Chương có nội dung bằng hình ảnh
Dao động năng lượng cuồng bạo trong cơ thể Ngân Giáp Long Giao điên cuồng kích động, ý đồ tránh thoát trói buộc của ý cảnh Thời Gian Bất Động.
Lần này thời hạn tạm dừng dài hơn, hoàn toàn làm nó cảm thấy kinh hãi không thôi.
Nhân loại này mạnh lên!
Oanh ——!
Khi Thời Gian Bất Động đạt tới giây thứ năm thì rốt cuộc Ngân Giáp Long Giao cũng mạnh mẽ phá vỡ trói buộc của ý cảnh thời gian, ánh mắt nó nhìn vào Lâm Lăng trở nên càng thêm hung ác.
Trải qua cuộc chiến lần trước, Ngân Giáp Long Giao đã biết loại ý cảnh thời gian này cũng không thể liên tục vận dụng. Lần này võ tu nhân loại đã sử dụng sớm như vậy, có nghĩa là trong khoảng thời gian ngắn không thể thi triển ra nữa.
“Rống!” Nó lộ ra mở cái miệng khổng lồ ra, nhào đến gào rống cắn lên người Lâm Lăng.
‘Răng rắc!’
Cái miệng khép lại, răng nanh sắc nhọn hung hăng cắn phập.
Nhưng nó lại cảm giác cắn vào không khí, hoàn toàn không có mùi vị như đang gặm nuốt máu thịt.
Là tàn ảnh!
Hiển nhiên, ‘Lâm Lăng’ vừa rồi bị cắn trúng chỉ là tàn ảnh hình thành ở chỗ cũ do tốc độ né tránh quá nhanh mà thôi!
“Quá chậm.” Lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên từ trên không.
Đôi mắt của Ngân Giáp Long Giao run lên, vội vàng giương mắt nhìn lên, chỉ thấy không biết khi nào võ tu nhân loại kia đã xuất hiện trên đầu mình.
Bang ——!
Nhưng tốc độ phản ứng của Ngân Giáp Long Giao cũng cực nhanh, đuôi rồng đột nhiên quất lên, giống như cái roi dài dùng một góc độ cực kỳ xảo quyệt mà đánh mạnh vào Lâm Lăng.
Ánh mắt Lâm Lăng trầm xuống, nháy mắt biến thân thành hình dạng chiến đấu long nhân, sau đó mở hai tay ra, như muốn ôm lấy cái đuôi kia.
Chỉ nghe một tiếng ‘phanh’ vang lên, sức mạnh đáng sợ do cái đuôi quất tới lập tức làm quần áo trên người Lâm Lăng rách nát, để lộ ra một lớp lân giáp màu đen.
Lâm Lăng chỉ dựa vào thân thể máu thịt mạnh mẽ mà đã ngăn cản được cú va chạm này!
Cùng lúc đó, cánh tay cường tráng phủ kín long lân của hắn cũng thành công bắt được cái đuôi giao long.
Hả?!
Thấy thế, đôi đồng tử của Ngân Giáp Long Giao đột nhiên co rụt lại, ngạc nhiên không thôi. Hiển nhiên nó cũng không nghĩ tới Lâm Lăng có thể chống đỡ được kích này.
Nhớ lần trước, võ tu nhân loại đó không ngăn cản được sức mạnh một cái đuôi của nó, lập tức bị quất đến chật vật bay ngược ra sau. Nhưng hiện tại, mới mấy tháng ngắn ngủn không gặp mà hắn đã trở nên mạnh như vậy!
“Tới lượt ta.” Lâm Lăng lạnh lùng cười, tay nắm đuôi rồng trực tiếp kéo con Ngân Giáp Long Giao này cấp tốc rớt xuống mặt đất.
Danh Sách Chương: