Vốn chiến lực thông thường của Lăng Hàn đủ sức chém giết bọn chúng dễ dàng, huống chi phát động một kích tuyệt cường của tiên thai, hắn thở hổn hển và suy yếu, nếu như không miểu sát ba gia hỏa này, hắn cũng quá phụ tâm huyết của Tiên Vương bát trọng chuẩn bị suốt trăm triệu năm rồi.
Lăng Hàn vỗ vỗ tay, quay người nhìn hoàng kim nữ kỵ sĩ sau đó cười nói:
- Tiền bối, chúng ta có thể lên đường chưa?
Muốn chính hắn tự vượt qua hải vực vô tận sẽ gặp nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hoàng kim nữ kỵ sĩ đã vơợt biển tới đây, tự nhiên nắm chắc mười phần, đi theo đối phương tới tây tiên vực, vậy thì không có sai lầm chút nào.
Hắn còn không muốn trước khi gặp lão nương, thê nhi lại tử vong.
Hoàng kim nữ kỵ sĩ hơi trầm ngâm, nói:
- Có thể!
Ánh mắt của nàng đảo qua, tất cả mọi người cúi đầu tránh né ánh mắt, không dám đối mặt với nàng, cho dù là Tôn Chấn cũng không ngoại lệ.
Cùng là ngũ bí, dường như chiến lực của người ta cao hơn hắn nhiều, cao tới mức không thể so.
Hiện tại hắn chỉ có một ý niệm trong đầu, đó là mau chóng quay về chiến hạm, phát động hỏa lực công kích, diệt sát nữ nhân này.
- Hừ, mưu đồ làm loạn, đáng chết!
Hoàng nữ kỵ sĩ mang theo sát cơ nhìn sang, lúc này đánh ra một chưởng về phía Tôn Chấn.
Tôn Chấn vừa sợ vừa giận, con mẹ nó chứ hiện tại còn có biện pháp này, vừa rồi không áp dụng, tại sao ngươi còn không ra tay đi? Không có ai chơi như ngươi cả!
Một chưởng đã đánh ra, hắn phải có phản ứng, bằng không hắn chỉ chờ chết.
Hắn không dám chống đỡ, chỉ có thể rút lui và nói:
- Các hạ chớ nên hiểu lầm!
Hoàng kim nữ kỵ sĩ căn bản mặc kệ, huy chưởng tiến công, nói rõ muốn chém giết Tôn Chấn.
Tôn Chấn gào thét liên tục nhưng không dám so chiêu với hoàng kim nữ kỵ sĩ, vội vàng chạy đi thật xa, hắn phải về chiến hạm, đến lúc đó hắn có thể nắm quyền chủ động trong tay.
Toàn thân hắn có lôi quang quấn thân giống như thiên thần nhưng lại bỏ chạy.
Trước mặt tính mạng thì tôn nghiêm đứng qua một bên, hơn nữa, đánh nhau hẳn phải chết, là phải dùng máu chứ không phải dũng cảm.
Lôi chi quy tắc chẳng những có lực phá hoại đáng sợ, phương diện tốc độ vô cùng xuất sắc, Tôn Chấn bay lên, tốc độ nhanh kinh người, chỉ trong nháy mắt đã quay về trong chiến hạm.
Hắn không có lộ ra vẻ mặt vui mừng, kế tiếp hắn phải phản công.
Oanh,, đúng lúc này hắn cảm thấy mắt cá chân co giật, sau đó là lực lượng cường đại bao phủ thân thể của hắn.
Chân hắn dính phải cây roi quấn quanh.
Thân ảnh của hắn rơi xuống với tốc độ nhanh kinh người.
- Không!
Nội tâm hắn gào thét điên cuồng, hắn căn bản không cách nào địch lại lực lượng này, ầm, hắn nặng nề rơi xuống đất, một lỗ thủng lớn xuất hiện.
Tôn Chấn lung la lung lay leo ra, rơi xuống không nặng, mấu chốt là hoàng kim nữ kỵ sĩ dùng tới quy tắc chi lực, hắn không thể làm gì.
- Các... Các hạ, ta dầu gì cũng là người của thế lực Tiên Vương, giết ta, các ngươi sẽ gặp phiền toái vô tận.
Hắn nói ra những lời này nhìn như uy hiếp nhưng thật ra cũng chỉ cầu mạng mà thôi.
Hoàng kim nữ kỵ sĩ ngạo nghễ, nói:
- Lôi Vân Điện sao? Lôi Vân Tiên Vương cũng chỉ là Tiên Vương nhất trọng, đặt trong Côn Bằng Cung của ta, thực lực của hắn còn không thể xếp vào top một trăm.
Nếu như Côn Bằng Cung không khai chiến với tử địch, thực lực vào lúc toàn thịnh, Tiên Vương trong Côn Bằng Cung nhiều tới mấy ngàn.
Đương nhiên cũng chỉ có hai Tiên Vương cửu trọng mà thôi, hiện tại còn vẫn lạc một người, Thái Thượng trưởng lão lại bị đại đạo tổn thương, hiện tại chỉ chờ Hổ Nữu quật khởi, bổ khuyết ghế trống này, nếu không một khi Thái Thượng trưởng lão hóa đạo, cường thế như Côn Bằng Cung cũng tan rã trong một đêm.
Cho dù tình cảnh hiện tại không ổn, chỉ là Tiên Vương nhất trọng cũng muốn uy hiếp Côn Bằng Cung sao?
Nói đùa gì thế?
Tôn Chấn nghe xong liền ngây ngốc, không chỉ có hắn, nghe nnữ kỵ sĩ nói lời này trong đầu có ý niệm không tưởng.
Con mẹ nó ngươi đang nói đùa sao?
Người nào không biết Tiên Vương chính là tồn tại mạnh nhất thiên hạ, nhưng chính bởi vì như thế số lượng Tiên Vương ít tới thương cảm, tùy tiện một người chạy ra ngoài chính là tồn tại bá chủ vô địch.
Nhìn Tử Hà gia xem, nhìn lại Lôi Vân Điện, không biết trải qua bao nhiêu năm có Thánh Tử, người thừa kế nào trở thành Tiên Vương hay không?
Một đều không có!
Có thể thấy thành tựu Tiên Vương khó khăn cỡ nào?
Nhà của các ngươi có hơn trăm Tiên Vương? Trang bức quá lớn.
- Dám nhục vương ta, ngươi nhất định không được chết già!
Tôn Chấn lạnh lùng nói ra, hắn có thể chết nhưng Lôi Vân Tiên Vương không thể nhục, đây là trụ cột tâm linh của người Lôi Vân Điện.
- Sự thật mà thôi!
Hoàng kim nữ kỵ sĩ lãnh đạm nói ra, nàng lại quất rơi một cái như núi cao tan vỡ, như biển thủy triều, quy tắc tỏa sáng rất mạnh.
Tôn Chấn trốn tránh, cho dù có phát huy lôi hệ quy tắc tới mức cực hạn nhưng hắn vẫn bị đánh trúng liên tục, tuy không phải là yếu hại nhưng vết thương chồng chất, thê thảm có thể thấy được.
Cuối cùng hắn không nhịn được nữa, thét dài một tiếng, trong cơ thể bộc phát hào quang vô tận, toàn thân hắn như hóa thành mặt trời chói chan.
Đây là bí phủ sáng lên, dùng phương thức thôi phát gia tăng chiến lực hết sức thăng hoa đấu một trận.
Dốc sức liều mạng.
Lúc này không liều không được.
Hoàng kim nữ kỵ sĩ căn bản không thèm để ý, tiện tay quất tới lần nữa, bản thân vô cùng thong dong giống như mèo vờn chuột, Tôn Chấn không có nửa điểm tính tình.
Thực lực sai biệt quá lớn, căn bản không cùng một đẳng cấp.
Cuối cùng bí phủ chi lực của Tôn Chấn hao hết, chiến lực biến mất trên diện rộng, hắn bị nữ kỵ sĩ quất chết.
Lại một cường giả ngũ bí vẫn lạc.
Tất cả mọi người run rẩy, không có người nào dám lên tiếng.
- Tử Quyên, nhường tọa kỵ của ngươi lại.
Hoàng kim nữ kỵ sĩ nhìn Lăng Hàn, cũng không quay đầu lại nói một câu.
- Vâng, đại nhân!
Một bạch ngân nữ kỵ sĩ nhảy ra khỏi Long Ưng, lúc này đi lên chung với người khác.
- Lên đường đi!
Hoàng kim nữ kỵ sĩ nói với Lăng Hàn, tuy nàng vẫn cho rằng Lăng Hàn không xứng với thiếu cung chủ nhà mình —— cũng không có người nào xứng đôi.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn và Nữ Hoàng cùng nhảy lên Long Ưng, lưng của con thú này rất lớn, thậm chí có thể bày ra một cái bàn trên đó.
- Đi!
Hoàng kim nữ kỵ sĩ quát một tiếng, mười đầu Long Ưng đồng thời cất cánh hóa thành chấm đen bay lên bầu trời.
Tốc độ Long Ưng rất nhanh, hơn nữa bay rất ổn, không có nửa điểm xóc nảy, Lăng Hàn ôm lấy Nữ Hoàng, cương phong quét tới, dùng thực lực của hắn hiện tại đương nhiên không đặt trong lòng.