Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thạch linh là Ngũ Hành Sinh Linh do thiên địa sinh dưỡng, tuyệt đối sẽ không yếu hơn yêu trung vương giả cùng cấp, thậm chí còn mạnh hơn một đường, nắm giữ sức mạnh và năng lực hồi phục kinh khủng.

Tuy nó chỉ vừa bước vào Sinh Hoa Cảnh, nhưng sức chiến đấu chí ít cũng năm tinh, trái lại Miêu Kỳ Tư, mặc dù là Sinh Hoa tầng ba, nhưng sức chiến đấu chỉ khoảng bốn tinh, không nên xem thường hắn, ở Sinh Hoa Cảnh có thể vượt qua một tinh chiến đấu, cái này đã rất ghê gớm, có thể xưng tụng một tiếng kỳ tài!

Đáng tiếc, ai bảo hắn gặp phải Thạch linh chứ?

Công kích của hắn đánh lên người thạch linh, chỉ đánh rơi xuống một ít đá vụn, sau một khắc đá vụn liền bay trở về, tự động dung hợp, không có chuyện gì cả. Nhưng nếu như hắn ăn một quyền của Thạch linh?

Khà khà, vậy tuyệt đối sẽ không ngừng thổ huyết!

Cứ đánh như vậy, khẳng định là Miêu Kỳ Tư bị mài chết.

Cốc Nguyên Lương và Cảnh Cảnh Thắng đều kinh ngạc, năng lực hồi phục của con rối này cũng quá mạnh mẽ đi, coi như bọn họ lấy ra pháp chỉ của Nguyên Anh cảnh, thật có thể trọng thương con rối sao này?

Then chốt là, vì tranh cướp một ít linh dịch, phải tiêu hao một tờ pháp chỉ duy nhất, cái này thật có lời sao?

Miêu Kỳ Tư do dự, nhưng chính vì do dự như vậy, hắn càng ngày càng bất lợi, oành, hắn bị Thạch linh đánh trúng, tuy hai tay giao nhau thành thập tự bảo hộ ở trước mặt, nhưng sức mạnh khổng lồ vẫn đánh bay hắn ra xa.

Một tiếng vang thật lớn, hắn đụng vào vật thể hình thoi giữa thần miếu, chấn động đến mức vật thể này run rẩy.

Miêu Kỳ Tư giẫy giụa muốn bò lên, nhưng bỗng nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ, thậm chí vặn vẹo, khuôn mặt nguyên bản đỏ thắm trở nên trắng bệch, thậm chí con mắt lõm vào trong.

Hắn kinh hãi gần chết, tay phải rung lên, đã có thêm một đạo pháp chỉ, không chút do dự đập tới vật thể đằng sau.

Pháp chỉ thiêu đốt, một bàn tay lớn màu đỏ hiện lên, đánh tới vật thể hình thoi kia, sức mạnh mang tính hủy diệt dật đãng, đây chính là một đòn của Linh Anh Cảnh a.

Cốc Nguyên Lương và Cảnh Cảnh Thắng đều kinh hãi lại không rõ, coi như Miêu Kỳ Tư muốn sử dụng pháp chỉ cũng là đánh tới Thạch linh a, sao lại oanh kích vật thể hình thoi, lẽ nào đầu va bị hồ đồ rồi?

Phải biết Miêu Kỳ Tư cách vật kia rất gần, ngay cả hắn cũng sẽ bị lan đến, nghĩ như thế nào cũng là hình thức tự sát a!

Ầm!

Hỏa diễm tịch quyển, sức mạnh kinh khủng xung kích, oành oành oành oành… từng trụ đá bị đụng gãy, Lăng Hàn không chút khách khí, Hấp Huyết Nguyên Kim bay ra, cuốn hết thảy trụ đá gãy vỡ trở về, thu vào trong Hắc Tháp.

Thạch linh nhất thời cười méo mó, nó tự nhiên biết Lăng Hàn sẽ không tranh ăn đá với nó.

Sau khi hỏa diễm biến mất, Miêu Kỳ Tư tự nhiên chỉ còn dư lại một bộ thi thể cháy đen, ở cự ly gần như vậy bị một đòn của Linh Anh Cảnh lan đến, dù là Sinh Hoa tầng chín cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Trừ khi người này yêu nghiệt giống Lăng Hàn, nắm giữ phòng ngự như Thiết Bì Thể, hơn nữa còn có Lôi Đình Chiến Giáp.

Mà vật thể hình thoi kia cũng thay đổi!

Nguyên bản toàn thân nó đen kịt, như một khối Hắc Kim, nhưng hiện tại bị thiêu đến trong suốt, phảng phất đã biến thành hổ phách. Mà khi bọn người Lăng Hàn nhìn thấy cảnh tượng trong vật thể này, thì mỗi người đều khiếp sợ không thôi!

Ở dưới "hổ phách", có một sinh linh hình người bị mười tám sợi xích sắt khóa lại, một đầu khác của xích sắt cắm vào đất, nhưng quái lạ chính là trước đó lại không có ai nhìn thấy. Mà ở trước mặt hắn, lại có một con Hấp Huyết Trùng to lớn, cái vòi to dài đang đâm vào trái tim, thật giống như rút lấy huyết dịch.

Sinh linh hình người kia mọc đầy lông đỏ, đã gầy trơ xương, hiển nhiên huyết dịch đều bị hút hết sạch, mà con Hấp Huyết Trùng kia thì dài một mét, hai cánh màu vàng, rõ ràng là đang hút huyết, nhưng lại cho người một loại cảm giác thần thánh.

Rất quỷ dị!

Nhưng khiến người ta không rõ chính là, tại sao Miêu Kỳ Tư lại dùng pháp chỉ oanh kích khối "hổ phách" kia, còn không tiếc ném mạng của mình vào? Hơn nữa "hổ phách" kia làm bằng chất liệu gì, lại ngạnh kháng một đòn của Linh Anh Cảnh mà không thương?

Lăng Hàn nhìn chằm chằm Hấp Huyết Trùng, không khỏi lộ ra vẻ kinh sợ. Hấp Huyết Trùng hiển nhiên là càng lớn, cảnh giới sẽ càng cao, trước có Hấp Huyết Trùng to bằng nắm tay đã là Sinh Hoa Cảnh, hiện tại con này dài một mét, nó sẽ là cảnh giới gì?

Thiên Nhân? Phá Hư? Thậm chí là Thần cấp?

Nếu như bí cảnh này là từ Thần giới rơi xuống, vậy xuất hiện sinh linh Thần cấp cũng không phải không thể.

Nơi này tổng cộng có hai quái vật, một là Hấp Huyết Trùng, một cái khác là sinh vật lông đỏ, hiện tại hai loại quái vật đều xuất hiện ở nơi sâu xa nhất của thần miếu, lại giống như nước với lửa, đến cùng báo trước cái gì?

Còn nữa, trước đó vì sao Miêu Kỳ Tư lại có hành vi tự sát như vậy?

Thời điểm mọi người ở đây không rõ, chỉ thấy con mắt của Trùng Vương nháy một cái, thân thể của nó phù lên!

Không phải nó đập cánh bay lên, mà là mang theo "hổ phách" phong cố nó đồng thời bay lên, thật giống như không thể thoát khỏi tầng ràng buộc kia vậy, mà nó như thế, sinh vật lông đỏ lại từ trong "hổ phách" rơi ra, té xuống đất, mười tám sợi xích sắt phát sinh tiếng vang giòn giã.

Hình ảnh này, thấy thế nào cũng cực kỳ quỷ dị.

Lăng Hàn nhìn chằm chằm mười tám sợi xích sắt kia, chúng nhìn như phổ thông, nhưng nhìn kỹ, trên xích sắt lại che kín hoa văn, hơi phát sáng, như thần liên vậy.

- Hàn thiếu!

Nhạc Khai Vũ và Quảng Nguyên đồng thời kêu lên, con Trùng Vương kia đã loạng choà loạng choạng bay tới, nhưng tốc độ rất chậm.

Cốc Nguyên Lương phất tay, chém ra một đạo công kích, đùng, đánh lên hổ phách, nhưng không hề có tác dụng, chỉ để con Trùng Vương kia nhìn chăm chú qua hắn. Ống hút to dài nhắm ngay hắn, đột nhiên, lực hấp dẫn đáng sợ truyền tới, Cốc Nguyên Lương không hề có sức chống cự, thân hình bắn về khối hổ phách này.

Hắn kinh hãi, muốn phi thân rời đi, nhưng đánh không lại lực hấp dẫn đáng sợ kia, phốc… hắn đã đụng lên hổ phách, vòi hút sắc bén đâm thủng trái tim của hắn.

Chỉ trong nháy mắt, thân thể của hắn như túi nước bị lủng, cấp tốc khô quắt, sắc mặt trở nên trắng bệch, cả người như bị hút sạch.

Đường đường cường giả Sinh Hoa Cảnh, chỉ trong nháy mắt liền bị hút khô huyết dịch trong cơ thể!

Có điều, Sinh Hoa Cảnh dù sao cũng rất mạnh mẽ, Cốc Nguyên Lương lấy ra một tờ pháp chỉ Linh Anh Cảnh, tựa như Miêu Kỳ Tư vừa nãy, đập tới con Trùng Vương kia.

Oanh, lúc này lực lượng đóng băng phấp phới, toàn bộ thần miếu đều phủ kín hàn băng, mà khối hổ phách đứng mũi chịu sào tự nhiên bị đóng băng hoàn toàn, Cốc Nguyên Lương cũng không cách nào may mắn thoát khỏi, thân thể bị đóng băng, trên mặt tựa hồ mang theo vẻ giải thoát.

Vừa nãy, Miêu Kỳ Tư cũng bởi vì bị rút khô huyết dịch cho nên mới muốn đồng quy vu tận với Trùng Vương sao? Chỉ là vừa nãy vòi hút của Trùng Vương rõ ràng chen vào trong cơ thể sinh vật lông đỏ, làm sao hút máu của hắn?

Đùng, tầng băng trên hổ phách phá nát, thi thể của Cốc Nguyên Lương cũng vỡ nát. Trùng Vương chậm rãi bay lên, đưa mắt nhìn chằm chằm những người khác, không hề thương tổn chút nào.

---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK