Mục lục
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Toàn bộ quá trình diễn ra Dưới sự khống chế của Lâm Lăng, lúc trước Lang Chu ẩn nấp trên cây, mở ra trạng thái ẩn thân của kỹ năng Ẩn Mịch Hành Tung.
Hiện giờ cấp tiến hóa của Lang Chu đã đạt tới cường hóa vương cấp cấp A, các phương diện về chức năng của cơ thể đều tăng lên không ít.
Cho nên lần này nó di chuyển, không chỉ rất nhanh, mà toàn bộ quá trình cũng gần như yên lặng không một tiếng động, đội chấp pháp tuần tra gần đó cũng khó có thể phát hiện.
Chỉ chốc lát sau, Lang Chu cùng với Công Phu Tiểu Dăng, đã ở căn phòng Dương Thần Cơ vừa mới tụ họp.
Công Phu Tiểu Dăng lạnh lùng gật đầu với Lang Chu, sau đó bay đến một ngọn đèn trên vách tường, xoay ngọn đèn ba vòng sang phải.
"Ầm ầm!"
Thoáng chốc, vách tường vốn kín không kẽ hở, đột nhiên từ giữa bức tường xuất hiện một cánh cửa.
Rõ ràng bên trong vách tường này có ẩn giấu một cơ quan bí mật.
Trước kia Dương Thần Cơ có thể ra ngoài tự do, hơn nữa không bị ai phát hiện, đều là nhờ có cơ quan ẩn này.
Sau đó, Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu lần lượt bò vào bên trong.
Mà bên trong cũng chỉ có một ngọn đèn, chỉ cần chuyển động ba vòng sang trái, lối vào vách tường rất nhanh sẽ đóng lại, hoàn toàn nhìn không ra có chút dấu vết nào.
Mượn thị giác dùng chung của hai sủng vật, Lâm Lăng phát hiện mật đạo này cũng không quá rộng rãi, hai bên đều khảm từng viên đá phát sáng, phát ra ánh sáng nhàn nhạt .
Những viên đá phát sáng này, mỗi một phiến đều có giá trị không nhỏ.

Nhưng mà trên lối đi này, có cảm giác sâu không thấy đáy, số lượng đá phát sáng sử dụng trong này, ít nhất cũng phải trên một ngàn phiến.
"Xem ra tên này của cải cũng rất dồi dào nha." Khóe miệng Lâm Ngô chậm rãi cong lên.

Bộ dạng tham lam như vậy, chắc chắn hắn đã quyết định, sau khi ám sát Dương Thần Cơ xong, nhất định phải lấy nhẫn trữ vật ra vớt vát thêm vài món.
Như vậy, không chỉ hoàn thành nhiệm vụ, mà còn có thể thuận lợi kiếm thêm một khoản lớn.
Sau đó, bọn Lang Chu bò dọc theo vách tường đi đến cuối đường hầm, nhanh chóng đi về phía trước.
Bố cục của đường hầm này được dựng theo kiểu một con dốc đi xuống.
Mà nơi này là đỉnh núi, rõ ràng đường hầm này thông thẳng đến chân núi, xuyên qua toàn bộ ngọn núi.
Một công trình lớn như vậy, cũng không phải một sớm một chiều có thể hoàn thành được.
Không khó tưởng tượng, Dương Thần Cơ vì mưu phản đoạt quyền, đã dành thời gian không ngắn để lên kế hoạch.
Lúc này trong đường hầm rất là yên tĩnh, cũng không nghe được bất kỳ tiếng bước chân nào.
Chắc hẳn Dương Thần Cơ đã đi ra khỏi đường hầm, ra tới bên ngoài.
"Tăng tốc độ, không thể để mất dấu." Tâm niệm Lâm Lăng khẽ động, lúc này hạ mệnh lệnh.
Sau đó, tốc độ của Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu lập tức tăng vọt.
Tốc độ di chuyển của chúng nhanh như một luồng lốc xoáy, vọt thẳng xuống cuối đường hầm.
Không bao lâu sau, bóng dáng hai con thú nhỏ vọt nhanh trong đường hầm đột nhiên ngừng lại.
Bởi vì ở phía trước của chúng, đã không có lối đi, mà chỉ có một vách đá.

Rõ ràng, nơi này đã đến cuối mật đạo.
Nhưng muốn tìm lối ra, nhất định phải tìm được cơ quan.

Công Phu Tiểu Dăng bay xung quanh, rất nhanh lập tức đã tìm được một chỗ khả nghi.

Đó chính là góc trái của vách đá, có một khối gạch đá hơi nhô lên.
Móng vuốt của Công Phu Tiểu Dăng ấn một cái, dễ dàng ấn nó xuống.
"Ầm ầm~!"
m thanh nặng nề vang lên.
Ngay sau đó, vách đá phía trước như một cánh cửa đá tự động, chậm rãi nâng lên, hiện ra lối đi ra kết nối với thế giới bên ngoài.
"Vù vù!"
Công Phu Tiểu Dăng hóa thành một tia sáng, mạnh mẽ bay vọt ra ngoài.
Lang Chu cũng lập tức chạy ra theo.
Đã thấy môi trường xung quanh, cây cối dày đặc, cỏ dại mọc um tùm.
Địa điểm này, Lâm Lăng suy đoán hẳn là ở dưới chân núi, nằm ở phía sau học viện Thiên Diễn
Nhưng mà, bởi vì thời gian bị trì hoãn, còn phải tránh bị Dương Thần Cơ phát hiện, không thể đuổi theo lập tức được, nên giờ phút này đã không cách nào biết được hành tung của đối phương nữa.
"Cuối cùng tên kia đã đi đâu?" Lâm Lăng nhíu nhíu mày, bắt đầu tự hỏi.
Nơi này rộng lớn như vậy, hơn nữa lại là ban đêm, nếu không có mục đích cụ thể mà cứ tìm kiếm bừa, hệt như mò kim đáy biển vậy.
Mà lúc này, đột nhiên Công Phu Tiểu Dăng giơ móng vuốt ra, chỉ về phía bắc.

"Ở đó sao?!"
Trong lòng Lâm Lăng khẽ động, lúc này mới ý thức được, tuy rằng Tiểu Dăng không có mũi, nhưng trên đầu có một đôi xúc tu, có khứu giác vô cùng nhạy bén.
Huống hồ sau khi trải qua cường hóa, năng lực cảm giác của xúc tu càng tăng lên rất nhiều.
Mà lúc này Công Phu Tiểu Dăng ngửi thấy mùi còn sót lại trong không khí khi Dương Thần Cơ rời đi.
Xác định được mùi, Lâm Lăng cũng mượn thị giác của Công Phu Tiểu Dăng, phát hiện ra bụi cỏ kia, dường như có dấu vết bị người khác giẫm lên.
Hai manh mối này kết hợp cùng một chỗ, đã đủ để xác định hành tung của Dương Thần Cơ.
"Mau đuổi theo." Trong lòng Lâm Lăng nghiêm túc lên, lúc này ra lệnh nói.
Tức khắc sau, Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu lập tức bò nhanh vào bụi cây dưới chân núi.
Dọc theo đường đi, bọn chúng tìm kiếm dấu vết của Dương Thừa Cơ còn lưu lại, nhanh chóng lần theo sau.
Ước chừng sau hơn mười phút, cuối cùng bọn chúng vội vàng dừng lại trước một chỗ đất trống.
Bởi vì ở trong bãi đất trống phía trước, bọn Công Phu Tiểu Dăng đã phát hiện ra bóng dáng của Dương Thần Cơ.
Nhưng, cũng không phải là một người.
Số lượng chừng mười mấy người, hơn nữa tất cả đều mặc áo choàng toàn thân màu đen, dáng người cũng gần như giống nhau.
Bởi vì trên đầu mỗi người bọn họ đều có khoác mũ áo choàng thật lớn, căn bản không có cách nào nhìn rõ diện mạo.
Cho nên muốn tìm ra Dương Thần Cơ chân chính, là điều vô cùng khó khăn.
Càng trâu bò chính là, trước mặt có hơn mười "Dương Thần Cơ" tản ra bốn phía, cùng nhau vọt ra các phương hướng khác nhau.
"Ha ha, ra khỏi cửa mà còn cảnh giác như vậy, xem ra hắn ta cũng biết bản thân sẽ bị thích khách ám sát bất cứ lúc nào." Lâm Lăng lạnh lùng cười.
Không ngờ tên này lại có thể dùng thủ đoạn che mắt này.
Nhưng, nếu là người khác, có lẽ sẽ khó có thể tìm ra Dương Thần Cơ.
Nhưng hiện tại, có khứu giác nhạy bén của Công Phu Tiểu Dăng, nó đã sớm tập trung vào con mồi chính.

"Đi theo sau, đừng vội ra tay."
Tránh đánh rắn động cỏ, không thể để những người giả mạo vừa mới rời đi phát hiện có động tĩnh gì, Lâm Lăng phân phó.
Sau khi trải qua cường hóa Công phu Tiểu Dăng cùng với Lang Chu, đều có chỉ số thông minh tương đối cao.
Lập tức hiểu ý, nó chỉ yên lặng đi theo phía sau Dương Thần Cơ.
"Thì ra là tên này muốn đi đến Đế Đô Viêm Thành."
Theo dõi cả đoạn đường, rốt cục Lâm Lăng cũng phát hiện phương hướng Dương Thần Cơ đi tới, chính là hướng đi đến đế đô.
Nhưng người này vô cùng cẩn thận, từ lúc đi tới lúc dừng lại, còn cẩn thận cố ý tạo ra một ít dấu vết ở phương hướng khác, nhằm đánh lạc hướng.
Năng lực phản trinh sát* của hắn ta cực kỳ cao siêu, chẳng trách đến bây giờ tổ chức Minh Các vẫn chưa có cách nào thu thập thông tin về hắn.

(*làm rối loạn, chặn không cho trinh sát hành động)
Nhưng thật đáng tiếc, lần này Dương Thần Cơ xem như gặp phải đối thủ mạnh rồi.
Bởi vì đội thích khách sủng vật của Lâm Lăng, có khứu giác nhạy bén, cộng thêm hình thể nhỏ nhắn.

Tuyệt đối làm cho người ta không cách nào tưởng tượng được, sức mạnh thật sự của những động vật bình thường như chúng còn đáng sợ so với ma thú!
Ước chừng đi hơn mười dặm, Dương Thần Cơ đi tới một con sông.
Chỉ cần qua sông, lại đi thêm một con đường tắt nữa, là đã có thể thuận lợi đi đến đế đô.
"Lão già Viêm Vương kia, thật cho rằng trong tay nắm giữ được một nhánh của tổ chức Minh Các, thì có thể làm gì được ta sao?"
Khóe miệng Dương Thần Cơ hiện lên một nụ cười giễu cợt, trên mặt tràn đầy vẻ tự tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK