Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn thưởng thức chiêu kiếm này, không khỏi chà chà than thở, chiêu kiếm này thực diệu, lấy đại đạo áp chế, quá thần kỳ. Hắn học không được chiêu kiếm này, nhưng có thể lấy làm gương.

Đại Đạo chi kiếm?

Trong lòng hắn bay lên một ý hiểu ra, Đại Đạo chi kiếm lại thêm Khoái Tự Kiếm Quyết, vậy uy lực của kiếm pháp sẽ cường đại cỡ nào?

Khoái Tự Kiếm Quyết phá hoại quy tắc, Đại Đạo chi kiếm thuận theo quy tắc, nếu hai người có thể kết hợp, đây là một loại tiên phong.

Đạo của mình!

Lăng Hàn âm thầm gật đầu, hắn vẫn muốn sáng tạo ra võ kỹ thuộc về mình, nhưng muốn làm được điểm ấy quá khó khăn, bất quá hiện tại hắn nhìn thấy một con đường quang minh, để hắn thấy tương lai rõ ràng.

Quá tuyệt diệu!

Lăng Hàn thưởng thức, hiện tại hắn không có đi nghĩ làm sao phá giải chiêu kiếm này, mà nghiên cứu chiêu kiếm này là làm sao vận chuyển.

Càng hiểu rõ sâu sắc, hắn càng bay lên các loại hiểu ra, để hắn vui mừng khôn nguôi.

Hắn hồn nhiên quên thời gian, người nơi này có thành công phá giải kiếm chiêu rời đi, lại có người mới tới gia nhập, ở đây đăm chiêu, mà càng nhiều người là vẫn ở lại nơi đây.

Cũng không biết trải qua bao lâu, hắn bị Thủy Nhạn Ngọc đụng một cái mới phục hồi tinh thần lại, hóa ra vưu vật này đã có nắm chắt phá giải, muốn lên trước thử một lần. Mà Thủy Nhạn Ngọc lại kỳ quái, bởi vì đến hiện tại Lăng Hàn còn không có động tĩnh.

Cái này quá không phù hợp đạo lý, nàng không thể lý giải.

Lúc này Lăng Hàn mới phát hiện, hóa ra đám người Thiệu Tư Tư, Đỗ An đã sớm rời đi, hắn lạc hậu không phải nhỏ tí tẹo.

- Ngươi đi trước đi.

Hắn cười nói.

- Ta có thu hoạch lớn hơn.

Đôi mắt đẹp của Thủy Nhạn Ngọc sáng ngời:

- Ngươi đang học kiếm chiêu?

Lăng Hàn cười ha ha, hiện tại cô nàng này càng ngày càng hiểu mình. Hắn nói:

- Phải, lại không phải. Ta đang phỏng đoán kiếm chiêu, nhưng không phải học, mà là lấy làm gương.

Thủy Nhạn Ngọc gật đầu, nàng biết lấy ngộ tính của Lăng Hàn, làm sao có khả năng không bằng vương giả tuổi trẻ khác.

- Vậy ta đi trước.

Nàng nói.

- Được!

Lăng Hàn gật đầu.

Thủy Nhạn Ngọc đi qua khiêu chiến, nhưng tiếc nuối chính là, nàng thất bại.

- Ta chắc chắn, lại có thêm ba ngày, nhất định có thể phá giải chiêu này.

Nàng cũng không nhụt chí.

Lăng Hàn gật đầu, tiếp tục phỏng đoán kiếm ý, hắn khẳng định không chiếm được khen thưởng qua ải, nhưng hắn không để ý, cơ hội phỏng đoán thiên địa đại đạo cực kỳ quý giá, cái này không biết vượt qua khen thưởng bao nhiêu lần.

Hắn lần thứ hai quên thời gian, người xung quanh đổi lại đổi, rốt cục, hắn đứng lên.

Đã không có nhiều đồ vật có thể lấy làm gương, dù sao chỉ có một chiêu, hắn có thể học chính là đạo vận trong đó, mà không phải quy tắc trực tiếp, trên thực tế hắn cũng nắm giữ không được quy tắc như vậy, vượt qua cảnh giới quá nhiều.

Lăng Hàn lộ ra nụ cười tự tin, ở trong lòng hắn đã gieo xuống một đệ tử hạt giống, một ngày nào đó, đệ tử hạt giống này sẽ thành đại thụ, đúc ra con đường võ đạo thuộc về hắn.

Hắn tiến lên khiêu chiến, cùng ảnh nhân mặt đối mặt.

Ảnh nhân không hề có tình cảm, nó cũng không phải sinh linh chân chính, trực tiếp chém tới một kiếm.

Lăng Hàn lấy ra Tiên Ma Kiếm, gặp chiêu phá chiêu.

Mũi kiếm của ảnh nhân đứng trước cổ của Lăng Hàn, mà Tiên Ma Kiếm cũng đứng ở trước cổ của ảnh nhân.

Ngắn ngủi dừng lại, Lăng Hàn chỉ cảm thấy hoa mắt, hắn xuất hiện ở một địa phương mới.

Qua ải.

Rất kỳ quái, rõ ràng Lăng Hàn không có suy nghĩ như thế nào phá giải kiếm chiêu, nhưng sau khi nắm giữ đạo vận của chiêu kiếm này, hắn tự nhiên biết nên làm sao hóa giải.

- Ha ha ha ha, tiểu tử, lúc này ngươi không có tư cách hướng về bản tôn yêu cầu khen thưởng.

Nơi này đồng dạng có một khối bia đá, âm thanh của Vô Địch Chí Thánh từ trên bia đá truyền ra, lại tràn ngập sung sướng.

Hắn bị Lăng Hàn ghét bỏ khen thưởng qua ải, lúc này Lăng Hàn mất đi tư cách, để hắn vui vẻ không thôi.

Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:

- Đúng nha, ta thực nhớ nhung đan dược này, đúng rồi, cửa thứ tư, cửa thứ năm sẽ không vẫn là loại đan dược này chứ?

- Chúc mừng ngươi, trả lời chính xác.

Vô Địch Chí Thánh cười nói.

- Tử Văn Sơn Hà Đan nhiều nhất có thể đạt đến thập tinh, cũng chính là nhiều nhất có thể tăng lên thập tinh lực lượng.

Lăng Hàn kỳ quái nói:

- Nếu như bản thân ta nắm giữ lực lượng Ngũ Tinh, lại dùng một viên Tử Văn Sơn Hà Đan phẩm chất thập tinh, có phải ta nắm giữ lực lượng mười lăm tinh không?

- Không thể!

Vô Địch Chí Thánh lắc đầu.

- Thập tinh là một bình cảnh tuyệt đối, đây là không thể vượt qua, nếu như bản thân ngươi nắm giữ lực lượng mười tinh, còn ăn vào Tử Văn Sơn Hà Đan, thì một chút hiệu quả cũng không có.

- Ồ.

Lăng Hàn gật đầu, hắn không hề hứng thú với loại đan dược này, bởi vì hắn tin chắc mình nhất định có thể đạt đến cực hạn chân chính của Sơn Hà Cảnh.

Bản thân ta có thể đạt đến hoàn mỹ, cần gì phải mượn ngoại vật?

Ngoại vật, có thể không mượn thì không nên mượn, võ giả mạnh mẽ chung quy chỉ là bản thân.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Lẽ nào vẫn khen thưởng Tử Văn Sơn Hà Đan, không thể đổi cái khác sao?

- Trừ khi… ngươi có thể đột phá tầng chín!

Vô Địch Chí Thánh nói.

- Nào sẽ cho tưởng thưởng gì?

Ánh mắt của Lăng Hàn sáng lên.

Vô Địch Chí Thánh nhất thời xì mũi nói:

- Còn nói mình không tham, lộ ra bộ mặt thật rồi chứ?

- Lẽ nào không thể coi là hiếu kỳ sao?

Lăng Hàn cười nói.

- Thiết, chuyện ma quỷ này ngươi tin tưởng sao?

Vô Địch Chí Thánh khinh thường nói.

Lăng Hàn cười to:

- Ngài là cao nhân tiền bối, chế nhạo một hậu bối như thế thật được sao?

- Đả kích thứ vô liêm sỉ, người người có trách nhiệm!

Vô Địch Chí Thánh nói.

Lăng Hàn thầm khinh bỉ, vị Vô Địch Chí Thánh này phải đổi một cái tên, gọi Vô Địch Tiện Thánh a, lại chấp nhặt, tính toán chi li với một hậu bối như hắn. Hắn nói:

- Vậy cửa thứ tư là cái gì?

- Khà khà, từ cửa thứ tư đến cửa thứ chín đều giống nhau, vô cùng đơn giản, chính là xem ngươi đánh ra lực lượng mạnh bao nhiêu, năng lực phòng ngự kiên cố bao nhiêu. Còn giải thưởng cuối cùng, vậy đương nhiên phải lưu đến cuối cùng mới nói, hiện tại nói cho ngươi thì đã làm sao, ngươi có thể trở thành người may mắn cuối cùng sao?

Vô Địch Chí Thánh nói.

- Vô vị.

Lăng Hàn lắc đầu, hắn ngược lại hi vọng tiếp sau đó còn có thể phá giải mấy kiếm, để hắn nắm giữ càng nhiều nhịp điệu đại đạo, để hắn đi càng xa hơn.

- Ngươi trước tiên xông qua chín cửa, lại cùng bản tôn nói thú vị hay vô vị đi.

Vô Địch Chí Thánh hừ nói.

---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK