Nhưng căn cứ vào lời đồn, lúc ấy bên cạnh Đào Linh có một chấp sự thực tập đi theo, thì ra tiểu chấp sự kia chính là người trẻ tuổi tên là ‘Lâm Lăng’ trước mắt!
Nghĩ như vậy, ánh mắt mọi người nhìn về phía Lâm Lăng đều có chút khác thường, đặc biệt là những tiểu bối gia tộc kia, họ đều mang đầy khinh thường.
Một người đàn ông lại để một nữ tử đứng ra bảo vệ, hiện tại còn dám đi theo tới Đào phủ tham gia buổi tiệc, thật chẳng biết xấu hổ, cũng không biết rốt cục nữ tử ưu tú như Đào Linh coi trọng hắn ở điểm nào!
Đào Bằng lại đột nhiên lên tiếng: “Ngô Vân lão đệ, đêm nay mọi người đều là khách của Đào phủ chúng ta, đừng làm mất hòa khí.”
Sắc mặt người trung niên mặc đồ đen tên là ‘Ngô Vân’ kia hơi trầm xuống, hung hăng trừng Lâm Lăng một cái rồi cố nén lửa giận. Nhìn ra được, ông ta cũng hơi kiêng kỵ Đào Bằng.
“Đừng lo lắng, ngươi nói thẳng đi.” Đào Bằng không vội không gấp, ánh mắt sáng rực vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng.
Nhìn thấy hắn can đảm chống đối Ngô Vân, trong mắt ông ta còn hiện lên một tia tán thưởng.
Bình tĩnh, trầm ổn, có can đảm.
Đây được coi là điều kiện hàng đầu để Đào Bằng lựa chọn con rể trong hàng ngũ các thanh niên. Đáng tiếc, gia thế bối cảnh quá yếu.
Nếu Đào Linh thật sự ở bên cạnh hắn thì tiền cảnh tương lai cũng không lạc quan mấy.
Cách duy nhất để cải thiện chính là ở rể, bảo Lâm Lăng ở rể trong Đào phủ, cắt đứt tất cả thân phận bối cảnh trước kia, dù sống hay chết cũng sẽ là người của Đào phủ.
Cho nên hiện tại, ông ta cần một đáp án xác thực!
Còn Đào Linh, lúc này sao nàng đoán ra được suy nghĩ trong lòng lão cha, ánh mắt nàng hơi lộ ra chút nôn nóng, muốn Lâm Lăng nói ra thân phận bạn trai giả mạo.
Nếu không nàng tuyệt đối không đối phó được với phân đoạn xem mắt tiếp theo, sẽ vô cùng buồn rầu.
“Chúng ta đã ở bên nhau.” Rốt cuộc Lâm Lăng cũng lên tiếng.
Cuối cùng tên ngốc này cũng chịu nói, nhìn thấy Lâm Lăng đã chính thức trở thành tấm bình phong, Đào Linh mừng thầm trong lòng. Nhưng kế tiếp, lời Lâm Lăng nói ra lại khiến nàng hoàn toàn ngây dại.
“Hơn nữa, chúng ta đã gạo nấu thành cơm.”
Gạo... Nấu thành cơm?
Đào Bằng nao nao, hình như còn chưa phản ứng kịp khi nghe những lời này.
“Bá phụ, nói một cách đơn giản, chính là đã có thân cận da thịt.”
Lâm Lăng hơi mỉm cười, nếu phải làm bình phong thì tất nhiên hỏa lực phải mạnh hơn một chút.
Lời này vừa nói ra thì không khí giữa sân lập tức nổ tung!
Thân thể Đào Linh khẽ run, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, hiển nhiên nàng cũng không ngờ tên bạn trai giả này lại ra sức thổi lửa đến mức đó!
Lúc này... Nghiễm nhiên đã hoàn toàn chiếm hữu tấm thân trong sạch của nàng!!
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, qua một thời gian thì có lẽ sẽ có luôn con.” Lâm Lăng quay đầu lại liếc nhìn Đào Linh một cái, lộ ra vẻ ôn hòa mà hỏi: “Linh Nhi, nàng nói có đúng không?”
“Ta...”
Danh Sách Chương: