Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn bay lên, lập tức viễn độn, quỷ mới biết Hoang Nguyệt lúc nào sẽ chạy đến.

Trước xem mình ở đâu, khoảng cách võ viện bao xa.

Tốc độ của hắn bây giờ nhanh kinh người, hơn nữa thể lực gia trì, thích hợp đường dài chạy vội, sức bật lại cường đại, quả thực hoàn mỹ.

- Chẳng trách Thiên Tôn mạnh như vậy, bởi vì dùng là lực lượng của mình, không giống Tiên Vương, cần một quá trình điều động quy tắc.

Lăng Hàn vừa chạy vừa nói, lúc này hắn cũng không dám lại đi hấp thu Hư Tử, vạn nhất tạc hủy thân thể, cũng không biết phải tu dưỡng bao nhiêu năm.

- Lần này sau khi trở về liền bế quan, tăng thể thuật lên tới tầng bảy cực hạn mới xuất quan.

Núi non sông ngòi ở dưới chân Lăng Hàn không ngừng đi xa, chạy gần nửa ngày, hắn cuối cùng phát hiện một Đại Thành, trực tiếp phát ra khí thế hàng lâm.

Người mạnh nhất ở đây bất quá là Tiên Vương tầng năm, chứng kiến Lăng Hàn có bảy đạo dị sắc quấn quanh, liền bước lên phía trước cao hô tiền bối, vô cùng cung kính.

- Đây là thành gì, cách Thiên Hạ Đệ Nhất võ viện lại bao xa?

Lăng Hàn hỏi, hắn trực tiếp cho thấy thân phận Tiên Vương tầng bảy là muốn tiết kiệm thời gian.

Tiên Vương tầng năm kia sững sờ, không nghĩ tới Lăng Hàn lại có thể hỏi vấn đề như vậy.

Ngài đây là choáng váng sao?

Hắn thầm nói, đương nhiên trong miệng không dám nói như vậy, vội vàng thành thành thật thật trả lời:

- Đây là Lai Tinh thành, cách Thiên Hạ Đệ Nhất võ viện thật đúng là có chút xa.

- Cầm địa đồ tới.

Lăng Hàn phất phất tay.

Tiên Vương tầng năm kia vội vàng mang địa đồ tới, đưa cho Lăng Hàn.

Ánh mắt Lăng Hàn quét qua, đây quả thật là cách rất xa, lấy cước trình của Tiên Vương cũng phải chạy trên trăm năm. Hắn nhanh hơn Tiên Vương bình thường rất nhiều, nhưng năm mươi năm nhất định là không thiếu được.

Hắn ném địa đồ cho đối phương, bành, hai chân phát lực, phá không mà đi.

- WOW, vị này uy thế thật kinh người.

Tiên Vương tầng năm kia không khỏi đè tay lên trên ngực.

- Rõ ràng chỉ là tầng bảy, như thế nào cho bổn tọa cảm giác so với tầng chín còn muốn cường đại hơn?

Hắn đặt mông ngồi xuống, muốn uống trà tỉnh tâm.

Chỉ là ly trà còn không có uống xong, ông, lại một cỗ khí tức đáng sợ xuất hiện, sau đó liền gặp một người toàn thân bao phủ ở trong áo choàng màu đen xuất hiện, không lộ dáng người, khó phân giới tính.

- Các hạ là người phương nào?

Tiên Vương tầng năm kia cả gan hỏi.

Người này tự nhiên là Hoang Nguyệt, hắn không để ý tới, mà duỗi tay phải ra dẫn dắt, lập tức, tràng cảnh lúc trước Lăng Hàn cùng Tiên Vương tầng năm đối thoại xuất hiện.

Thời Gian Quy Tắc, ngược dòng tìm hiểu lịch sử.

Cái này bởi vì mới vừa phát sinh, cho nên mới có khả năng ngược dòng tìm hiểu, nếu không một lúc sau liền không thể chạm đến.

Tiên Vương tầng năm kia nhịn không được lau mồ hôi lạnh, thần bí nhân trước mặt này cho hắn một loại cảm giác vô cùng đáng sợ.

Hoang Nguyệt thu tay về, nhìn về phía Tiên Vương tầng năm kia, trong ánh mắt sát cơ sôi trào.

Hắn bị người hãm hại, trở nên căm hận tất cả mọi người, hơn nữa bị Cuồng Loạn cải tạo, tuy thần trí vẫn còn, lại khó tránh khỏi ảnh hưởng tính cách, để cho hắn trở nên khát máu, hiện tại ra Tiên Vương mộ địa, tất cả mọi người ở đây đều là sâu kiến trong mắt hắn.

- Dùng không mất bao nhiêu thời gian.

Hắn thì thào nói, oanh, trong cơ thể lập tức bạo tuôn ra vô số hắc quang, lan tràn cả thành thị.

- Ngươi làm cái gì…

Tiên Vương tầng năm kia vội vàng muốn ngăn cản, nhưng vừa tiếp xúc với hắc quang, hắn lập tức biến thành một con rối, rốt cuộc không thể động đậy.

Chỉ là mấy hô hấp, nội thành bị hắc quang bắt bảo phủ, sinh linh hóa thành tảng đá, thành thị mới vừa rồi còn vô cùng náo nhiệt lập tức biến thành tử thành.

- Ha ha ha ha!

Hoang Nguyệt cười lớn một tiếng, bành, thân hình hắn dâng lên, tiếp tục đuổi theo Lăng Hàn, hưu hưu hưu, tất cả hắc quang bị hắn thu vào trong cơ thể, mà tất cả sinh linh ở nội thành ở cùng một thời gian hóa thành bụi bậm.

- Kế hoạch của Cuồng Loạn đại nhân, tuyệt không có khả năng vì ngươi mà dừng!

...

Lăng Hàn chỉ biết Hoang Nguyệt nhất định sẽ truy hắn, nhưng ở trong quá trình truy hắn còn có thể tạo thành đại sát nghiệt, là hắn thật không biết.

Hắn thể lực dồi dào, một đường không ngừng, thẳng đến Thiên Hạ Đệ Nhất võ viện cũng không sao, đạt tới độ cao như hắn, trên đường đi lại có ai sẽ ngăn cản? Không nói chiến lực của hắn vượt xa cảnh giới, chỉ là thân phận Tiên Vương tầng bảy cũng đủ để hoành hành rồi.

Mà phải biết rằng, Lăng Hàn là người tự mang vầng sáng phiền toái!

Hắn chạy đi nhiều năm cũng không có việc gì, nhưng một ngày nào đó, hắn lại đụng vào một chiến đoàn.

Cái này có chút oan, hắn chạy quá nhanh, hơn nữa vì tiết kiệm thời gian, hắn nhất định là một cái thẳng tắp tiến lên, không nghĩ tới liền vọt vào trong mấy nhóm người hỗn chiến.

Hắn không có cân nhắc dừng lại, mà trực tiếp xông vào, dù sao khí lực cường hoành, vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh thậm chí có thể ngạnh ăn Tiên Vương tầng chín công kích, cái kia tự nhiên không hề cố kỵ rồi, chỉ cần một hơi lao ra là được.

- Lớn mật!

- Lòng tham!

Không nghĩ tới xông lên như vậy rõ ràng làm tất cả mọi người phát bực, nhao nhao ra tay với hắn.

Những người này có Tiên Vương tầng bảy, càng có tầng tám, nếu không cũng không dám ngang nhiên công kích một Tiên Vương tầng bảy.

Lăng Hàn không nhìn thẳng, đỡ lấy công kích vọt tới trước, nhưng lại dẫn phát những người này càng thêm điên cuồng ra tay.

Toàn thân hắn hiện ra kim quang, bỏ qua hết thảy công kích, bành, chạy ra khỏi đám người, chỉ thấy phía trước có khí tức mờ mịt bốc lên, một đoàn hỏa diễm như mây tía sáng chói.

Nguyên lai là một cây tiên dược!

Lăng Hàn cuối cùng đã minh bạch, những người này đều tranh đoạt tiên dược, còn không có quyết định ra thuộc sở hữu, đánh đến kịch liệt, không nghĩ tới hắn lại loạn nhập, hoành nhúng một tay, trực tiếp vọt ra.

- Mơ tưởng!

Tất cả mọi người chộp về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười ha ha, nếu thấy được liền không có đạo lý bỏ qua, gốc tiên dược này xác thực là Tiên Vương đại dược, hơn nữa niên linh kinh người, đối với hắn cũng có trợ giúp không nhỏ.

Hắn ra tay, chộp tới tiên dược.

Bành bành bành, tất cả công kích đánh tới, đều bị Bất Diệt Thiên Kinh hấp thu, mà một chưởng của Lăng Hàn đè xuống, nhưng lại nhẹ kêu một tiếng, bởi vì hắn bắt không.

Tiên dược mọc chân chạy?

Lăng Hàn thu tay lại, đã thấy tiên dược còn ở nguyên chỗ.

Chướng Nhãn pháp!

Bản thể của gốc tiên dược kia không ở chỗ này, thậm chí không ở trong không gian này, chỉ là chiết xạ ra hình thể, chân thân căn bản không biết ở đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK