Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật có người có thể xông qua cửa ải thứ tám sao?

Hắn không phải là không có nếm thử, nhưng rất nhanh liền thất bại, cũng làm cho hắn cảm thấy cửa ải thứ tám quả thực không phải người có thể thông qua! Chí ít hiện tại hắn không được, có thể sau khi đạt đến Tứ Tinh, hắn có thể làm được.

Ai, đến tột cùng là ai?

Lúc này, thân thể của Lăng Hàn khẽ run lên, chậm rãi mở hai mắt ra.

Lăng Hàn không có lập tức đứng lên, là bởi vì sau khi qua cửa ải thứ tám, trong thế giới tinh thần đột nhiên bắt đầu biến hóa rất lớn.

Ở trước mặt của hắn xuất hiện từng đan phương, đều là từ trước tới nay hắn chưa từng học qua, để hắn thấy hàng liền sáng mắt, không nhịn được ghi lại từng cái, khắc vào trong ký ức.

Vì lẽ đó, hắn bỏ ra một chút thời gian.

- Lưu danh, có thể lạc ấn xuống, thiên cổ bất diệt.

Trong thế giới tinh thần, thanh âm lạnh như băng kia nói.

- Có thể xếp hạng thứ mấy?

Lăng Hàn hỏi.

- Thứ ba.

Âm thanh này hồi đáp.

Mới thứ ba?

Lăng Hàn lắc đầu một cái:

- Vậy coi như thôi.

Hắn mới không cần tên của hai người đè lên mình, còn dài dằng dẵng.

Nhưng hắn lại không biết, hai người xếp hạng trước mặt hắn không phải là thời điểm ở Đan Sư Tam Tinh nhận biết linh dược, mà là khi sắp đột phá Ngũ Tinh, ở đây phúc tra năng lực nhận biết linh dược của mình, mới đè ép hắn một đầu.

Nếu như thời điểm Lăng Hàn đến Tứ Tinh đại sư trở lại tiến hành sát hạch nhận biết linh dược, vậy hắn thông qua cửa ải thứ tám cần thời gian nhất định có thể giảm thiểu rất nhiều, xung kích thứ nhất cũng rất dễ dàng.

Hết cách rồi, ở trên đan đạo hắn mới là đế vương tuyệt không có đối thủ.

Sau khi nói ra chữ “thôi”, Lăng Hàn liền bị đá ra thế giới tinh thần, vì lẽ đó, hắn mở hai mắt ra, đứng thẳng người lên.

Không có ai nhìn nhiều hắn, bởi vì ai cũng không cho là hắn xông qua cửa ải thứ tám.

Không phải sao?

Nếu như tên thiên tài này kết thúc sát hạch, vậy trên Dược Đạo Thạch sẽ cho thấy tên của hắn, hoặc là danh hiệu, phong hào.

Không lưu danh?

Tại sao?

Ai cũng không nghĩ ra có khả năng làm như thế, đây chính là thiên cổ lưu danh, giai thoại lan truyền vạn năm a.

Ngay cả Nhật Dương Đan Sư cùng Ngô Tử Hư cũng đang ngẩng đầu nhìn xung quanh, bọn họ bức thiết muốn biết, người vượt qua mình, thậm chí ở trong một kỷ nguyên cũng có thể xưng là tối cường đến cùng là ai.

Lúc này, tên học đồ kia lại tới.

Hắn hùng hục chạy về phía Lăng Hàn, trên mặt mang theo vẻ cực kỳ khiếp sợ, giữ chức học đồ của Cổ Đan Thành, hắn so với người khác nắm giữ càng nhiều tin tức, nói thí dụ như, hắn thông qua Liên Tiếp Thạch đặc biệt, nhìn thấy thành tích của Lăng Hàn.

Cửa ải thứ tám!

Trời ạ, nếu tin tức này truyền quay lại Cổ Đan Tháp, nói không chắc những Trưởng lão kia cũng sẽ đích thân chạy tới, cướp thu Lăng Hàn làm đồ đệ.

Nếu như có người tinh tế, liền có thể nhìn thấy trên mặt hắn lúc này khiếp sợ, kính nể, lấy lòng cùng nhiều loại tâm tình giao hòa vào nhau, sau đó liền có thể đoán ra một chút.

Đáng tiếc, hiện tại mọi người đều hiếu kỳ con siêu cấp hắc mã này là ai, nào có tâm tình chú ý một đan đạo học đồ nho nhỏ như vậy?

- Lăng thiếu!

Tên học đồ kia cung kính kêu lên, ở trên Liên Tiếp Thạch có thông tin báo danh của Lăng Hàn, hiện tại hắn là lần thứ hai xác nhận, trước sau hai cái Lăng Hàn là cùng một người, không thể bị vàng thau lẫn lộn.

- Tiểu nhân đối chiếu thành tích cho ngài.

Hắn dùng giọng cẩn thận nói.

Ồ?

Người bên cạnh nghe được, đều không kỳ quái.

Tên học đồ này không phải vẫn rất cao ngạo sao, ngoại trừ mấy người thông qua cửa thứ bảy, còn chưa từng thấy hắn khách khí như thế, hiện tại là chuyện gì xảy ra, thật giống như hận không thể muốn liếm quỳ.

- Hẳn là đệ tử của vị đan đạo đại sư nào a?

- Nói không chắc là người của Cổ Đan Tháp, cố ý chạy tới tinh tướng.

- Mẹ kiếp, ta ghét nhất loại người như thế.

Tất cả mọi người dồn dập biểu đạt xem thường với Lăng Hàn, nhị thế tổ tinh tướng khiến người ta muốn đánh.

- Được.

Lăng Hàn rất tùy ý gật đầu.

- Thành tích của ngài là thông qua cửa ải thứ tám, thời gian là…

Rào, nhiều tiếng hô kinh ngạc, nhất thời nhấn chìm lời còn lại của tên học đồ kia.

Cửa ải thứ tám! Yêu nghiệt thông qua cửa ải thứ tám lại là hắn!

Trời ạ!

Mấy người lúc trước trào phúng Lăng Hàn hận không thể ở trên đất có cái động để bọn họ chui vào, coi như Lăng Hàn thật là thế tổ nhất tinh tướng nhị, vậy cái này cũng nguỵ trang đến mức kinh thiên động địa, khiến người ta chỉ có phần bái phục.

- Ồ, người này còn giống như khá quen.

- Lăng thiếu... Lăng thiếu... Lăng Hàn!

- Đúng, hắn chính là Lăng Hàn!

- Cái gì Lăng Hàn, ha ha, các ngươi sẽ không phải nói, Lăng Hàn này chính là Lăng Hàn giết đám người Thiên Thanh Nguyệt kia chứ?

- Đùa gì thế, bọn họ nhất định là trùng tên trùng họ.

- Đúng, nhất định trùng tên trùng họ.

- Có người nói, Lăng Hàn kia chỉ có tu vi Dương Hồn, nhưng có thể giết siêu cấp Đế giả Thiên Hồn, thiên phú võ đạo quả thực nghịch loạn kim cổ! Người như vậy làm sao còn có thể là yêu nghiệt đan đạo?

- Đúng, hơn nữa có người nói Lăng Hàn kia thân hình như đá, rõ ràng không đúng a.

Phốc, Lăng Hàn suýt chút nữa phun ra ngoài, làm sao lại còn nói đến chuyện này, kháo, là ai đồn ra, đứng ra xem hắn không đánh chết mới lạ.

- Có điều, hắn thật giống như cũng là Dương Hồn.

- Hơn nữa dung mạo rất giống.

- Lại gọi Lăng Hàn!

- Hí!

Tha một vòng trở lại, tất cả mọi người hít khí lạnh, càng ngày càng tin tưởng độ khả thi kia… hai Lăng Hàn chính là một người.

Sau đó, bọn họ bắt đầu kinh ngạc thốt lên, ôm đầu, cảm giác nhân sinh trong nháy mắt đổ nát.

Trên đời này tại sao có thể có yêu nghiệt như vậy?

- Đối chiếu xong chưa?

Lăng Hàn hỏi tên học đồ kia.

- Vâng, vâng.

Học đồ kia vội vàng gật đầu, hận không thể hiến đầu gối cho Lăng Hàn.

Lăng Hàn nở nụ cười:

- Vậy ta đi a.

- Tiểu nhân tiễn Lăng thiếu.

Học đồ kia cũng mặc kệ có người vừa vặn kết thúc sát hạch, ở trước mặt Lăng Hàn, tất cả người khác đều không trọng yếu.

Lăng Hàn xoay người, nghênh ngang rời đi.

- Chậm!

Chỉ là hắn mới đi mấy bước liền bị người ngăn lại.

Là Ngô Tử Hư.

- Lăng Hàn đúng không?

Ngô Tử Hư đầy mặt không phục.

- Ta là Ngô Tử Hư. Ta thừa nhận, ngươi ở trên năng lực nhận biết linh dược mạnh hơn ta.

Cái này không phải phí lời sao, ngươi xem một chút trong lịch sử có mấy người thông qua cửa ải thứ tám? Chí ít ở Đan Sư Tam Tinh trở xuống, có thể thông qua cửa ải thứ tám chỉ có bảy người, hiện tại thêm vào Lăng Hàn, là tám người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK