Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Bàn chân gấu! Bàn chân gấu!

Chỉ có Hổ Nữu thần kinh khác hẳn với người thường, nàng đắc ý mà đánh giá hắc hùng, nước miếng chảy ròng.

Lăng Hàn nghỉ ngơi một chút, bắt đầu làm thịt hắc hùng, nướng bốn bàn chân gấu, vừa vặn một người một cái. Thịt Tiên Thú Thiên Hồn Cảnh vốn là cực kỳ mỹ vị, huống chi là thứ tốt như chân gấu.

- Lại có một viên Long Tinh.

Hắn ở trong đầu của hắc hùng lấy ra một viên Long Tinh màu đỏ.

- Ồ, phía trên thật giống như có hoa văn gì.

Nhu yêu nữ mắt rất sắc.

Nữ Hoàng cầm tới nhìn, rất nhanh gật gù:

- Là có hoa văn, hơn nữa có tính quy luật rất mạnh, nhưng cụ thể là cái gì thì không thấy được.

Lăng Hàn cũng tiếp nhận quan sát, viên Long Tinh này xác thực không giống viên lúc trước bọn họ đạt được, phía trên có hoa văn rất phức tạp, nhưng tuyệt đối không phải phù hiệu đại đạo, điểm ấy Lăng Hàn có thể hoàn toàn khẳng định.

Lăng Hàn thu hồi viên Long Tinh quái lạ này, tiếp tục tiến lên phía trước.

Có thể chậm rãi nghiên cứu, không cần nóng lòng nhất thời.

Sau hai canh giờ, bọn họ lần thứ hai tao ngộ một mãnh thú, nhưng thực lực yếu ớt hơn nhiều lắm, sau khi đánh giết, rất tự nhiên đạt được một viên Long Tinh, nhưng đây là một viên Long Tinh rất “bình thường”, cũng không có hoa văn kỳ kỳ quái quái gì.

- Lẽ nào, chỉ có tồn tại thực lực siêu cường mới sẽ sinh ra Long Tinh có hoa văn?

Bọn họ suy đoán.

Cái này rất dễ dàng tìm được chứng minh, bởi vì cũng không lâu lắm bọn họ liền gặp phải một quái vật khổng lồ, đây là một con rùa lớn, đang ở trong núi chậm rãi bò, nhưng đạp chân một cái liền để núi đong đưa địa chấn, thanh thế lớn kinh người.

Ầm!

Con rùa lớn này phát hiện bọn người Lăng Hàn, vừa nhấc chân liền rơi xuống, phảng phất như một ngọn núi đè xuống, phong vân gào thét, bàn chân có một phù hiệu màu vàng đang phát sáng.

Nếu như không có ký hiệu này, bốn người Lăng Hàn có thể không né không tránh, mặc cho bắn trúng.

Lực lượng ngươi to lớn hơn nữa cũng vô dụng, căn bản không gây thương tổn được bọn hắn, nhiều lắm chính là đánh bọn họ vào trong bùn đất, hoặc thẳng thắn đập ra một cái động, thật giống như bọn người Lăng Hàn là cái đinh.

Ở trước mặt quy tắc, lực lượng thuần túy như giấy dán, một chút ý nghĩa cũng không có.

Vì lẽ đó, Tiên Nhân đều phải tu quy tắc.

Lực lượng hòa vào quy tắc liền không giống, vậy sẽ sản sinh đả kích đáng sợ, lực lượng ở dưới quy tắc giúp đỡ sẽ phát huy ra lực phá hoại nên có.

Lăng Hàn hét lớn một tiếng, vung quyền đón nhận.

Oành, một tiếng vang thật lớn, chân rùa hạ xuống, thế không thể chặn.

Khi chân rùa nhấc lên, chỉ thấy bốn người Lăng Hàn đều rơi vào trong mặt đất, nhưng mỗi một cái không hề tổn thương.

Đây là Lăng Hàn mở ra tấm chắn nguyên lực, trung hoà xung kích, bằng không ngoại trừ Lăng Hàn, ba nữ đều sẽ phun máu tươi, thực lực yếu như Nhu yêu nữ, bị giẫm thành thịt nát cũng không phải là không có khả năng.

Oanh, rùa lớn giơ chân lên, lại lấy cao tốc đáng sợ đập xuống, nói rõ muốn giẫm nhiều lần, đạp bọn người Lăng Hàn thành cặn bã.

- Để ngươi cuồng!

Lăng Hàn lấy ra Tiên Ma Kiếm, người kiếm hợp làm một, bay về phía giữa bầu trời.

Phốc!

Một đạo máu tươi bắn tung tóe, chỉ thấy Lăng Hàn miễn cưỡng xé ra da dầy của rùa lớn, xuyên thấu bàn chân, Tiên Ma Kiếm phóng thích hào quang rừng rực, tiếp tục đâm tới đầu của rùa lớn.

Rùa lớn phát ra gào lên đau đớn.

Lấy hình thể của nó mà nói, Lăng Hàn xuyên ra vết thương kỳ thực không khác biệt gì kim đâm, đau đương nhiên đau, nhưng chỉ là một hồi mà thôi. Nhưng ai bảo đây là Tiên Ma Kiếm chém ra, Tiên Khí tương lai a, lực phá hoại bá đạo như thế nào?

Lúc này khí tức sắc bén đang bốc lên trong cơ thể rùa lớn, như nước vỡ bờ, bộ phận huyết nhục kia lập tức mất đi sức sống, đã biến thành một núi thịt chết.

Cũng còn tốt chính là, con rùa rất lớn, có thể ở trong người trải ra một tầng lại một tầng phòng ngự, làm cho Tiên Ma Kiếm lưu lại khí tức sắc bén không ngừng suy yếu, cuối cùng biến mất. Nhưng mà, cái này đã để một phần ba thân thể của con rùa lớn này hóa thành thịt thối, đủ thấy Tiên Ma Kiếm đáng sợ.

Lăng Hàn tung kiếm chém tới, xoạt xoạt xoạt, Tiên Ma Kiếm múa tung.

Cái đầu của con rùa lớn này rất lớn, lực lượng càng đáng sợ, trao đổi một người gặp phải nó khẳng định chỉ có phần xui xẻo, nhưng gặp phải Lăng Hàn, là con rùa lớn này xui xẻo, thân thể to lớn của nó ngược lại thành bia ngắm rõ ràng, Lăng Hàn làm sao chém cũng có thể kiến công, để tên to xác này rất nhanh bò ở trên mặt đất, thành một con rùa chết.

Xé ra đầu của nó, chỉ thấy bên trong có một viên Long Tinh màu vàng đất, nhìn kỹ lại, phía trên che kín hoa văn.

Đó là một viên Long Tinh đặc thù.

- Hoa văn cũng không giống nhau.

Lăng Hàn quan sát một trận nói.

Ba nữ đều gật đầu, tuy hoa văn phức tạp, người bình thường nhìn sẽ choáng váng, nhưng đối với các nàng mà nói, đảo qua một chút liền có thể nhớ kỹ, cái này lại không phải phù hiệu đại đạo, liếc mắt nhìn sẽ bị thiên địa xóa đi.

- Mặc kệ nó, chúng ta đi!

Hổ Nữu tùy tiện.

Xác thực, bọn họ không thể quay đầu, chỉ có một đường đi tới.

Trên đường tiến lên, dọc theo đường đi bọn họ lại đánh giết thật nhiều mãnh thú, có cống hiến Long Tinh phổ thông, có là Long Tinh đặc thù.

Tổng thể mà nói, Long Tinh phổ thông nhiều, gần gấp mười lần so với Long Tinh đặc thù.

Bỏ ra một tháng thời gian, bọn họ rốt cục muốn tiếp cận toà Thần Long Sơn kia, nhưng đường đi tới biến mất rồi, để bọn họ chỉ có thể ngừng chân.

Không có đường, một dòng sông to lớn chặn lại đường đi của bọn họ.

Dòng sông rộng đến lạ kỳ, chí ít không phải ai có thể nhảy một cái mà qua.

Như vậy chèo thuyền mà qua?

Lăng Hàn thử lấy ra thuyền gỗ trong Hắc Tháp, nhưng vừa ném vào giữa sông liền bị ăn mòn sạch sành sanh, chỉ thấy trong sông có từng cái phù hiệu đại đạo cuồn cuộn, chính là những phù hiệu đại đạo này phá hủy thuyền gỗ.

Thuyền gỗ không được, thuyền sắt cũng không được, món đồ gì cũng không chịu nổi ăn mòn của sông nước.

Có lẽ Tiên Kim có thể, nhưng ai có thể cầm Tiên Kim ra chế tạo một chiếc thuyền, cái này không phải lãng phí rất lớn sao?

- Vòng quanh đi một vòng, có thể có cầu, có lẽ sẽ gặp phải phần cuối.

Bọn họ vòng quanh sông lớn đi, dọc theo đường đi gặp rất nhiều người, cũng gặp phải rất nhiều người từ một hướng khác đi tới, điều này làm cho mấy người Lăng Hàn phát lên cảm giác xấu.

Có thể, con sông này là vòng quanh Thần Long Sơn, vậy bất kể quanh quẩn như thế nào cũng không thể vòng qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK