Thấy thế, đồng tử trong mắt các đệ tử ngoại điện đột nhiên co rút lại. Dưới sự bao trùm của kiếm khí mạnh mẽ này, tất cả đều không tự chủ được lùi về phía sau.
"Chiêu thức này chẳng lẽ là….võ học Thánh hoá, Kiếm Tảo Bát Hoang?!"
Sắc mặt những Chấp Sự Áo Trắng kia khẽ thay đổi. Sức quan sát của bọn họ tương đối mạnh, lập tức nhìn ra chiêu thức võ học mà Lâm Lăng sử dụng.
Quả thật giống như bọn họ suy đoán, công pháp lúc này Lâm Lăng thi triển ra.
Chính là thức thứ nhất của Kiếm Tảo Bát Hoang.
Long Khiếu Liệt Không Trảm!
Cộng thêm năng lượng sau khi thúc dục Hỏa Diễm Linh Anh mà có, Lâm Lăng cũng chỉ có thể thi triển hai thức đầu tiên. Nhưng mà uy lực to lớn kia, cũng không thể nào khinh thường được!
"Trảm!"
Lâm Lăng vừa niệm xong kiếm quyết thì tiếng quát lên một tiếng.
Trong tay hắn cầm Phệ Long kiếm chém thẳng xuống, mang theo khí thế tựa như gió bão phá vỡ hư không, chém về phía Hỏa Mãng Xà!
Chỉ thấy trong khoảnh khắc bổ kiếm xuống Lâm Lăng, trên kiếm ảnh màu đen khổng lồ có một con rồng quấn lấy, tiếng rồng gầm vang lên liên tục làm đinh tai nhức óc.
Khí thế kinh người không hề thua kém thế công võ học của Hồng Dương.
Ha…ha…ha——!
Kiếm ảnh bổ nứt hư không, những nơi nó đi qua, bao gồm cả không khí và vật chất đều nứt ra, ngã về hai bên, bốc lên một làn khí nóng rực.
Bất ngờ hai đòn tấn công xuất phát từ võ học Thánh hoá, hung hăng va chạm vào nhau giữa đông đảo ánh mắt của mọi người.
"Phanh!"
Tiếng va chạm kinh người, nhất thời nổ tung tại chỗ.
Linh lực khủng bố giờ phút này biến hoá tựa như sóng thần, điên cuồng bao trùm tất cả.
Năng lượng khủng bố lướt qua, cây cối núi non xung quanh đều nổ tung thành bột phấn bay đầy trời.
Sắc mặt các đệ tử ngoại điện gần đó nhanh chóng biến sắc, vội vàng ngưng hiện ra vòng linh khí bảo vệ ở bên ngoài thân.
Trong đó có một ít đệ tử ngoại điện xui xẻo không kịp ngưng hiện ra vòng bảo vệ chống đỡ, trực tiếp bị chấn động bay ngược ra ngoài, ngã vào trong hồ nước.
"Đùng đùng!!"
Năng lượng đáng sợ gào thét, hai đòn tấn công ngang tài ngang sức bạo phát cùng một lúc.
Ở trung tâm trận chiến là Lâm Lăng và Hồng Dương, cũng bị chấn thương đến ngã ra hơn mười mét.
Mà khi thân hình hai người lùi ra xa, vẽ ra hai vết kéo lê trên mặt đất, làm người thấy mà giật mình!
Thanh kiếm trong tay Lâm Lăng cắm xuống đất cố ổn định lại thân thể, nhưng mà sắc mặt của hắn lúc này lại tái nhợt đi!
Phụt!
Khí huyết trong cơ thể kịch liệt muốn nôn ra, Lâm Lăng cũng không cố nén mà trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, lúc này mới cảm thấy tốt lên không ít.
Danh Sách Chương: