Khi màn sương bắt đầu khởi động, công pháp cắn nuốt của tộc Thiên Ma được thi triển. Chỉ trong phút chốc, ý thức hỗn loạn của Linh Anh đều bị Trần Tấn hấp thu.
Tên Ngụy Thần tộc áo trắng này đã phục vụ trong tháp Thông Thiên đã hơn mười năm nên với thân phận Thần phó, đương nhiên hắn ta cũng đã tu luyện một ít công pháp cấp thấp của Thần tộc. Cho nên năng lượng của Linh Anh thể cũng chưa một chút thần lực.
Sau khi cắn nuốt xong, Trần Tấn cũng kế thừa một chút Thần lực này. Chợt suy nghĩ trong đầu Trần Tấn chợt lóe, Thần lực màu trắng bên trong cơ thể hắn ta đột nhiên xoay tròn, sau đó sau lưng hắn ta ngưng tụ ra đôi cánh ánh sáng. Ngay sau đó, trên mặt hắn ta hiện ra một tia thần lực mơ hồ. Nhìn hình dáng bên ngoài trông hắn ta giống như một tên Ngụy Tần tộc thật sự.
Kế hoạch lần này của Trần Tấn chính là thay thế danh tính của tên Ngụy Thần tộc áo trắng và lẻn vào bên trong tháp Thông Thiên để tìm cơ hội phá hủy viên Thần châu bên trong tế đàn kia. Dựa vào đó chặt đứt thuật Thần Hàng của tháp Thông Thiên.
Chỉ cần 6 Thần hồn không tụ hội lại với nhau thì bọn họ sẽ không thể thi triển thuật Thần Hàng để mở ra vị diện thông đạo giữa Đại lục Thương Khung và Thần giới.
Bằng cách này, với sức mạnh của Đại lục Thương Khung chắc chắn có thể tiêu diệt hoàn toàn thế lực tà ác ngoại tộc tháp Thông Thiên này!
Nghĩ tới đây, Trần Tấn đã quyết tâm thực hiện.
Hắn ta lập tức dùng thanh kiếm trong tay nhanh chóng khắc vào nhát lên những cột đá trong điện rồi rời khỏi điện.
Ở giữa không trung, Trần Tấn trực tiếp hóa thành một đạo ánh sáng bay về phía chân trời xa xôi…
Trong ánh hoàng hôn, vô số những bóng dáng như dòng nước lũ lao qua chân trời.
Phía trước là Lâm Lăng dẫn đầu bay đi, quần áo của hắn bay phất phới trong làn gió mãnh liệt.
“Hả?” Vào thời khắc nào đó, hắn như cảm ứng được cái gì, tốc độ chợt chậm lại một chút.
“Hình như Nghĩ Nhân Chiến Y bị vận dụng.”
Ánh mắt của Lâm Lăng hơi trầm xuống, Nghĩ Nhân Chiến Y là vật phẩm của hệ thống, hắn có thể nhìn thấy rõ số lần vận dụng từ giao diện số liệu của Nghĩ Nhân Chiến Y.
Thời gian dùng là lúc hắn xuất phát từ Cuồng Thần Điện.
“Sao Trần Tấn đột nhiên vận dụng Nghĩ Nhân Chiến Y, chẳng lẽ gặp phải bất trắc gì?” Lâm Lăng nghi hoặc trong lòng, không khỏi có chút băn khoăn.
Nhưng đội hình hiện tại của bọn họ giống như tên đã trên dây, hiển nhiên lần này lui trở về tra xét cũng không khả năng. Nhưng khoảng cách này đã vượt qua phạm vi của truyền âm phù.
“Kinh Kha, đi xem tình hình đi.” Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Lăng quyết đoán triệu hồi Kinh Kha ra rồi ra lệnh.
Vèo!
Kinh Kha vừa xuất hiện thì đã lập tức hóa thành một bóng đen thật nhỏ, lao về hướng Cuồng Thần Điện với tốc độ cực nhanh.
“Lâm huynh, làm sao vậy?” Thấy thế, Lạc Hằng nhịn không được mà hỏi.
“Ta cảm thấy hình như chỗ Trần Tấn có chuyện gì đó, để sủng vật của ta đi xem thử.” Vẻ mặt Lâm Lăng hơi nghiêm nghị, lập tức báo lại đúng sự thật.
“Cái gì? Chẳng lẽ là Thông Thiên Tháp lại phái Ngụy Thần Tộc tới nữa?” Nghe vậy, sắc mặt Lạc Hằng hơi thay đổi, kinh hãi mà nói: “Lâm huynh, làm sao ngươi biết được?”
“Ta cũng không thể xác định.” Lâm Lăng nhíu mày, nặng nề mà nói: “Tối hôm qua ta cho Trần Tấn mượn một Linh Khí để phòng thân, vừa rồi cảm ứng được động tĩnh sử dụng Linh Khí, cho nên mới có suy đoán này.”
Danh Sách Chương: