Trên mặt Đằng Nguyên cũng lộ ra vẻ kiêu ngạo.
“Có điều đánh bại Thánh Tử của Cửu Huyền Tông có tính khiêu chiến hơn nhiều, vì vậy ta chọn hắn.”
Chợt hắn ta chỉ tay về phía Lâm Lăng và thản nhiên nói.
“Đúng là ngông cuồng!”
“Lâm Thiên, lát nữa ngươi không cần phải nương tay, cứ đánh chết hắn ta đi!”
Nhìn thấy cảnh này, hầu hết các đệ tử của Cửu Huyền Tông ở bên ngoài đều vô cùng phẫn nộ.
Đúng như Hậu Thiên Thành đã đoán trước, kẻ địch ngoài tông môn xuất hiện chắc chắn sẽ chĩa mũi nhọn về phía Lâm Lăng.
Lúc này, tất cả các đệ tử thuộc thế hệ trẻ của tông môn đều đứng về phía Lâm Lăng. Thậm chí tỷ lệ ủng hộ còn lên tới 100%!
“Chi bằng chúng ta thi đấu với nhau xem ai kết thúc trận đấu trước.”
Trần Tấn nhìn lướt qua Lâm Lăng, thanh âm lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Tuy rằng hiện tại hắn ta không thể địch lại Lâm Lăng nhưng chuyện ở chiến trường viễn cổ vẫn luôn canh cánh ở trong lòng hắn ta. Ít nhất khi đó, hắn ta không phải là bị Lâm Lăng đánh bại mà là do vết nứt không gian.
“Được thôi.”
Nghe vậy, Lâm Lăng cười lạnh lùng.
Dường như hắn cảm thấy Trần Tấn có chút thú vị. Vừa hay nhân cơ hội này để xem thực lực của người này tới đâu.
Tuy nhiên trong lúc hai người nói chuyện với nhau, nghe qua có vẻ không có gì nhưng nó lại giống như sự sỉ nhục đối với Trương Cương và Đằng Nguyên.
Nhất thời các đệ tử của Cửu Huyền Tông vô cùng hưng phấn.
“Đúng vậy, chính là như thế!”
“Đánh chết bọn họ, ai đánh thắng trước thì ta sẽ mời người đó uống rượu!”
“Thật là thú vị!”
Tất cả mọi người ở đây đều đỏ bừng cả mặt vì hưng phấn, cả nam và nữ đều thét chói tai.
Tuy rằng chưa biết kết quả sẽ ra sao hoặc là có yếu tố cưỡng ép trong đó nhưng đương nhiên các đệ tử tông môn đều không quan tâm. Điều mà bọn họ cần ngay lúc này chính là gia tăng khí thế cho tông môn của mình, không thể để tông môn khác chèn ép được.
Lúc này, ngay cả chín vị Điện chủ và Các chủ cũng cảm thấy rất hồi hộp. Chín vị cường giả đứng đầu nhìn chằm chằm vào giữa sân. Kể từ khi ngồi trên địa vị cao, rất hiếm khi bọn họ cảm thấy bị thu hút bởi tinh thần cao của thế hệ trẻ như hôm nay. Bọn họ có chút mong chờ đối với trận đấu ngay sau đây.
“Bày trận.”
Hậu Thiên Thành lên tiếng.
Ngay lập tức, tám vị cao thủ hộ pháp đều lao ra, mỗi người đứng ở một vị trí khác nhau trên quảng tường.
Vù vù vù!
Sau đó, linh lực trên người bọn họ bùng nổ hóa thành từng cột sáng linh lực liên kết với nhau và nhanh chóng tạo thành một trận pháp huyền ảo trên không trung của quảng trường. Sau đó, những ánh sáng chói lóa từ trong trận pháp nhanh chóng tỏa ra ngưng tụ thành một bức màn ánh sáng khổng lồ bao phủ toàn bộ khu vực quảng trường.
“Nếu như Đằng huynh đã lựa chọn xong đối thủ thì đối thủ của ta chính là ngươi.”
Trương Cương nhìn về phía Trần Tấn cách đó không xa với ánh mắt sắc bén.
Danh Sách Chương: