"Sau đó đối thủ thừa cơ thi triển võ học thôn phệ, tàn nhẫn sát hại hắn ta."
Nghe được lời này, sắc mặt mọi người hơi giật mình.
Không thể tưởng được một trưởng lão hộ điện quyền cao chức trọng lại âm thầm ra tay với đệ tử trong điện.
Chuyện này thật quá đê hèn!
"Đối thủ của thiên tài võ đạo kia tên là Ngô Hoằng, có quan hệ huyết thống với trưởng lão hộ điện đó, cho nên ông ta dùng thủ đoạn như vậy cũng không có gì lạ."
Điện chủ trung niên lắc đầu, thở dài nói: "Đáng tiếc một thiên tài vốn nên đứng nơi vinh quang, lại bởi vì loại thủ đoạn hạ lưu này mà thẳng thừng ngã xuống.”
Ngô Hoằng?
Ánh mắt Tần Vũ hơi trầm xuống.
Lúc mới tới Điện Tông, hắn nhớ rõ Lâm Lăng có từng nói, tên này chính là Tam hoàng tử Viêm Hoằng Nghị!
“Điện chủ, vị thiên tài kia tên là gì?”
Mọi người thầm tiếc thay cho một người tài giỏi, cũng nhịn không được mà hỏi thăm tên tuổi người nọ.
Tần Vũ ngước mắt nhìn về phía Điện chủ trung niên, hắn cũng có chút tò mò là ai xui xẻo như vậy.
"Nếu như ta nhớ không lầm, tên của hắn hình như gọi là..."
Điện chủ trung niên suy tư một hồi, nói: "Cổ Vân Nhạc.”
Cổ Vân Nhạc?!
Nghe được ba chữ này, thân thể Tần Vũ khẽ run lên, cả người tựa như nhìn thấy sét đánh giữa trời quang, đầu óc ong ong chấn động.
"Lão tứ? Làm sao có thể là đệ ấy?!”
"Không thể nào, nhất định là cùng tên cùng họ, trùng hợp mà thôi."
"Không sai, tuyệt đối là trùng hợp..."
Trong lòng Tần Vũ bắt đầu luống cuống.
Hắn lắc lắc đầu, thất thần thì thào tự nói, hai tay lại run rẩy liên tục.
“Trần điện chủ, xin hỏi Cổ Vân Nhạc kia là người ở đâu?”
Sau đó, Tần Vũ cố gắng bình tĩnh lại, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm điện chủ trung niên, dùng thanh âm khàn khàn hỏi.
Ánh mắt Điện chủ trung niên chuyển về hướng Tần Vũ, nói thẳng: " Đến từ gia tộc Cổ thị của Vương triều Đại Viêm, đúng rồi, hắn cũng giống như ngươi, cũng đều đến từ học viện Thiên Diễn.”
Khi xác định được thân phận người chết, trong lòng Tần Vũ đau đớn tột cùng.
Thân hình hắn bối rối mà lảo đảo lui về phía sau hai bước, cảnh tượng trong tầm mắt giống như trời đất quay cuồng.
“Làm sao có thể là lão tứ!”
“Làm sao lại là đệ ấy chứ!!!?”
Trong nháy mắt, hốc mắt Tần Vũ đã ướt át.
“A a a a ——!!!”
Hắn lệ rơi đầy mặt, gào thét giống như người điên.
Phanh!
Dưới ánh mắt kinh ngạc của đông đảo mọi người, linh lực cả người Tần Vũ bộc phát, trực tiếp biến thành hình thái Linh Thể Phong Hệ, sau khi một âm thanh nặng nề vang lên, hắn đã phóng vọt về phía chân trời.
Danh Sách Chương: