Chương có nội dung bằng hình ảnh
Sở dĩ rất nhiều võ giả cảnh giới Thánh Vực sẽ khựng lại ở cảnh giới Tinh Thần – Bậc hai của Thánh Vực, không thể đột phá cảnh giới m Dương bậc ba của Thánh Vực, phần lớn nguyên nhân là do lúc trước khi ngưng luyện Linh Anh, bọn họ cũng không kết hợp dung hợp sức mạnh tinh thần khiến trong Linh Anh quá thiếu hụt năng lượng âm dương!
Cuối cùng dẫn tới nhiều lần thất bại khi đánh sâu vào cửa ải cảnh giới m Dương. Mặc dù may mắn thành công đột phá, nhưng thành tựu trong con đường võ đạo cũng chỉ giới hạn ở đó mà thôi.
Mà tu vi sức mạnh tinh thần hiện giờ của Lâm Lăng đã đạt tới cấp bậc pháp sư cấp 8, cách viên mãn có đến tận một cảnh giới.
Tuy trình độ sức mạnh tinh thần như thế cũng đã đủ để ngưng luyện Linh Anh lần này, nhưng nếu đã làm thì nhất định phải cố gắng đạt tới hoàn mỹ, bảo đảm không hề tỳ vết!
Nghĩ như vậy, trong lòng Lâm Lăng hơi lạnh lại, đột nhiên điều động lỗ đen cắn nuốt, nuốt vào toàn bộ năng lượng trong đan điền huyệt hải rồi tạm thời phong ấn lại.
Chờ đến khi tu vi sức mạnh tinh thần tăng lên đến cảnh giới pháp sư cấp 9 đại viên mãn thì mới thăng cấp cùng một lúc!
“Cũng may trước đó có Liễu cô nương chỉ điểm, nếu không nhất định sẽ đi không đường vòng trong lần này đánh sâu vào cảnh giới Linh Anh Thánh Vực.”
Lâm Lăng đè nén suy nghĩ ngo ngoe rục rịch trong lòng, âm thầm cảm thấy may mắn.
Cho dù võ tu hay là luyện đan, đúc khí... Trong tất cả các ngành nghề phong phú đa dạng, nếu có danh sư chỉ điểm thì nhất định có thể giảm đi rất nhiều khúc chiết.
Dù sao lối tắt chính là kinh nghiệm mà các tiền bối trải qua vô số lần rèn luyện mới tổng kết được, có lợi ích rất lớn.
Tuy mọi người đều hiểu nguyên lý, nhưng cũng phải xem thiên phú mới được. Một ít võ giả không hề có năng khiếu về mặt pháp thuật, dù muốn tu luyện sức mạnh tinh thần thì cũng khó có thể tăng lên nổi.
Cuối cùng rơi vào đường cùng, chỉ có thể lựa chọn dựa vào linh lực thuần túy để ngưng luyện thành Thánh Vực Linh Anh.
“Một vạn điểm phụng hiến trong thẻ đặc quyền này cũng đủ để ta tiêu xài.” Lâm Lăng cầm lấy thẻ vàng được chấp sự khen thưởng kia, lẩm bẩm nói.
Hắn tính ngày mai tìm đến Đào Linh dò hỏi ở đâu trong Điện Tông có sân tu luyện giúp gia tăng sức mạnh tinh thần, đến đó tiêu xài cho đã một lần.
Sau đó, Lâm Lăng lật bàn tay qua, một khối ngọc giản công pháp thoáng hiện trong tay – Là võ học Thánh hóa, [Kiếm Tảo Bát Hoang].
Điều kiện hàng đầu để luyện công pháp này là tu vi của bản thân phải đạt tới cảnh giới Thánh Vực.
“Tuy tu vi của ta chỉ có võ giả cấp 9, nhưng trong cơ thể có được Hỏa Diễm Linh Anh, chắc có thể vận dụng được.” Lâm Lăng lẩm bẩm, duỗi tay cầm lấy ngọc giản công pháp.
Ngay sau đó, tiếng nhắc nhở quen thuộc của hệ thống đột nhiên vang lên: “Bing, kiểm tra ra ký chủ đạt được một bộ võ học [Kiếm Tảo Bát Hoang] Thánh hóa, có mở ra hệ thống rà quét hay không?”
Lần này, Lâm Lăng cũng không xúc động, lập tức hỏi trước: “Cần tốn bao nhiêu?”
“Hai vạn đá Linh Dương.” Tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên trong đầu.
Nghe vậy, Lâm Lăng thầm ước lượng tiền tiết kiệm hiện giờ còn trong nhẫn không gian. Cũng may trước đó lúc rời khỏi lãnh địa Hỗn Loạn, hắn đã cầm một ít từ chỗ Bạch Lân, có được hơn ba vạn viên đá Linh Dương, xem như dư dả.
Dù sao chút tiền dư này căn bản không đủ tiến hóa sủng vật, thôi thì dùng để tăng cường thực lực của mình cũng không tồi.
“Hệ thống, mở ra rà quét.”
Một mệnh lệnh truyền ra, ngọc giản võ học trong tay Lâm Lăng lập tức biến thành một tinh thể công pháp hình thanh kiếm.
“Bing, đã hoàn thành rà quét, xin hỏi ký chủ có dung hợp kết tinh công pháp hay không?”
“Có.”
Trong đầu Lâm Lăng khẽ dao động, võ học kết tinh lập tức hóa thành một ánh kiếm rồi bắn vào mi tâm giữa trán Lâm Lăng.
Danh Sách Chương: