Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn cười, đối với hắn thì xác suất thành đan là trăm phần trăm, mỗi lô bình quân bốn viên, giá thành năm trăm bằng kiếm được một vạn sáu trăm, lời to.

Lăng Hàn gật đầu nói:

- Được.

Thấy Lăng Hàn đồng ý Mạc Quốc Hào càng nhiệt tình, vì hắn nhảy lên thành đồng bạn thương nghiệp vô cùng quan trọng của gã.

Nhìn Mạc Quốc Hào xem trọng Lăng Hàn, Phan Hổ thầm may mắn, nếu gã không lôi kéo hắn về được thì không biết sẽ bị Mạc Quốc Hào chửi cỡ nào.

Lăng Hàn hỏi:

- Mạc lão bản, nơi này có bán đan phương gì không?

Không thể cứ tìm đan phương trên website, vì đan phương có chút cấp bậc sẽ không bán trên đó.

Mạc Quốc Hào kinh ngạc hỏi:

- Ngươi còn dư sức nghiên cứu đan phương khác?

Mạc Quốc Hào cho rằng mỗi ngày Lăng Hàn cung cấp mười viên đan dược thì ít nhất phải có ba lô thành đan. Nhưng có đan sư sơ cấp nào có thể bảo đảm xác suất thành đan trăm phần trăm? Nếu làm được thì đan sư đó lời to. BÌnh thường thành đan xác suất ba mươi phần trăm đã rất giỏi.

Nên một ngày Lăng Hàn phải luyện cỡ mười lô đan dược, hầu như không có thời gian ngủ lấy đâu ra rảnh rỗi nghiên cứu đan phương mới?

Nhưng Lăng Hàn đã hỏi thì Mạc Quốc Hào lấy quang não đến, nói:

- Đây là đan phương ta tìm được, tiểu hữu muốn cái nào ta tặng cho.

Đan phương giống như võ kỹ đều vô cùng quý giá, Mạc Quốc Hào nói câu này là cho Lăng Hàn nhân tình rất lớn.

Lăng Hàn gật đầu nói:

- Đa tạ Mạc lão bản.

Lăng Hàn đọc lướt qua. Mạc Quốc Hào kiếm đan phương khoảng hơn trăm cái, chia ra sơ cấp, trung cấp và cao cấp.

Sơ cấp thì giá trị thực dụng nhất là Tham Mạch đan và Bí Lực Hoàn, Lăng Hàn chỉ có phối phương của Bí Lực Hoàn, không có Tham Mạch đan.

Lăng Hàn nói:

- Ta học Tham Mạch đan trước đi.

Mạc Quốc Hào ngạc nhiên, nghe giọng điệu của Lăng Hàn thì hình như hắn không chỉ học Tham Mạch đan, sau này còn muốn học đan phương khác.

Ngươi thật sự có nhiều thời gian như vậy?

Mạc Quốc Hào nói:

- Trên quang não có đan phương cụ thể, ngươi mở ra xem liền biết.

Mạc Quốc Hào thầm nghĩ Lăng Hàn trẻ tuổi bồng bột nên thứ gì cũng muốn học, cảm giác mình rất cao. Chờ đụng nhiều vách tường rồi tâm tính sẽ điều chỉnh lại.

Lăng Hàn đọc kỹ, rất nhanh nhớ tài liệu, cách luyện chế Tham Mạch đan, diễn luyện một lần trong óc. Cách luyện đan ở thế giới này và Nguyên Thế Giới chỉ khác ở chỗ một bên dùng lửa, một bên đổi thành trận pháp dẫn động năng lượng. Vứt bỏ điểm này thì độ khó Tham Mạch đan hay Bí Lực Hoàn chỉ như con nít.

Lăng Hàn dám bảo đảm dù bây giờ hắn mới bắt đầu luyện đan nhưng có thể dễ dàng luyện ra Tham Mạch đan, bảo đảm thành công trong một lần.

Đế vương đan đạo tự tin như vậy đấy.

Lăng Hàn từ biệt:

- Vậy ta xin đi trước.

Lăng Hàn đã hoàn toàn nắm giữ Tham Mạch đan, vấn đề tiếp theo là hắn có thể cải tiến đan phương, tăng xác suất thăm dò mạch không.

Tam Tiễn Thiên Tôn cùng Lăng Hàn xuống lầu:

- Ta tiễn ngươi xuống.

Mạc Quốc Hào sai người thu ngân đưa bốn vạn huyền bắc tệ cho Lăng Hàn, số tiền này thanh toán mười viên Bí Lực Hoàn phiên bản cải tiến.

Lăng Hàn không khách sáo, dù gì Mạc Quốc Hào sẽ không bị lỗ, chỉ khác ở chỗ lời nhiều hay ít.

Phan Hổ lên tiếng:

- Dượng, để ta đưa Hàn thiếu gia về.

Mạc Quốc Hào ngạc nhiên, từ khi nào cháu trai hiểu chuyện vậy? Mạc Quốc Hào hy vọng làm tốt quan hệ với Lăng Hàn, nhưng tuổi của gã cao hơn mảng lớn, hai người khó có đề tài chung, không tiện bằng Phan Hổ. Có điều Mạc Quốc Hào lo Phan Hổ làm hỏng chuyện, việc tốt thành xấu.

Mạc Quốc Hào cảnh cáo:

- Ngươi phải cẩn thận chút!

Phan Hổ nói:

- Ta hiểu.

Dượng xem trọng Lăng Hàn như vậy đương nhiên Phan Hổ xem hắn như dượng của mình.

Không không không, Phan Hổ càng cung kính hơn, vì làm vậy tương đương với nịnh cả hai.

Mạc Quốc Hào cười nói:

- Lăng tiểu hữu, để Hồ Tử tiễn ngươi đi, hai người cùng là thanh niên chắc sẽ có đề tài chung.

Lăng Hàn thầm nghĩ hắn sống trong Nguyên Thế Giới không biết bao nhiêu năm, là lão quái vật, nơi này có ai chung đề tài với hắn được. Nhưng Lăng Hàn không so đo, hắn gật đầu.

Phan Hổ cung kính nói:

- Mời Hàn thiếu gia.

Thái độ Phan Hổ cung kính làm nhân viên trong tiệm đều khó tin, từ khi nào công tử bột ăn chơi biến thành người khác?

Hai người đi ra cửa, dọc đường Phan Hổ kể chút chuyện buồn cười cho Lăng Hàn nghe.

Phan Hổ lông bông, chuyện buồn cười toàn dính dáng đến nữ nhân, rất nhanh Lăng Hàn lộ vẻ không kiên nhẫn.

Phan Hổ rất giỏi về quan sát, gã ngậm miệng không nói nữa, thầm nghĩ chẳng lẽ Hàn thiếu gia không thích nữ?

Ui, không thích nữ nhân tức là mê nam nhân? Gã có nên vì nịnh Lăng Hàn mà bán hoa cúc của mình không? Thôi đi, hy sinh quá lớn, ít ra hiện tại chưa cần thiết.

Hai người kêu xe về nhà Lăng Hàn, đương nhiên hắn không cần trả tiền, Phan Hổ đã giành trả trước. Phan Hổ muốn vào nhà tiếp tục làm thân nhưng bị Lăng Hàn từ chối khéo ngoài cửa.

Phan Hổ không quá thất vọng, dù sao vừa mới đắc tội Lăng Hàn, có thể tiếp xúc đến mức này đã không dễ dàng, sao có thể trông chờ một chốc thành cánh tay phải của hắn?

Phan Hổ quyết tâm bắt đầu từ ngày mai gã sẽ đến lấy thuốc, vậy là mỗi ngày có thể giao lưu với Lăng Hàn. Chậc, gã thật thông minh.

Phan Hổ đứng bên ngoài nhà Lăng Hàn một lúc mới kêu xe về.

Lăng Hàn vừa về nhà liền mở lò luyện chế Tham Mạch đan, hắn rất có hứng thú với luyện đan.

Hai tiếng sau Lăng Hàn thành công luyện chế ra một lô Tham Mạch đan.

Thần thạch thêm vào trị số may mắn của hắn, cộng với thiên phú đan đạo, nên thành công trong một lần không có gì lạ.

Lăng Hàn nếm một viên, nghiệm kỹ, một lúc sau hắn mỉm cười lẩm bẩm:

- Ta có thể tăng hiệu quả lên hai mươi phần trăm!

Khó tin thật.

Tham Mạch đan truyền từ văn minh thượng cổ, không nói đến người xưa, nó được lan truyền đến nay cũng cỡ một trăm năm rồi nhưng không ai có thể thay đổi chút nào.

Nhưng Lăng Hàn chỉ luyện một lần, nếm một chút là đã có phương hướng.

Chuyện này kinh khủng biết bao?

Lăng Hàn nhíu mày nói:

- Sao ta cảm thấy hình như là đan dược tầng chót nhất nên mới dễ dàng cải tiến?

Không nói người ở thời đại này, vì mới bước vào võ đạo có trăm năm, chỉ vừa khởi đầu. Nhưng văn minh đời trước sáng tạo ra nhiều đan phương, trận pháp, võ đạo huy hoàng chứng minh nó đã là hệ thống chính chắn. Trong môi trường đã thành hình chẳng lẽ không ai nghĩ đến cải tiến đan phương sao?

Việc rất đơn giản, Lăng Hàn dễ dàng nếm ra trong đan dược có chút gì không đúng, hoặc quá liều hoặc hơi yếu, cần thêm hoặc giảm chút ít dược liệu đối ứng. Tại sao người xưa không phát hiện ra?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK