Xoẹt!
Thân thể nhỏ bé như kiến của Lâm Lăng trực tiếp chen vào trong khe nứt không gian. Ngay khi vừa xẹt vào bên trong, Lâm Lăng chợt cảm thấy một cỗ năng lượng dao động vô hình, mãnh liệt như thủy triều bao vây lấy hắn.
Vừa mới bắt đầu, Lâm Lăng còn chưa cảm giác được có gì khác thường.
Nhưng ngay sau đó, lại bỗng dưng phát hiện năng lượng không gian chung quanh dần dần xao động.
Hắn ngước mắt lên nhìn, chỉ thấy mấy dòng chảy năng lượng không gian phía trước không ngừng uốn éo lộn xộn.
Tình cảnh này giống như sắp sửa tụ thành một cơn lốc năng lượng.
“Không xong rồi!”
Trong lòng Lâm Lăng cả kinh, vội vàng vận chuyển linh lực trong cơ thể, tạo thành một màn chắn linh khí bao bọc bên ngoài để bảo vệ thân thể.
Ầm ầm!
Nhưng mà ngay khoảnh khắc sau, lớp màn bảo vệ mới vừa ngưng hiện ra đã bị đè ép vỡ nát trong nháy mắt.
Trong lúc đó, Lâm Lăng chỉ cảm thấy thân thể bị năng lượng không gian rối loạn xung quanh không ngừng đè chặt.
Loại cảm giác này, tựa như bị đè ở giữa hai toà núi lớn, lục phủ ngũ tạng gần như dời khỏi vị trí, ngay cả xương cốt cả người cũng phát ra từng tiếng gãy vụn răng rắc.
Chuyện này làm trong lòng Lâm Lăng khiếp sợ vô cùng, lúc trước hắn đã nhìn thấy quái vật ngoại tộc kia dễ dàng chui ra chui vào khe nứt không gian. Sao giờ đến phiên hắn lại mạo hiểm như thế.
Lâm Lăng không dám chần chừ lâu, vội vàng dẫn động Linh Anh, biến thành hình thái long nhân. Sau khi một lớp vảy rồng màu đen có hoa văn hoả hệ bao trùm toàn thân, thì thân thể cường tráng mới chống đỡ được phần lớn sức ép.
Nhưng mà, chỉ có sự chống đỡ của lớp vảy thì nhẫn trữ vật nằm trên ngón tay của hắn lại không may mắn như vậy.
Chỉ nghe Phanh một tiếng, cái nhẫn trữ vật kia đột nhiên nổ tung. Các mãnh vụn kim loại của nhẫn bị xoắn vào trong không gian, còn vật phẩm sinh hoạt bên trong nhẫn trữ vật thì bị trút ra ngoài hết.
Trực tiếp bị nghiền nát hóa thành bột phấn, hoàn toàn bị phá huỷ trước mắt hắn!
Thấy cảnh này, tâm thần Lâm Lăng không hiểu sao có hơi chấn động.
Không ngờ, hoàn cảnh trong khe nứt không gian lại hung hiểm như thế.
Nhưng mà loại hung hiểm này chỉ mới là món khai vị, bởi vì kế tiếp, Lâm Lăng phát hiện ở phía trước còn có từng cột từng cột vòi rồng không gian còn mãnh liệt hơn!
Nếu bị xoắn vào bên trong khi không có lớp màn linh khí bảo hộ, chỉ sợ Chiến Y Nghĩ Nhân trên người sẽ bị xé rách trong nháy mắt!
Ta phải làm gì đây?
Quay lại sao?!
Lâm Lăng suy tư một hồi, đang lúc hắn đang băn khoăn, đột nhiên một bàn tay thật lớn hiện ra và bắt lấy hắn. Bàn tay hung hăng kéo một cái, trực tiếp kéo Lâm Lăng thoát khỏi dòng chảy rối loạn của khe nứt không gian.
Sau một hồi hoảng hốt, Lâm Lăng bỗng dưng mở mắt, tầm nhìn từ mơ hồ đến rõ ràng.
Sau đó hắn phát hiện, hoàn cảnh trước mắt là bên trong hầm mỏ của lãnh địa Hỗn Loạn.
"Sao ta lại trở về rồi?!"
Danh Sách Chương: