Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn khẽ mỉm cười, thu hồi khí thế, nhất thời lại trở nên như người hiền lành, chỉ là mang hình tượng của Ác Ma tộc, có vẻ hơi âm u đáng sợ.

Lần này, tất cả mọi người không dám nói cái gì nữa.

Kẻ ngu si cũng biết, Lăng Hàn mạnh đến nỗi kỳ cục, để Vân Hà tiên tử thậm chí ngay cả ra tay cũng không thể.

Vân Hà tiên tử thở phào nhẹ nhõm, nàng cuối cùng rõ ràng ngày đó Đế Phi một chiêu liền bị Lăng Hàn đánh bại cũng không phải thực lực quá yếu, mà là Lăng Hàn quá mạnh mẽ.

Người này mạnh, thậm chí vượt qua phạm trù của Đế Giả!

Cần phải biết rằng, Đế Tinh chỉ có ở Phân Hồn mới có thể sinh ra, hơn nữa còn là phần cuối của Phân Hồn.

Trảm Trần từ đâu tới Đế Tinh? Đế giả chính là mạnh nhất.

Cùng là Đế giả, làm sao chênh lệch sẽ to lớn như thế?

Nàng lấy lại bình tĩnh nói:

- Các vị, xin mời lên xe đi, chúng ta cũng nên đi tới Bách Chiến Học Viện.

Tất cả mọi người không nói lời nào, chỉ trèo lên xe ngựa, còn ở trong cực kỳ khiếp sợ đối với Lăng Hàn.

Chiếc xe ngựa này của Vân Hà tiên tử rất rộng rãi, ngồi mười mấy người là không có một chút vấn đề, mọi người đều ngồi xuống ghế, có vẻ cực kỳ câu nệ, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, đây chính là khuê phòng của Vân Hà tiên tử.

Lăng Hàn cũng lên xe ngựa, ánh mắt quét qua, không chút khách khí tiến lên, đặt mông ngồi ở trên giường, tự nhiên là ngồi phía trên này thoải mái nhất.

Nhất thời, ánh mắt của mọi người đều nhìn lại, nhe răng nhe răng, nhếch miệng nhếch miệng.

Kia là giường của Vân Hà tiên tử, ngươi lại dám tới ngồi, cái này không phải khinh nhờn giai nhân sao?

Lăng Hàn căn bản không có để vẻ mặt của mọi người ở trong lòng, còn đổi một cái tư thế thoải mái, hai cái chân chồng lên, thậm chí giày cũng cà đến trên giường.

Dù Vân Hà tiên tử đã từng có một lần kinh nghiệm, lúc này vẫn muốn đánh Lăng Hàn một trận, cái thứ này thực sự là quá đáng ghét, mà nàng cũng quyết định chủ ý, chỉ cần Lăng Hàn vừa xuống xe ngựa, nàng liền lập tức ném cái giường này.

Có điều, nhìn thấy Lăng Hàn lại nắm lên một cái khăn ở trên giường lau mặt, Vân Hà tiên tử suýt chút nữa tức chết, kia là khăn lau mặt của nàng a, trước đây không lâu còn được nàng dùng qua, hiện tại bị Lăng Hàn lau như thế, tương đương với giữa hai người tiếp xúc thân mật một hồi, làm cho nàng có loại kích động muốn giết người.

Tất cả mọi người nhớ kỹ danh tự “Bá” này, bọn họ xem như rõ ràng, mình không thể ngang hàng Lăng Hàn, chỉ có thể sau khi vào Bách Chiến Học Viện, kỳ vọng mấy bá chủ nơi đó ra tay, hoặc là những người đã bước vào Thất Liên kia.

Trên đường, mọi người yên tĩnh đến lạ kỳ, xe ngựa lắc lư nửa năm, cuối cùng ngừng lại, chỉ nghe Long Đồ nói:

- Chủ thượng, đã đến Bách Chiến Học Viện.

Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, rốt cục đến, không cần lại nhìn thấy Lăng Hàn, áp lực thực sự là như núi lớn.

Bọn họ vội vã xuống xe, Lăng Hàn là cái thứ hai đếm ngược, chờ sau khi hắn xuống xe, liền nghe Vân Hà tiên tử dùng âm thanh nghiến răng nghiến lợi nói:

- Long Đồ, ném toàn bộ đồ vật trong buồng xe xuống cho ta!

Phải, không chỉ Lăng Hàn, những người khác cũng bị nàng ghét bỏ luôn.

Long Đồ không rõ vì sao, cũng chỉ có phần đáp ứng, hắn nào dám có nghi vấn.

Bách Chiến Học Viện xây dựng ở dưới một toà núi cao, kiến trúc liên miên, bên trong có vài loại phong cách kiến trúc tuyệt nhiên không giống, một là Ác Ma tộc, đơn sơ, thô lỗ, dã tính, nguyên thủy, một là Thiên Sứ tộc, tràn ngập hoa lệ cùng không hoa lệ cần thiết, coi như là một gian phòng nhỏ cũng xây rất tỉ mĩ.

Còn có từng cái từng cái sơn động, âm u khủng bố, kia là cho Trùng tộc, còn có từng mảng từng mảng rừng rậm, lấy màu trắng cùng màu vàng làm chủ, đây là chỗ ở của Thánh Thú.

Đám người Lăng Hàn tiến vào học viện, Vân Hà tiên tử tiến hành sắp xếp, rất nhanh có người học viện đi ra, tiến hành tuyển chọn, ít nhất phải đạt đến Vương giả mới có tư cách trở thành đệ tử của bách chiến học viện.

Tâm của Lăng Hàn có chút âm trầm, bởi vì số lượng Vương giả của dị vực cách xa Tiên Vực.

Chỉ là số lượng hắn nhìn thấy liền cực kỳ kinh người, mà cái này phóng tới hoàn cảnh lớn của toàn bộ dị vực, khẳng định chỉ là như muối bỏ biển.

Cấp độ của vùng thế giới này cao hơn Tiên Vực, vì lẽ đó có thể chứa đựng càng nhiều thiên tài cùng cường giả.

Lăng Hàn rất dễ dàng liền qua ải, hắn là Đế giả, cho dù chạy vào thế lực Thập Bát Liên Tổ Vương, khẳng định cũng được coi trọng.

Hiện tại hắn là Ác Ma tộc, đương nhiên bị sắp xếp ở khu vực Ác Ma, cùng “đồng bào” da dẻ đỏ hồng, trên đầu mọc sừng, sau mông có đuôi ở cùng một chỗ.

Nếu để cho Lăng Hàn tuyển, hắn khẳng định là ở khu vực Thiên Sứ, chí ít nhìn đẹp mắt.

Quan điểm chính ở khu vực Ác Ma là đánh nhau, từng cái từng cái thật giống như có tinh lực vô cùng, có lúc căn bản không có xung đột, chỉ là tâm tình tốt hoặc tâm tình không tốt liền muốn đánh một trận.

Lăng Hàn không thèm để ý, trực tiếp nằm ngủ ở trong gian phòng, chờ đợi học viện nhập học.

Hắn đối với võ đạo, lịch sử của dị vực thật rất có hứng thú, còn có, tại sao dị vực muốn tấn công Tiên Vực? Rõ ràng cấp độ võ đạo của Tiên Vực càng thấp hơn, đánh xuống thì đã làm sao?

Những người khác thì thôi, tại sao dị vực Thiên Tôn muốn ra tay, bọn họ thật không vớt được chỗ tốt gì a.

- Khẳng định có đồ vật ta không biết.

Lăng Hàn thầm nói, cái này cũng là nguyên nhân tại sao hắn muốn tới nơi này.

Mấy ngày sau, phương diện học viện phát thông báo, ngày mai nhập học, chủ giảng là một tên cường giả Cửu Liên.

Kiên trì đợi một ngày, Lăng Hàn theo một đống lớn “đồng bào” đi tới quảng trường học viện.

Phân bốn phương hướng, mỗi khu vực đều phân biệt rõ ràng mà ngồi xuống, phía đông là Ác Ma tộc, phía tây là Thiên Sứ tộc, phía nam là Thánh Thú, phương bắc là Trùng tộc, tuyệt không có người ngồi loạn.

Ánh mắt của Lăng Hàn đảo qua, trong lòng thất kinh, Vương giả, Hoàng giả nơi này thực sự là nhiều kinh người, tinh khí sinh mệnh bàng bạc ngút trời.

Trước ở khu vực trung lập hắn chôn giết rất nhiều thiên kiêu của dị vực, vốn tưởng rằng sẽ trọng thương dị vực, để bọn họ ở mấy trăm triệu năm kế tiếp xuất hiện tầng chân không, nhưng bây giờ nhìn lại, hắn thực sự là quá lạc quan.

Nơi này gần như có hơn vạn người, người mạnh nhất là Bát Liên, cũng chính là Tiên Phủ Cảnh, nhưng nhân số không nhiều, có người nói học viện bình thường chỉ bồi dưỡng người đến Thất Liên, đến Thất Liên liền phải rời đi, chỉ có nhân vật kiệt xuất mới có thể lưu lại, tiếp tục hưởng dụng tài nguyên của học viện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK