Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn không phát tác. Nếu Lăng Hàn đã đáp ứng khiêu chiến, như vậy để cho hắn hoàn toàn có thể trút giận ở trong chiến đấu.

- Đến đây đi.

Hắn đi nhanh, muốn đi đến chỗ bãi đất trống trải trong viện.

Lăng Hàn khoát tay, nói:

- Cái này là không thể được. Ngươi lấy phần đặt cược ra trước đã. Ta làm sao biết được sau khi ngươi thua có giữ lời hứa hay không?

- Được!

Báo Thái Công hiện tại chỉ cầu Lăng Hàn xuất chiến, những cái khác đều có thể thỏa hiệp.

- Vậy chúng ta xin mời công chúa điện hạ ra làm nhân chứng.

Lăng Hàn cười nói. Vừa lúc hắn liếc nhìn thấy Bích Tiêu công chúa đi ra, lập tức trở thành trung tâm của mọi người, được vô số người vây quanh.

Bất luận là nhân tộc hay yêu tộc, mỗi một người nhìn Bích Tiêu công chúa ánh mắt đều nóng như lửa.

Lăng Hàn đi nhanh tới. Nhưng đoàn người quá đông, hắn căn bản chen không vào được, trừ khi sử dụng bạo lực. Hắn cười, cất giọng nói:

- Bích Tiêu công chúa, Bích Tiêu công chúa!

Nhất thời, tất cả mọi người quay đầu nhìn lại về phía hắn. Mỗi người đều là mang theo sự xem thường. Người này thế nào không hiểu quy củ như thế? Ở trong trường hợp này lại còn hô to gọi nhỏ?

Đoàn người tách xa ra. Bích Tiêu công chúa dịu dàng đi ra. Đôi mắt đẹp của nàng lưu chuyển, phong tình vạn chủng. Nàng tuyệt đối là người đẹp nhất từ sau khi Lăng Hàn tiến vào thế giới mới.

Bích Tiêu công chúa liếc mắt nhìn Lăng Hàn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé ra, nói:

- Hóa ra là Lăng đại sư. Đã thay đổi chủ ý sao?

Lăng Hàn cười, khoát tay một cái nói:

- Ngày hôm nay chúng ta tạm thời không nói cái này. Có một thủ hạ của nàng muốn đi gặp ta ước chiến. Mọi người đều biết, không có đặt cược, ta làm sao có thể tiếp nhận khiêu chiến? Cho nên, ta muốn mời công chúa điện hạ làm nhân chứng, tạm thời bảo quản phần đặt cược một chút, để tránh có người thua giở trò xấu.

- Ngươi đủ chưa?

Báo Thái Công hét lớn.

- Ta đường đường là con trai của tộc trưởng báo tộc, làm sao có thể giở trò xấu?

- Lòng đề phòng người không thể không có. Ta với ngươi lại không quen.

Lăng Hàn thản nhiên nói.

Bích Tiêu công chúa nhìn về phía Báo Thái Công, nói:

- Ngươi thật sự đánh cược với hắn?

- Vâng, điện hạ.

Báo Thái Công cung kính nói. Hắn ngược lại không biết Bích Tiêu công chúa chính là cường giả Tầm Bí Cảnh. Mà Bích Tiêu thật đẹp. Cho dù là thanh niên yêu tộc cũng người người ái mộ.

Bích Tiêu công chúa suy nghĩ một chút, nói:

- Được rồi, ngươi giao phần đặt cược cho bản cung.

Báo Thái Công căm hận nhìn Lăng Hàn. Tiểu tử này lại dám kéo cả công chúa điện hạ vào. Nhưng hắn vẫn lấy ra một quyển sách, đi tới giao vào trong tay Bích Tiêu.

- Lăng Hàn, đặt cược của ngươi?

Bích Tiêu công chúa nói với Lăng Hàn.

Báo Thái Công bị Lăng Hàn làm cho rối loạn. Nhưng nàng làm sao có thể giống vậy chứ?

Đúng nha, tại sao mình quên chuyện này, chỉ biết nổi giận. Báo Thái Công gãi gãi da đầu.

Lăng Hàn gật đầu, lấy từ trong người ra một vật, ném về phía Bích Tiêu công chúa.

Hành động này liền khiến cho mọi người bất mãn. Người ta lại là mỹ nữ tuyệt thế, sao ngươi có thể ngạo mạn như vậy?

Nhưng khi bọn họ nhìn thấy được thứ Lăng Hàn vứt ra, sắc mặt phần lớn mọi người trở nên cổ quái. Có vài yêu tộc lại trực tiếp tức giận đến nhảy dựng lên.

... Lăng Hàn tự nhiên chỉ ném ra một hạt ngọc.

Ngươi cầm một hạt ngọc đã muốn so sánh đồng giá với công pháp của yêu tộc sao?

Đây là sỉ nhục tới mức nào?

- Lăng Hàn, ngươi thật quá đáng!"

- Ngươi nghĩ rằng công pháp yêu tộc ta chỉ trị giá một hạt ngọc thôi sao?

- Ngươi là đang sỉ nhục chúng ta!

Rất nhiều người yêu tộc đều rống giận, hận không thể rút gân lột da Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười lạnh, nói:

- Nực cười, bây giờ là Báo Thái Công đang khiêu chiến ta, vậy đương nhiên phải theo quy củ của ta. Không phục? Có thể không cần chiến đấu. Vừa rồi ta không có dùng đao gác ở trên cổ của hắn, buộc hắn làm vậy.

Hắn dừng lại, nhìn về phía Báo Thái Công:

- Còn đánh nữa hay thôi?

Báo Thái Công cắn răng một cái, nói:

- Được, chiến thì chiến!

Hắn tin tưởng chính mình sẽ không thua. Hơn nữa, Lăng Hàn, Hồng Thiên Bộ là hai “khắc tinh” của yêu tộc, cho nên nhất định phải không tiếc giá lớn đánh bại bọn họ, lại lấy lại uy danh bất bại cho yêu tộc.

Đám yêu tộc cũng chậm rãi gật đầu. Ý nghĩa của cuộc chiến đấu cùng Lăng Hàn cũng không ở trên tiền đặt cược, mà là tạo thành hình tượng vô địch cho yêu tộc.

Ở điều kiện tiên quyết như vậy, cho dù Lăng Hàn đưa ra lại điều kiện hà khắc, thật ra bọn họ cũng sẽ đáp ứng.

- Vậy liền bắt đầu đi.

Bích Tiêu công chúa nói, đôi mắt đẹp sáng quắc, chớp động đầy hào quang trí tuệ.

Lăng Hàn và Báo Thái Công di chuyển đến trong sân. Nơi này thật ra rất lớn, giả sơn hồ nước, tinh mỹ tuyệt luân. Nhưng tin tưởng chỉ cần cuộc chiến đầu vừa bắt đầu mở ra, ở đây sẽ trở thành khu phế tích.

Không có vấn đề gì. Làm lại một lần nữa là được.

- Lăng Hàn, ta là bậc thang thứ ba Cực Cốt Cảnh. Chỉ có điều ở thời điểm cùng ngươi chiến đấu, ta sẽ ép lực lượng đến Hoán Huyết Cảnh, cùng ngươi đánh một trận công bằng.

Báo Thái Công thản nhiên nói. Nếu thật sự phải chiến đấu, hắn ngược lại đã bình tĩnh lại.

Đây mới là phản ứng một thiên tài nên có.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Không cần áp chế tu vi, ta nếu đã nguyện ý xuất chiến, lại không cần ai nhường ta!

A, khẩu khí này lớn.

Báo Thái Công cười lạnh:

- Lời này lại là do tự ngươi nói ra đấy.

Nhân tộc đều lắc đầu. Vì sao Lăng Hàn muốn cậy mạnh?

Bọn họ lại không biết, Lăng Hàn nếu muốn lừa thân pháp của Báo Thái Công, tất nhiên không có khả năng để cho đối phương áp chế tu vi. Bằng không sau khi đối phương thua cũng sẽ có lời nói.

Hơn nữa, Lăng Hàn lại không quan tâm đối phương là tam cốt hay ngũ cốt, nếu đều là Cực Cốt Cảnh, vậy hắn tất thắng!

Vô địch trong cùng giai, điều này không kèm theo điều kiện... Trừ khi có người có thể giống như Lăng Hàn, đã từng đạt tới thất biến ở Hoán Huyết Cảnh.

Đây là chuyện không thể nào.

Cho nên, hắn không cần chiếm tiện nghi của Báo Thái Công.

- Con báo nhỏ, đến đây đi.

Lăng Hàn nhìn về phía Báo Thái Công ngoắc ngón tay.

- Đâm đầu vào chỗ chết!

Hai chân Báo Thái Công phát lực, chợt vọt tới đầy hung bạo mạnh mẽ. Trong nháy mắt tốc độ lại tăng nhanh đến 2,5 lần vận tốc âm thanh.

Bình thường mà nói, tốc độ của Cực Cốt Cảnh chắc là gấp hai lần tốc độ âm thanh. Nhưng gia hỏa này rõ ràng không có dùng huyết khí sôi trào, lại kích phát tốc độ đến 2,5 lần vận tốc âm thanh, hiển nhiên là do sở trường của chủng tộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK