phượng của Vân Khuynh thoáng nhìn, nhìn hắn tựa như muốn “Cảnh cáo” một cái.
Giây tiếp theo.
Người đàn ông lại trực tiếp đơn giản duỗi tay, khóa chặt người lại.
Sau đó, giống như ôm em bé, ôm nàng vào trong ngực.
Vân Khuynh: “…”
Nàng thật là, bị loại thuộc tính muộn tao ấu trĩ này ăn đến gắt gao…
Tùy ý để Chu Thiệu Kiêu ôm trong chốc lát.
Giữa lúc suy nghĩ bay loạn, Vân Khuynh đột nhiên nhớ đến một chuyện.
“Nói mới nhớ, có phải anh vẫn chưa thổ lộ với em hay không?” Nàng nói, nâng mắt lên, ánh mắt sáng ngời đối diện với đôi mắt sâu thẳm của hắn.
Tầm mắt chạm vào nhau.
Chu Thiệu Kiêu không dấu vết khựng lại.
Nhưng vẫn bị Vân Khuynh vừa vặn bắt được.
Nàng đột nhiên cười, thẳng tắp nhìn sâu vào đôi mắt đen nhánh của hắn.
“Ngày đó, anh trực tiếp bảo Chu Tuấn Vũ đổi xưng hô, đúng không…”
Sau đó, nước chảy thành sông, hai người liền trực tiếp ở bên nhau?
Vân Khuynh nhớ lại, bỗng nhiên cảm thấy, một đời này, hình như hơi… Quá dễ dàng rồi thì phải?
Ngưng lại trong nháy mắt, ý cười bên môi nàng càng sâu, nhưng độ cung kia lại đen tối quỷ quyệt không rõ.
“Kiêu thiếu… Ngài cảm thấy tùy tiện như vậy… Mà được à?”
Cười như không cười nói trắng ra, ý vị không vui rõ ràng.
Nhưng nghe vậy, người đàn ông lại tự nhiên nói: “Muốn giao dịch thế nào?”
Hoàn toàn bỏ qua chuyện này, trực tiếp nhảy trở về chủ đề Vân Khuynh nhắc tới trước đó.
……
Nhất thời yên lặng.
Nàng mang dáng vẻ buồn bực, giận dỗi không nhìn hắn.
Chu Thiệu Kiêu trước sau vẫn bất động, phảng phất như không để ý vậy.
Một lát sau, vẫn là Vân Khuynh cảm thấy không thú vị mà lui binh trước —-
Dù sao cũng đã trải qua nhiều kiếp như vậy rồi, kỳ thật, giữa hai người cũng không có cái gì gọi là hình thức nữa.
Huống chi, hiện tại nhiệm vụ báo thù của nàng vẫn còn chưa hoàn thành.
Không bằng chờ sau khi tất cả ổn thỏa, lại thanh toán… Khụ.
Nghĩ thì hay đấy, nhưng giây tiếp theo, Vân Khuynh lại vẫn thấy không cam lòng, đột nhiên quàng tay qua cổ hắn, cắn một cái trả thù.
Ánh mắt Chu Thiệu Kiêu tối sầm, tùy ý nàng.
Giây lát, chờ đến khi Vân Khuynh “Phát tiết” đủ rồi, hắn lại ôm người vào trong lòng ngực.
Người đàn ông để cằm lên trán nàng, lòng bàn tay mơn trớn gương mặt nàng.
Ở nơi mà người trong ngực không nhìn thấy ——
Chu Thiệu Kiêu nhẹ cong môi mỏng, ánh mắt thâm thúy.
Đối với nàng… Sao hắn có thể thật sự tùy tiện như thế được?
Người đàn ông nghĩ, rũ mắt xuống, đầu ngón tay quyến luyến trên khuôn mặt trắng nõn của Vân Khuynh, quay lại đề tài vừa rồi.
“Lại nghĩ ra chủ ý gì rồi, nói đi.”
Lúc này Vân Khuynh cũng nháo đủ rồi, quay lại chuyện chính.
“Về vấn đề báo cáo tài chính của tập đoàn Chu thị, em có thể cung cấp vài hướng đi cho anh… Anh có tin không?”
Nàng nói xong, liếc xéo Chu Thiệu Kiêu một cái.
“À?”
Hắn hơi nghiền ngẫm nhìn Vân Khuynh, thấy vẻ mặt chắc chắn của nàng, trong lòng tuy nghi ngờ, nhưng cũng không truy vấn nàng có được tin tức này từ đâu.
“Em có thể nói trước cho anh một chuyện.”
Vân Khuynh cũng nghiêm túc, nàng hơi quay đầu, nói thẳng.
“Anh có thể phái người lẻn vào Chu thị để kiểm chứng, nếu chính xác… Liền chính thức giao dịch, thế nào?”
Nghe vậy, Chu Thiệu Kiêu nheo mắt lại, một lát sau mới trầm giọng nói: “Có thể. Em muốn cái gì?”
Vân Khuynh cười: “Em muốn 10% cổ phần của "Tân Sinh", còn có… Mấy cái video vũ đạo em đã để ở nhà Chu Tuấn Vũ kia nữa.”
Dứt lời, nhất thời hắn mới kịp phản ứng —— nàng đang có chủ ý gì.
Mà Vân Khuynh, hoàn toàn không để ý việc bị nhìn thấu, chỉ yên lặng nhìn lại hắn.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Không sai.
Công ty “Tân Sinh” này thật ra chính là hai người cùng nhau thành lập, hiện giờ đang trong giai đoạn trù bị.
Nàng lo phần “Kỹ thuật”, chính là một ít phương thuốc thần kỳ được lấy ra từ 《 Y Kinh 》, 《 Đan Phương 》; còn Chu Thiệu Kiêu thì nhập cổ phần từ công ty tư nhân “Hoàn Vũ”.
Hai người mỗi bên chiếm 50% cổ phần.
Nhưng hiện giờ, dựa theo mấy vấn đề bút toán quan trọng của Chu thị trong tin tức thế giới, Vân Khuynh vô sỉ mà tính toán, nhất định là do người đàn ông nhà mình đã cắn một miếng thịt vào miệng.
Khụ.
Nếu nàng cũng đã lăn lộn thương trường, tất nhiên vẫn phải lấy lợi ích làm đầu.
Còn video vũ đạo, là đặc biệt dùng để chuẩn bị đả kích Quan Vũ Phỉ.
Vốn dĩ video ở chỗ Chu Tuấn Vũ kia nàng vẫn đang tìm cách lấy về, lúc trước vẫn chưa kết giao với Chu Thiệu Kiêu nên cũng không tiện mở miệng nhờ người yêu hỗ trợ.
Nhưng hiện giờ hai người đang giao dịch, cũng coi như thêm một điều kiện, không cần thiết phải xem như "Ân tình".
Tin rằng người Chu Thiệu Kiêu xếp vào Chu thị nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ…
Suy nghĩ của Vân Khuynh quay nhanh, ước lượng kế hoạch, cảm thấy...
Không có sai sót gì.
Nhưng giây tiếp theo.
Chợt nghe thấy Chu Thiệu Kiêu cười nhẹ một tiếng, bỗng nhiên bóp má nàng một cái: “Quả nhiên là công phu sư tử ngoạm.”
“Đâu có?”
Nàng ngừng nháy mắt: “Em là vì muốn đẩy nhanh tiến trình thâu tóm Chu thị của anh đấy chứ, anh lời to rồi còn gì. Em vẫn chưa thu lợi tức gì đâu.”
Trong lúc nhất thời.
Người đàn ông lắc lắc đầu, không biết nên khóc hay nên cười.
Vân Khuynh hơi chột dạ nhìn lại hắn vài lần, cũng biết, dựa theo phát triển của nguyên thế giới ——
Ngày mà người yêu nhà mình tạo ra nguy cơ cho Chu Thị, kỳ thật đã không còn xa.
Căn bản không cần đến nửa năm.
Không nói đến bây giờ còn có tin tức nàng cung cấp. Phỏng chừng chỉ cần nửa tháng nữa, Chu thị sẽ người ngã ngựa đổ…
*
Giải thi đấu vũ đạo quốc tế vẫn đang tiến hành, trước vòng đấu bán kết, một tin tức lớn được tung ra ——
Quan Vũ Phỉ của Trung Quốc được gia nhập vũ đoàn Hoàng Gia, sau khi trận thi đấu kết thúc sẽ ký hợp đồng trở thành thành viên chính thức.
Trong lúc nhất thời, giới vũ đạo nghị luận không dứt, truyền thông thổi gió tạo thế, trên mạng càng ồn ào huyên náo.
Dưới loại tình huống này, Quan Vũ Phỉ được hào quang chiếu rọi, thế nhưng cũng ngoan cường lại lần nữa thăng cấp tại trận bán kết.
Mặc dù vẫn thua xa Vân Khuynh lại lần nữa đứng nhất, nhưng vẫn lấy được hạng năm. Hơn nữa thủy quân trên mạng lại hung ác...
Trong lúc nhất thời, tại trận chiến dư luận này, cô ta "tro tàn lại cháy", tìm lại chút danh dự.
Nhưng mặc dù tình thế không tệ, thi đấu xong tâm tư của cô ta lại đều chạy đến trên người tình nhân bên kia.
Gần đây Chu thị gặp nạn.
Ai cũng không ngờ rằng, chỉ mới ngắn ngủi không đến hai tuần.
Lúc đầu tập đoàn Chu thị chỉ là có một chút "Nguy cơ nhỏ", nhưng tình huống lại chuyển biến đột ngột.
Trốn thuế, giao dịch buôn lậu, sản phẩm kém chất lượng, sản xuất không hoạt động......
Vô số vấn đề bị tuôn ra, từng công ty con phá sản khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
Lại thêm hạng mục thương nghiệp phía trên thất bại, tổng giám đốc tập đoàn Lục Thị Chu Thiệu Kiêu, cũng chính là con trai cả của người đứng đầu Chu thị, lại dẫn đầu từng bước ép sát công ty của ba mình.... Thủ đoạn ngoan lệ, rất có khả năng muốn nuốt chửng Chu thị.
Loại tình huống này, trên dưới Chu thị sứt đầu mẻ trán. Còn Chu Tuấn Vũ, hắn ta là giám đốc, tất nhiên cũng không khá hơn chút nào.
Quan Vũ Phỉ thấy thế, tất nhiên muốn vì tình nhân mà lo lắng. Thế là cho dù đang ở thời điểm trước trận chung kết, cô ta vẫn bay về nước như cũ, muốn ở bên cạnh Chu Tuấn Vũ.
Nhưng bởi vì không có cách nào giải quyết vấn đế, Chu Tuấn Vũ chỉ ngại Quan Vũ Phỉ thêm phiền, cảm xúc bực bội khiến hắn ta trực tiếp nổi giận, bảo cô ta cút xa một chút.
Quan Vũ Phỉ tất nhiên là ai oán mất mát.
Trong lúc tích tụ, cô ta lại gặp được thanh mai trúc mã Lý Khải Vĩ.
Không ngờ rằng.
Trong lúc nói chuyện với nhau, bởi vì ngoài ý muốn biết được một tin tức, Quan Vũ Phỉ đột nhiên lại sinh ra một suy nghĩ vô cùng lớn mật.
_________
Dương: Ta quyết định vẫn để nguyên "Tiểu nha đầu" theo đa số ý kiến của các nàng. Đây chính là cách anh nhà gọi Khuynh Khuynh trong thế giới tiếp theo đó >~<