Đột nhiên, tiếng đàn vang lên dữ dội giống như sóng thần dâng lên tới tận bầu trời. Ngay sau đó, vô số thanh âm vang lên tạo thành những phù âm hư ảnh. Những hư ảnh đó giống như phượng hoàng đang tung cánh bay lên. Trong khi vỗ cánh, thanh âm vang lên giống như một khúc nhạc bí ẩn nào đó. Đây chính là sát chiêu cực mạnh của ‘Cửu Huyền Cầm Phổ’, Cửu Huyền Phụng Phi Dực!
Lâm Lăng lập tức đặt tay lên cây đàn tạo ra vô số hư ảnh phượng hoàng ẩn chứa vô số âm phù phát ra cuồn cuộn giống như sóng biển.
Cuối cùng, giữa sự kinh ngạc của biết bao ánh mắt kinh ngạc, những thanh âm kia va chạm mạnh mẽ với thú ảnh ma âm kia.
“Ầm!”
Khi va chạm với nhau, toàn bộ khoảng không dường như bị đóng băng lại bởi sự va chạm.
Lợi dụng kẽ hở này, Lâm Lăng tách ra một đạo Ma Ảnh phân thân ngồi tại chỗ còn bản thể chính là thi triển công pháp ‘Ám Ảnh Hành Tung’ để dung nhập vào bên trong hư ảnh.
Ầm ầm ầm!
Chẳng mấy chốc, tiếng nổ như pháo phá vỡ sự ngưng đọng của bầu không khí. Từng đạo âm phù va chạm với nhau đầy mạnh mẽ khiến cho không gian phải chấn động.
Cơn bão năng lượng đáng sợ bất ngờ quét qua một cách điên cuồng.
Trong lúc không trung còn đang hỗn loạn, có hai thân bị chấn động bay ngược ra ngoài đập mạnh vào đài chiến đấu bên cạnh.
“Được lắm!”
Tên võ giả tộc Ma m đứng dậy chật vật, sắc mặt xanh mét. Hơn chục xúc tu trong miệng hắn ta chậm rãi uốn éo, hắn ta nhìn Lâm Lăng cũng bị đánh bay ra ngoài với vẻ lạnh lùng.
Không ngờ tên nhân loại này lại khó đối phó như thế, ngay cả khi hắn ta thi triển kỹ năng siêu phàm ‘Ma m Huyễn Sát’ mà tên này vẫn có thể chống lại được!
Nếu như bị công pháp võ học khác chống lại thì tâm lý của hắn ta sẽ không xuất hiện nhiều gợn sóng tới vậy. Thế nhưng tên này lại sử dụng cách tấn công bằng âm thanh, với tư cách là là một thành viên của tộc Ma m, hắn ta cảm thấy đây là một sự sỉ nhục cực mạnh. Hắn ta tuyệt đối không cho phép bản thân mình chỉ nhận được kết quả như thế này trong trận đấu về thanh âm!
“Để ta xem hôm nay ngươi có thể ngăn cản được bao nhiêu lần ma âm của ta!”
Sự lạnh lùng trong ánh mắt của tên võ giả tộc Ma m càng nhiều hơn, hắn ta nhìn chằm chằm Lâm Lăng cách đó không xa tràn ngập sát ý.
“Ngươi không có cơ hội đó đâu.”
Tuy nhiên, lúc này đột nhiên sau lưng hắn ta xuất hiện một giọng nói lạnh như băng khiến cho hắn ta giật mình.
Hắn ta còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị một cây trường thương đỏ thẫm xuyên thẳng qua tim từ phía sau lưng. Màu máu đỏ tươi chảy dọc theo cây trường thương rơi xuống đất.
“Đây…”
Tên võ giả tộc Ma m trừng mắt vì kinh ngạc khi nhìn thấy ‘Lâm Lăng; cách đó không xa đột nhiên hóa thành một đám sương mù màu đen.
Khi hắn ta cố hết sức quay đầu về phía sau thì thấy Lâm Lăng xuất hiện tập kích sau lưng mình từ lúc nào không hay.
Hiển nhiên hắn ta không ngờ người vừa đấu với mình lúc nãy lại là một phân thân!
“Xèo!”
Danh Sách Chương: