Chương có nội dung bằng hình ảnh
Trên thế gian, ngọn lửa được chia ra rất nhiều loại. Ngọn lửa càng cao cấp thì sẽ từ một hợp chất giản đơn biến thành một hợp chất phức tạp có linh tính tạo nên Hỏa Tinh.
Năng lượng của Hỏa Tinh rất khác với những ngọn lửa bình thường. Bình thường, nếu như ngọn lửa không có sự hỗ trợ của vật cháy thì nó sẽ không thể duy trì được lâu, thậm chí còn bị tắt. Thế nhưng Hỏa Tinh thì lại khác, cho dù có phóng ra bao nhiêu ngọn lửa thì nó sẽ không ngừng sinh sôi và sẽ không bao giờ bị yếu đi.
Chính vì thế mà Hỏa Tinh luôn là thứ mà Luyện Đan sư và Luyện khí sư săn lùng, bọn họ đi khắp nơi để tìm ra chúng. Đối với những võ tu thuộc hỏa hệ, nó chính là bảo vật biết bao nhiêu người ước ao.
Lâm Lăng không ngờ lần hấp thụ ngọn lửa từ trong dung nham vào cơ thể lại có thể ngưng luyện ra Hỏa Tinh. Tuy nhiên hình dáng của Hỏa Tinh mỏng manh, e rằng cấp bạc của nó cũng không cao.
Thế nhưng Lâm Lăng không hề xem nhẹ điểm này. Ruồi bọ dù nhỏ đến đâu cũng là thịt, có được Hỏa Tinh này thì sức chiến đấu của hắn cũng coi như là tăng lên nhiều!
Chợt Lâm Lăng bật dậy và rời khỏi hồ dung nham không còn độ ấm nữa.
Khi lên mặt đất, hắn mặc lại quần áo và đeo mặt nạ lên. Chuyến đi này không chỉ kích hoạt trứng của Hỏa Phượng Hoàng mà còn có thể đột phá cảnh giới và ngưng luyện ra Hỏa Tinh, hắn đã thu hoạch được rất nhiều thứ.
“Nên đi ra ngoài thôi.”
Lâm Lăng nhếch miệng cười, sau đó hắn rời khỏi không gian này cùng với Kinh Kha.
Khi hắn đến gần lớp sương mù độc màu đỏ ở lối ra, trận đấu kịch liệt bên ngoài không còn động tĩnh gì nữa.
“Đánh xong rồi sao?”
Lâm Lăng thầm đoán trong lòng nhưng hắn cũng không vội ra ngoài.
“Kinh Kha, đi ra xem tình huống bên ngoài xem sao.”
Chợt hắn triệu hồi Kinh Kha sử dụng kỹ năng ẩn thân và dịch chuyển tới lối đi trước mặt hắn. Đồng thời, Lâm Lăng sử dụng chức năng dùng chung tầm nhìn của hệ thống. Chỉ trong nháy mắt, tầm nhìn của Kinh Kha đã truyền tới chỗ Lâm Lăng.
Sau khi dịch chuyển vài lần, mà sương độc màu đỏ sậm trong tầm mắt đột nhiên biến mất.
Khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong thông đạo, trong lòng Lâm Lăng run rẩy. Hắn nhìn thấy xác chết nằm la liệt trên mặt đất, máu đỏ tươi bắn tung tóe khắp nơi trông giống như địa ngục trần gian. Những xác chết này đa số đều là đệ tử của các Điện Tông, hơn nữa tất cả đều bị mổ bụng. Hiển nhiên Linh Anh của bọn họ đều bị đám tộc người thú móc ra ăn, cách thức thực hiện vô cùng tàn nhẫn.
Kinh Kha lạnh lùng nhìn xuống chỗ bàn tay trên các xác chết. Ngón tay của tất cả xác chết đều rất sạch sẽ, không ngờ ngay cả nhẫn không gian cũng bị lấy mất!
Trong lòng Lâm Lăng thở dài, hắn định nhân cơ hội này lập công, ấp trứng thần thú. Xem ra ý tưởng này đành bỏ đi rồi.
Kinh Kha đi tuần tra một lượt cũng không thấy có một chiến sĩ của tộc người thú ẩn núp nữa. Đến lúc này, Lâm Lăng mới ra khỏi màn sương độc.
Lần này, cũng không biết là do tu vi đã tăng lên hay là do tác dụng của Hỏa Tinh mà sự ăn mòn của hỏa độc đối với linh khí hộ thể không còn mạnh như trước nữa. Đi bộ suốt cả quãng đường, hắn không gawoj bất cứ nguy hiểm nào.
Danh Sách Chương: