Mục lục
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi nói xong, cuối cùng Lâm Lăng cũng dừng chân lại.

“Ta từng nghe nói thành chủ Thiên La là người làm việc liều lĩnh và bốc đồng, hôm nay gặp được mới phát hiện ra không phải là như vậy.”

Xích Vưu cười nói: “Ta có thể đáp ứng viện trợ 5000 vạn.”

“Tuy nhiên điều kiện tiên quyết chính là ta muốn xem ngươi và thành Thiên La có đáng giá tới mức đó hay không!”

Lâm Lăng xoay người, cười lạnh lùng với Xích Vưu: “Có đáng giá hay không thì vào buổi nghi thức hiến tế ngày mai ngài sẽ biết.”

“Có điều hiện tại ta phải thu 5000 vạn trước đã, nếu không ta cũng chẳng có cách nào phát huy giá trị tương ứng đâu.”

Nói xong, Lâm Lăng khẽ nhún vai tỏ vẻ tùy ngươi.

Xích Vưu nhìn chằm chằm Lâm Lăng và thầm tính toán lợi ích trong đó.

“5000 vạn đá Linh Dương là số tiền quá lớn.”


Hiển nhiên hắn ta đã đưa ra quyết định nên cũng không muốn tiếp tục đối phó với Lâm Lăng nữa cho nên nói: “Nếu như ngươi muốn ngay bây giờ thì phải chờ một lát.”

Nói xong, Xích Vưu lấy một tấm Truyền m phù ra rồi đốt cháy: “Lập tức tới kho lấy đủ 5000 vạn đá Linh Dương tới đây.”

Thấy vậy, trong lòng Lâm Lăng thoải mái hẳn.

Cuối cùng lần trao đổi này cũng đã xong.

Chuyện kế tiếp đó là tận dụng thời gian đêm nay để tái tạo lại máu thịt cho Long Nha. Có như thế cho dù trong buổi hiến tế ngày mai phải đối mặt với 4 vị Cuồng vương mạnh mẽ kia cũng không cần phải sợ.

Trong lúc chờ đợi có hơi nhàm chán.

“Cột đá kia có điều gì đặc biệt sao?”

Lâm Lăng nhìn chăm chú về phía cột đá kia, hắn tò mò hỏi.


“Lúc này, ta vừa nhìn chăm chú một lúc thì có cảm nhận được một cỗ ý chí mạnh mẽ, hơn nữa còn nghe được tiếng cười của Cuồng Thần.”

Cái gì?

Nghe được lời này, nhất thời Xích Vưu cảm thấy khiếp sợ.

“Ngươi có thể cảm nhận được ý chí của Cuồng Thần trong cột đá đồ đằng sao?”

Hắn ta nhìn về phía Lâm Lăng với vẻ kinh ngạc, dường như hắn ta khó có thể tưởng tượng nổi trải nghiệm vừa rồi của người này.

Trong đại điện, Xích Vưu ngạc nhiên mà nhìn Lâm Lăng, lại nhìn về phía cột đá bên cạnh, vẻ mặt có chút khó tin.

Làm điện chủ hiện giờ của Cuồng Thần Điện, Xích Vưu biết rất rõ lai lịch của cột đá này. Nghe đồn đồ đằng trên đó là năm đó do chính tay Cuồng Thần điêu khắc ra, ghi chép lại chiến tích cả đời ngài ấy. Mỗi một hoa văn trên đồ đằng đều được khắc từ kiếm khí, ẩn chứa một tia ý chí của Cuồng Thần.

Lúc bình thường, Xích Vưu sẽ cố ý tiến đến ngắm nghía cột đá, ý đồ nghiền ngẫm ý cảnh trong đó.

Bởi vì, hắn ta ngừng lại ở cảnh giới Cuồng tướng cấp chín đã không ít năm rồi. Nếu có thể tăng lên một cấp, đạt tới thực lực Cuồng Vương thì sẽ có khả năng chống lại bốn vị Cuồng Vương, không còn luôn bị áp chế giống như hiện giờ.

Nhưng mỗi lần quan sát đồ đằng trên cột đá, hắn ta luôn cảm thấy cảm thấy đầu óc căng chặt, không thể duy trì tiếp được.

Một khi cưỡng ép tiếp tục quan sát thì ý thức sẽ hãm sâu vào ảo giác chém giết vô tận, rất nhiều lần tinh thần suýt hỏng mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK