Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ai dám đắc tội Đinh Hổ?

Lúc trước có thể nói là pháp không trách chúng, hiện giờ kẻ nào chủ động đi theo Lăng Hàn tức là tát vào mặt Đinh Hổ.

Ai dám tát mặt lão tổ Trảm Trần?

So với đội trưởng khác tấp nập nhận người thì bên Lăng Hàn vắng vẻ. Khóe môi Lăng Hàn cong lên không cho là đúng, hắn chỉ muốn nương Thương Nguyệt quân hòa nhập vào Tiên Vực chứ không có ý tưởng gì khác, không có dục vọng thì không quan tâm gì.

Hiện giờ Lăng Hàn có mục tiêu phấn đấu ngắn hạn là đẩy ngã Đinh gia.

Chín đội trưởng khác rất nhanh chiêu đủ người, còn lại chín mươi tám người bất đắc dĩ bị cưỡng ép lùa vào dưới tay Lăng Hàn.

Lúc này mọi người không dùng số nữa, đăng ký tên và tin tức thân phận của mình.

Lăng Hàn biết người bộ dạng sát thủ trẻ tuổi tên Vệ Ba, nữ nhân dùng lực lượng hắc ám ăn mòn tên Tần Hận Ngọc, lão nhân người phủ vảy giáp đen tên La Hân Dương.

Vì người dưới tay Lăng Hàn toàn là hàng bị chừa lại, chất lượng kém nhất nên ai nấy thở ngắn than dài. Trong trăm năm tiếp theo bọn họ sẽ bị người ăn hiếp đây.

Chia ngàn người làm mười đội không vì đơn giản tiện quản lý mà có ý khác.

Về mặt lý luận mỗi năm bọn họ được một khối Tinh Thạch làm quân lương, nhưng trong quân dự bị có một quy định là mỗi năm mười đội phải đại bỉ võ một lần. Đội xếp chót sẽ mất quân lương năm tiếp theo, quân lương đó chuyển cho đội hạng nhất.

Dưới tay Lăng Hàn toàn là ‘sứt mẻ’, tổ hợp yếu nhất thì làm sao so với chín đội khác, đã định trước sẽ xếp chót.

Nên cả đám ủ rũ, một số người muốn bỏ cuộc, chẳng bằng sang năm chủ động bị loại chờ trăm năm sau rút khỏi quân.

Lăng Hàn không nói gì, thật ra một mình hắn đủ đè bẹp đội trăm người, huống chi hắn là đan đạo đế vương, nơi này không thiếu Thánh dược, dư sức luyện hóa hàng tá thần dược cao đẳng. Miễn thật lòng thật dạ đi theo hắn thì Lăng Hàn bảo đảm sẽ không để bất cứ người nào thất vọng.

Đương nhiên muốn theo Lăng Hàn nhặt của rơi thì biến đi.

Đinh Hổ lạnh lùng liếc Lăng Hàn, gã sẽ sử dụng thủ đoạn khiến hắn nhanh chóng biến mất.

Bọn họ vào doanh địa, mỗi người có phòng nghỉ riêng. Bình thường bọn họ không có việc gì phải làm, chỉ huấn luyện thuật hợp kích, ngẫu nhiên thực chiến, nhổ ổ sơn tặc thực lực không quá mạnh.

Thực chiến thường được sắp xếp khoảng mười năm sau, nếu không phối hợp chặt chẽ đụng phải đại chiến sẽ nhanh chóng có người chết.

Lăng Hàn và Nữ Hoàng vào phòng liền vô Hắc tháp.

Lăng Hàn sử dụng lực lượng Hắc tháp tẩy ý chí võ đạo của Đinh Hổ để lại trên người mình. Lực lượng quy tắc biến mất, vết thương trên người hắn khép lại ngay.

Nữ Hoàng lạnh lùng nói:

- Ta muốn bế quan, trong vòng ba năm sẽ đột phá đến Trảm Trần! Ba năm sau Đinh gia sẽ gà chó không tha!

Dám bị thương phu quân của nàng, Nữ Hoàng đã sục sôi sát ý.

- Đừng!

Lăng Hàn ôm Nữ Hoàng, hôn lên mái tóc đen:

- Nếu cứ khổ tu thì nàng tối đa đến Sáng Thế cảnh đỉnh đaij viên mãn, muốn đột phá Trảm Trần phải đi nơi đặc biệt.

Tại sao nói trong Cổ giới Thánh Vương là tận cùng?

Không phải vì thiên phú, công pháp mà do muốn đột phá Trảm Trần cần có địa điểm đặc biệt trong Tiên Vực, ở nơi đó mới cảm ứng lực lượng hồng hoang của thiên đạo, chém một đao thiên ý vào mình. Nếu không thì mặc ngươi có tư chất Tiên Vương cũng vô dụng, bị kẹt trước ngưỡng cửa Thánh Vương.

Nữ Hoàng bừng bừng lửa giận nói:

- Vậy ta cố gắng nhanh chóng đến Sáng Thế cảnh đại viên mãn!

Nữ Hoàng tràn đầy niềm tin vào mình, miễn đến đỉnh Thánh Vương là có thể thuận lợi chém xuống một đao thành tựu Trảm Trần.

Lăng Hàn lắc đầu nói:

- Đột phá Trảm Trần không phải nói là được. Cái gì là Trảm Trần? Là phải cắt đứt duyên trần, hoàn toàn hòa hợp với đại đạo. Tức là nếu nàng càng không nỡ cắt đứt duyên trần thì dung hợp với đại đạo thiên địa càng triệt để.

Đây là Lôi Hỏa Đại Đế nói riêng cho Lăng Hàn nghe. Trảm Trần cần chém bốn đao, đừng nói bốn đao, chém một đao đã làm đa số cường giả trở nên vô cùng lạnh lùng, vì bọn họ đã vứt bỏ thứ mình để ý nhất.

Bình thường đao kia chém tình thân, tình yêu, tình bạn.

Nữ Hoàng lộ biểu tình kinh hoàng, với nàng thì quan trọng nhất là Lăng Hàn, bắt nàng chém vào tình yêu thì nàng thà chết còn hơn. Nhưng mang theo chấp niệm đột phá Trảm Trần không chừng sẽ chém chết bản thân, từ nay biến mất trong thiên địa.

Muốn trường sinh bất tử đâu có dễ, không trả giá đắt thì sao được?

Nữ Hoàng ngẫm nghĩ, nói:

- Nếu buộc phải chém bản thân thì ta thà không thành tiên, cùng ngươi bên nhau trọn đời.

Trảm Trần không nhất định phải chém tình yêu, có thể chém bất cứ thứ gì mà mình quan tâm. Nhưng khi đến bước đường đó, thiên địa hồng lô tra hỏi, đa số người sẽ trực diện bản tâm, bất giác chém duyên trần mà mình trân trọng nhất.

Sao có thể giữ tỉnh táo trước đại đạo? Chỉ thiên tài trong thiên tài mới làm được điều này.

Lăng Hàn ôm eo Nữ Hoàng:

- Vì vậy muốn đột phá Trảm Trần phải lên kế hoạch đã.

Không chỉ có Nữ Hoàng, tất cả mọi người trong Hắc tháp đều phải chuẩn bị đàng hoàng, không thì rất dễ chém đứt tình cảm với người thân, người yêu của mình.

Lăng Hàn đến dưới Luân Hồi thụ, mọi người không ngừng tu luyện. Hắc tháp hút linh khí từ Tiên Vực cộng thêm Luân Hồi thụ hỗ trợ, mỗi người tiến bộ rất nhanh.

Lăng Hàn nói rõ tình huống với bọn họ rồi cùng Nữ Hoàng ra khỏi Hắc tháp. Người bên trong chưa đi ra được, phải dung hợp quy tắc hai giới đã.

Nghỉ ngơi một đêm rồi bắt đầu huấn luyện.

Lấy đội làm đơn vị, mười đội do mười giáo quan dẫn dắt. Giáo quan của độ Lăng Hàn tên là Ngũ Tinh, một nam nhân trung niên vóc dáng mập mạp, tu vi đỉnh Thánh Vương.

Ngũ Tinh vừa huấn luyện vừa chửi xối xả:

- Đám rác rưởi các ngươi, bọ chó vô dụng, kêu ta huấn luyện các ngươi đúng là nhục nhã ta! Ta bỏ chiến hữu qua một bên đến đây huấn luyện các ngươi là để xem biểu diễn như con khỉ thế này sao?

- Phế vật!

- Đần độn!

- Heo thông minh hơn các ngươi gấp trăm lần!

Ngũ Tinh chửi không cần biết ngươi huấn luyện giỏi hay dở.

Mọi người vốn đã tụt sĩ khí vì đi theo Lăng Hàn chất lượng đoàn đội thấp, giờ bị chửi thì càng khổ không chịu nổi, ước gì có thể xuất ngũ ngay.

Nhưng tiến vào không dễ dàng, muốn đi càng không dễ. Bọn họ chỉ có hai cách rời đội, một là mỗi năm loại một người, hai là vì các loại nguyên nhân mà chết, nằm rời đi. Mọi người đều theo dõi danh ngạch bị loại đó, nên biểu hiện cực kỳ kém.

Đến ngày thứ ba biểu tình Ngũ Tinh quái dị tuyên bố bọn họ bị ban nhiệm vụ trừ cướp, lập tức lên đường.

Cái gì? Mau về?

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, cảm thấy rất đột ngột.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK