Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ cần trong tháp có người, như vậy tầng đối ứng sẽ sáng lên.

Tầng tháp thứ bảy sáng lên thật lâu, hiện tại tầng thứ tám cũng sáng lên, nói rõ có người xông qua tầng tám.

- Không hổ là Lưu Chính Long.

- Không biết có thể tiến thêm một bước hay không?

- Nếu có thể đạt tới tầng thứ chín, thậm chí thông qua, như thế hắn có tư chất cấp Hắc Thiết.

- Mặc dù tư cách cấp Hắc Thiết còn chưa đủ tư cách bái vào Thánh Địa, nhưng muốn vào tông môn Sinh Đan cảnh thậm chí Chân Ngã cảnh lại không khó khăn gì.

- Đây là cơ hội cá chép hóa rồng.

- Thật sự hâm mộ.

Tất cả mọi người nghị luận với nhau, thật nhiều người không che giấu vẻ mặt ghen ghét của mình.

Lăng Hàn kinh ngạc, bái nhập tông môn Sinh Đan cảnh hoặc là Chân Ngã cảnh thì có gì mà hâm mộ?

A, hắn nhanh chóng hiểu ra, nơi này cũng không phải là Thiên Hải tinh, hoàn cảnh võ đạo nơi này đã phát triển và ổn định, Tiên đồ cửu giai, mỗi một giai đều có cấp độ rõ ràng, đẳng cấp sâm nghiêm.

Sinh Đan cảnh là cặn bã trước mặt Chân Ngã cảnh.

Cho nên đối với người tu vi Trúc Cơ cảnh, có thể bái vào tông môn Sinh Đan cảnh là chuyện vinh hạnh, chỉ cần cảm thấy thực lực của mình có tiến bộ, tất cả mọi người sẽ đi tới chín tầng tháp tiến hành thí luyện.

Nhưng nếu tiến vào chín tầng tháp và khiêu chiến thất bại, kẻ đó không được khiêu chiến trong thời gian nửa năm, không đến mức làm người ta trầm mê trong khiêu chiến.

Nhưng Lưu Chính Long chẳng những không thể thông qua chín tầng tháp, hắn còn không có tư cách bước vào tầng thứ chín, ánh sáng tầng thứ tám đã tắt, đáy tháp mở ra, một người dáng vẻ chật vật xuất hiện.

- Đáng tiếc, Lưu Chính Long vẫn thất bại.

- Ai, muốn đạt được tư chất Hắc Thiết đã khó như vậy, thật sự không có thể tưởng tượng những thiên tài nhất tinh cường đại thế nào?

- Ha ha, nếu ngươi là thiên tài nhất tinh, ngươi đã có tư cách bái vào Thánh Địa.

- Kỳ thật, nếu thật là thiên tài nhất tinh, đi môn phái nhỏ sẽ tốt hơn một chút, có thể nhận được xem trọng nhiều hơn. Có câu nói thà làm đầu gà, không làm đuôi trâu.

- Sai sai sai, cho dù làm đệ tử bình thường trong Thánh Địa cũng có lực lượng hơn cả làm Đạo Tử tông môn khác.

Đám người nói ra cái nhìn của nhau.

Thiên tài nhất tinh mà thôi, có gì khó khăn chứ?

Lăng Hàn suy nghĩ lại một chút, lúc trước khi còn ở đế đô, Đại hoàng tử, Hồng Thiên Bộ có thể xưng là thiên tài nhất tinh, Bích Tiêu công chúa được Hầu ca mở ra huyết mạch mới trở thành thiên tài nhất tinh.

Như vậy so sánh ra, thiên tài nhất tinh rất hiếm thấy, khó trách có thể bị Thánh Địa trực tiếp thu làm đệ tử.

Hắn vốn cho rằng Kim Nguyên Thánh Địa bày điều kiện quá thấp, chỉ cần là thiên tài nhất tinh đều có thể tiến vào Thánh Địa, bây giờ suy nghĩ một chút, sở dĩ lúc ấy nhiều người như vậy, hoàn toàn là vì có quá nhiều người đến từ bên ngoài, những kẻ này là truyền nhân, hậu nhân của thế lực cấp Giáo Chủ, cho nên bọn họ rất trâu bò.

Mặc dù Lưu Chính Long vượt quan thất bại, hắn vẫn được đám người bao vây, có thể leo lên tám tầng tháp đã rất bất phàm, đáng giá kết giao.

Trong thời gian ngắn, không có ai xông tháp, dù sao thực lực không bằng Lưu Chính Long, không cần thiết tiến vào tham gia náo nhiệt, khẳng định sẽ bị áp chế, hơn nữa không thể khiêu chiến trong thời gian nửa năm, còn không bằng chờ thực lực mạnh hơn lại tới nơi này.

Không ai sao?

- Các ngươi chờ ở đây.

Lăng Hàn nói với bảy tiểu oa nhi, chỉ cần lũ tiểu gia hỏa trưởng thành bình thường sẽ tự gia tăng tu vi, vào hai tháng trước, thời điểm còn ở trong tinh không, các nàng đã tiến vào Tiên đồ.

Không có thiên kiếp khảo vấn, dường như các nàng vốn chính là Trúc Cơ cảnh, hiện tại chỉ tu luyện lại từ đầu mà thôi.

Với thực lực bảy tiểu oa nhi, không có Lăng Hàn bảo vệ cũng không có việc gì, Lăng Hàn còn lo lắng các nàng sẽ đánh ai đó tàn phế hay không.

- Vâng, phụ thân.

Bảy tiểu oa nhi lên tiếng, bởi vì bước vào Tiên đồ, Lục Oa cũng có thể khống chế mình có hiện hình hay không, rốt cục không cần lại làm người tàng hình, luôn luôn bị xem nhẹ.

Lăng Hàn cất bước, hắn vừa mới đi vài bước, xèo, một bóng người bay qua bầu trời và đáp xuống cửa tháp.

- Ngự khí phi hành!

Tất cả mọi người là kinh hô.

Muốn ngự khí phi hành trên Huyền Nguyệt tinh, trong mười Trúc Cơ cảnh, nhiều nhất chỉ có một người làm được, bởi vì không phải người nào cũng làm được cho nên mới kinh động mọi người.

Người đến là thanh niên chừng hai mươi lăm tuổi, hắn thu hồi tiên kiếm, vẻ mặt đầy cao ngạo và khinh thường nhìn đám người chung quanh.

- Tê, hắn là Hàn Càn!

- Cái gì, Tử Phương tông Hàn Càn?

- Hắn vốn là thiên tài, không nghĩ tới vừa bước vào Trúc Cơ đã có thể ngự khí phi hành.

Có người nhận ra người này, sau khi nói xong, đám người nghị luận liên tục.

Lăng Hàn cau mày, hắn cũng mặc kệ người này có lai lịch gì, nhưng đến sau còn muốn chen lên trước là không được.

- Đến sau thì xếp hàng đi!

Hắn không vui nói.

Hàn Càn sững sờ, hắn bước vào Tiên đồ chưa bao lâu, hơn nữa vừa mới học xong ngự khí phi hành, đang lúc đắc chí nhất, cho rằng tuấn kiệt trong thiên hạ không là cái gì, lòng tự tin bành trướng đến cực điểm.

Nhưng bây giờ, lại có có người dám bảo hắn đi xếp hàng?

- Ha ha!

Hắn cười lạnh, nói:

- Thật không biết nói chuyện! Thứ nhất, ngươi căn bản không có khả năng thông qua chín tầng tháp khảo nghiệm, thứ hai, ngươi có tư cách gì ra lệnh cho ta?

- Hàn Càn, ngươi quá mức.

Một giọng nói vang lên.

Tất cả mọi người nhìn theo hướng người nói chuyện, hôm nay là ngày gì, trước có Lăng Hàn, sau có người khác, là kẻ nào dám nhảy ra khiêu chiến Hàn Càn?

Đó là một nam tử trung niên, dáng người thon dài, trên lưng còn vác một cây cung lớn.

- Thợ săn Hồ An!

Có người kinh hô.

Nghe được cái tên này, cho dù là Hàn Càn cũng kiêng kị.

Hồ An chính là Trúc Cơ cảnh uy tín lâu năm, nghe nói đã xây thành Thiên Đạo Cơ Thạch, mạnh mẽ hơn xa hắn.

- Tới trước tới sau, đây là quy củ tối thiểu, chẳng lẽ ngươi còn không hiểu việc này sao?

Hồ An từ tốn nói.

- Hồ huynh dạy phải.

Hàn Càn xiết chặt lấy song quyền, hắn áp chế lửa giận trong lòng.

Võ đạo giới rất hiện thực, ai thực lực mạnh thì người đó có quyền nói chuyện.

Hắn ngoan ngoãn lui xuống, không có cậy mạnh.

Lăng Hàn gật đầu với Hồ An, đầu năm nay đã ít có người dám đứng ra bênh vực lẽ phải, mặc dù hắn có thể dùng một quyền đánh chết Hàn Càn, nhưng thấy có người đứng ra nói lời đạo, nội tâm hắn vẫn cảm thấy ấm áp.

Hắn nhanh chân tiến vào trong tháp, cửa lớn lập tức đóng lại.

Đây là một cái không gian bịt kín nhưng không âm u, có một nguồn sáng bí ẩn chiếu sáng nơi đây, trong tháp không có khu vực bóng tối.

Không gian không nhỏ, nó có hình tròn, bán kính nằm trong khoảng ba trượng, chỉ cao hơn năm trượng, vách tường bốn phía giống như Hắc Thiết tạo thành, tỏa ra ánh sáng kim loại.

Ông, hai mắt người Hắc Thiết sáng lên, cũng sinh ra khí tức cường đại.

A, thứ này có thể là một thiết nhân Trúc Cơ cảnh, có điểm giống chiến tranh cự tượng, nhưng chiến tranh tượng còn lợi hại hơn nó rất nhiều.

Lăng Hàn tùy ý điểm một cái, ba, thiết nhân bị đánh ra ngoài, nặng nề đâm vào vách tường và trượt xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK