Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Bắt lại cho ta!

Hoang Nguyệt hổn hển, ở đâu còn lo lắng cái khác, thò tay chỉ về phía Lăng Hàn cùng Tiêu Anh Hùng.

Lập tức, ba ba ba, mười quả trứng lập tức vỡ vụn, mười tên Tiên Vương tầng chín đứng dậy, mỗi một cái đều tản ra khí thế khủng bố.

Bọn hắn đang tiến quân về phía chuẩn Thiên Tôn, hiện tại tuy tiến trình bị đánh vỡ, hơn nữa có khả năng vĩnh viễn không thể lại trở thành chuẩn Thiên Tôn, nhưng mười Tiên Vương tầng chín đỉnh phong liên thủ, ngay cả chuẩn Thiên Tôn đoán chừng cũng có thể đấu một trận rồi.

Nhưng mà, mười tên Tiên Vương tầng chín này hai mắt đều đen kịt, căn bản phân không ra tròng trắng cùng tròng đen, vô cùng quỷ dị.

Cái xác không hồn.

Lăng Hàn lập tức nói, bọn hắn thu được lực lượng của Cuồng Loạn, nhưng không thể tránh khỏi trở thành cái xác không hồn, không có tư tưởng bản thân, chỉ có thể nghe theo hiệu lệnh.

Đây cũng là vì cái gì cần Hoang Nguyệt, không chỉ cần hắn đáp cầu dắt mối, còn phải phụ trách chỉ huy những “Chuẩn Thiên Tôn” này chiến đấu. Hơn nữa, vì cái gì Hoang Nguyệt chỉ là Tiên Vương mà không phải chuẩn Thiên Tôn?

Chỉ sợ nguyên nhân cũng như vậy.

Tiêu Anh Hùng cười to, oanh, hắn phóng thích ra năng lượng Kim sắc vô tận:

- Đi mau, nơi này có Tiêu Anh Hùng ta chống đỡ, ai cũng đừng nghĩ tiến lên trước một bước!

Lăng Hàn hít vào một hơi thật sâu, nói:

- Hi vọng còn có ngày gặp lại!

- Hừ, nói giống như chúng ta là bằng hữu vậy.

Tiêu Anh Hùng lạnh lùng nói.

- Ta chỉ là nhìn trạng thái của ngươi tốt hơn ta, mới lựa chọn cho ngươi phá vòng vây, trên thực tế, ta vẫn hết sức vui vẻ chém rụng đầu của ngươi!

Lăng Hàn gật đầu:

- Ta sẽ báo thù cho ngươi!

Hắn không hề dây dưa dài dòng, có nhiều Tiên Vương tầng chín như vậy vây quanh tới, làm sao có thời giờ cho hắn lãng phí?

Hưu, thân hình hắn tung bay, lập tức chạy đi.

- Bắt lại cho ta!

Hoang Nguyệt hổn hển, nếu như tỉnh lại tất cả Tiên Vương, như vậy tất nhiên có thể ngăn trở Lăng Hàn. Nhưng một khi tiến trình đột phá chuẩn Thiên Tôn bị đánh gãy, vậy thì không có cơ hội thứ hai rồi.

Bố cục vạn vạn năm, lại chỉ thả ra chút ít Tiên Vương tầng chín?

Đây không phải khôi hài ư, tùy tiện tới một vị Nhị Bộ Thiên Tôn là có thể hoàn thành rồi.

Hoang Nguyệt cũng chỉ có thể tỉnh lại số lượng Tiên Vương có hạn, bất quá hắn cũng gánh chịu không được hậu quả như vậy, dù sao hiện tại hắn chỉ là một con chó của Cuồng Loạn mà thôi.

- Ha ha ha ha, xem Tiêu Anh Hùng ta đại sát tứ phương như thế nào!

Hiện tại Tiêu Anh Hùng ngược lại càng thêm phóng khoáng, hắn chấn động tiên thương, oanh, trên tiên thương cũng có kim quang dâng lên, như hỏa diễm thiêu đốt.

Thập đại Tiên Vương tầng chín vọt tới, nhưng đều bị Tiêu Anh Hùng ngăn cản, năng lượng Kim sắc tràn vào, hắn cực kỳ dũng mãnh.

Lăng Hàn thở dài, đây là cuộc chiến chói lọi nhất trong đời Tiêu Anh Hùng, dù hắn thắng, cũng sẽ bởi vì tiêu hao hết sinh cơ mà vẫn lạc. Thậm chí, hắn có khả năng ở trong chiến đấu đột nhiên tử vong.

Ở trước mặt trái phải rõ ràng, Tiêu Anh Hùng đứng vững tín niệm, không phụ lòng thân phận thiên tài của Thiên Hạ Đệ Nhất võ viện.

Kính trọng!

Lăng Hàn đè xuống suy nghĩ trong lòng, thể thuật bộc phát, bành, tốc độ của hắn lần nữa tăng lên, tuyệt không có khả năng lãng phí thời gian mà Tiêu Anh Hùng liều chết tranh thủ cho hắn.

Bành bành bành, phía sau kim quang cùng hắc khí sống mái với nhau, còn có Hoang Nguyệt gào thét, hắn đuổi theo Lăng Hàn, lẻ loi một mình.

Hết cách rồi, những Tiên Vương tầng chín này ở trong quá trình tiến hóa bị cắt đứt, như hài nhi mới sinh, tuy nghe chỉ huy, nhưng lý giải mệnh lệnh thực không ra sao, để cho bọn hắn giết Lăng Hàn cùng Tiêu Anh Hùng, bọn hắn thấy Tiêu Anh Hùng gần nhất, liền nhìn chằm chằm vào hắn điên cuồng tấn công, hoàn toàn không để ý tới Lăng Hàn.

Cho nên, Hoang Nguyệt một mình truy kích.

Hắn sớm đã đạt đến tầng chín đỉnh phong, hơn nữa đồng dạng là một siêu cấp Đế Tinh, chiến lực vô cùng khủng bố, nhưng chỉ nói tốc độ, hắn chưa hẳn nhanh hơn Lăng Hàn, hơn nữa còn phát sau, cách Lăng Hàn khoảng cách rất lớn.

Lăng Hàn cũng không dám có bất kỳ chủ quan, một khi để cho Hoang Nguyệt đuổi theo, vậy hắn lại thả ra mười Tiên Vương tầng chín đến, như vậy dù Lăng Hàn bộc phát Ngũ Hành lôi thuật cũng không nhất định có thể phá vòng vây.

Hắn phải chạy về võ viện, báo cáo tin tức nơi đây, nếu không không phải phụ lòng Tiêu Anh Hùng sao?

Tầng này là tầng cao nhất của cung điện, không có tầng thứ ba mươi bốn rồi, lại Lăng Hàn đi vào phần cuối của cung điện, chỉ thấy phía trước có một quang môn màu đen.

Con đường rời đi sao?

Lăng Hàn có chút dừng lại, lộ ra vẻ chần chờ.

Oanh, khí thế đáng sợ truyền tới, Hoang Nguyệt đã l đuổi theo.

Lăng Hàn cắn răng, bất kể có phải hay không, hắn phải động.

Hưu, hắn thả người nhảy lên, tiến nhập quang môn, thân ảnh lập tức biến mất.

Hoang Nguyệt truy đến, hắn cũng đồng dạng dừng bước, lộ ra vẻ chần chờ.

- Tuy Cuồng Loạn đại nhân mở ra thông đạo, nhưng còn không có điều chỉnh tốt vị trí lối ra, dù tiểu tử này có thể chạy đi, nhưng sẽ xuất hiện ở nơi nào lại là vấn đề. Có lẽ, chờ hắn quay lại võ viện, ta đã hoàn thành nhiệm vụ.

- Rốt cuộc có nên đuổi theo không?

- Tiến hóa đã bắt đầu, kỳ thật ta cũng không cần thủ ở chỗ này.

- Vì phòng ngừa vạn nhất, vẫn là truy a!

Hắn bước ra một cước, cũng tiến nhập quang môn màu đen, hưu, thân hình lập tức biến mất.

...

Oanh, lực lôi kéo cực lớn đánh úp lại, để cho toàn thân Lăng Hàn đau nhức kịch liệt, đây đúng là một không gian thông đạo, có thể ly khai Tiên Vương mộ địa, nhưng đó là thiết kế cho chuẩn Thiên Tôn, hiện tại Lăng Hàn đi, tự nhiên để cho hắn nếm nhiều đau khổ.

Năng lượng gọt đến, dù hắn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh cũng vô dụng, động sẽ làm bị thương, mà không vận chuyển, như vậy thương thế càng nặng.

Ngay cả Lăng Hàn cũng ăn không tiêu, thân hình lóe lên, tiến nhập Tiên Khách Cư.

Tư!

Năng lượng thổi qua, Tiên Khách Cư lập tức bốc cháy lên hào quang hừng hực, phù văn sáng lên, sau đó lại nhanh chóng phai mờ.

Khá tốt, cái này cuối cùng là Tiên Kim, chống đỡ được năng lượng.

Cũng không biết qua bao lâu, bành, Tiên Khách Cư bị bắn ra ngoài, xẹt qua ở giữa trường không, sau đó lọt vào một đống cỏ xanh.

Thân hình của Lăng Hàn xuất hiện, ánh mắt đảo qua, đây là một bình nguyên, hoa cỏ màu xanh như đệm.

Đã đi ra.

Lăng Hàn lập tức nói, đây tuyệt không phải Tiên Vương mộ địa, cảm giác hoàn toàn bất đồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK