Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiến đấu phía ngày càng ngày càng kịch liệt, càng lúc càng xuống gần đáy hang động.

Lăng Hàn vẫn không phát giác điều gì, hắn đang ở vào lúc mấu chốt đột phá tứ văn, cấp độ sinh mệnh đã bắt đầu tăng mạnh, hắn bắt đầu khắc minh văn lên tạng phủ, sau trăm vạn, tốc độ của hắn chậm lại.

Lần này, hắn đạt tới cấp độ một trăm mười bảy vạn đạo hoa văn.

Lăng Hàn vẫn không vừa lòng, hắn hi vọng mỗi lần đều có thể đột phá bản thân.

Hắn vừa định ra ngoài, lại phát hiện bên ngoài đang kịch chiến.

Các cường giả Kim Ngọc Lộ đang liên thủ đánh vào hang động, nhưng bị Xà Vương ngăn cửa, bọn họ không cách nào đột phá tiến vào bên trong.

Mặc dù Xà Vương chỉ là Tầm Bí cảnh, nhưng chiến lực lại vượt xa cảnh giới, hơn nữa sinh mệnh lực quá mạnh, trên người gần như không có điểm yếu hại, cho nên dù bị cường giả Tầm Bí cảnh vây công cũng có thể kiên trì rất lâu.

Đáng tiếc, cho dù mạnh hơn nữa cũng chỉ là Tầm Bí cảnh, nó làm sao chịu nổi hơn mười cường giả Tầm Bí cảnh vây công? Nhất là đám người Kim Ngọc Lộ chẳng những là thiên tài nhất tinh, bọn họ còn mang theo pháp khí cường đại, chiến lực quá cường đại.

Xà Vương cũng mạnh đến mức biến thái, sương độc tạo thành uy hiếp cực lớn lên bọn họ, lân phiến trên người có thể tạo thành hộ giáp, lực phòng ngự siêu cường, bởi vậy, chiến đấu kéo dài suốt nửa ngày, bọn họ phải trả cái giá thảm thiết mới đánh chết Xà Vương.

Sau khi giết Xà Vương, đám người vội vàng tiến vào đáy hang động.

- Thần thạch đâu?

Có người kêu lên, có tức giận hổn hển.

- Không phải nói thần thạch nằm ở cuối hang động sao? Nó ở đâu?

- Có phải bị ai ăn trộm không?

Tất cả mọi người vô cùng giận dữ, bọn họ trả cái giá thật lớn mới có thể đi tới nơi đây

Người bị thương, bí bảo bị tiêu hao, lại lãng phí rất nhiều thời gian, rốt cục đánh tới nơi này nhưng không thể thu hoạch được gì, toi công bận rộn một hồi, ai nhịn được?

Mọi người tức giận.

Không khí hiện trường rất khẩn trương, thần thạch không có khả năng mất đi vô duyên vô cớ, nơi này có Xà Vương tọa trấn cho nên không thể bị đánh cắp, cho nên nhất định có người đã cầm đồ của bọn họ rời đi.

- Là ai cầm, ngoan ngoãn giao ra đây, không nên ép ta xuất thủ!

Một tên nam tử Hải tộc lên tiếng, hắn là người tôm hùm, kéo cái đuôi thật dài, hai tay còn có cái càng to màu đỏ, phía trên còn mọc đầy lông đen.

- Ha ha, tôm, ngươi đang hù dọa ai đấy?

Có người khó chịu cho nên chế giễu lại.

Đó là Nhân tộc đến từ lồng giam, phía sau còn có cường giả Sinh Đan cảnh bảo hộ, tự nhiên không sợ thiên kiêu Hải tộc.

- Ngươi muốn chết sao?

Người tôm hùm quát lớn.

- Hải tộc cũng có nội tình của Hải tộc, cho dù Sinh Đan cảnh xuất hiện cũng có thể kiềm chế một chút, cẩn thận có đi không trở lại.

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

Nhân tộc lên tiếng, sau khi tới nơi này lại không phát hiện thần thạch, hắn cực kỳ khó chịu..

Nhân tộc và Hải tộc vốn tràn ngập mâu thuẫn, trước kia còn có thể hợp tác, hiện tại hang rắn bị càn quét, quan hệ đồng minh lâm thời cũng giải tán.

- Không nên vọng động, giải quyết chuyện thần thạch trước.

Kim Ngọc Lộ duỗi tay ra, một khi xảy ra chiến đấu, có khả năng tiểu tặc thừa dịp loạn bỏ chạy, như vậy sao được?

Nàng tin tưởng vững chắc, nhất định có người trong bọn họ giấu thần thạch, giấu trong pháp khí không gian.

Hiện tại rất đơn giản, chính là bảo mọi người lấy pháp khí không gian ra, là ai làm cũng rõ ràng.

- Tốt, tất cả mọi người lấy pháp khí không gian ra.

Cho dù ngẫu nhiên có vài người không muốn, nhưng cũng không dám chọc mọi người tức giận, lại nói, chính mình không có cầm tự nhiên lực lượng đủ, bởi vậy mọi người đều lấy pháp khí không gian ra cho người khác dò xét.

Nhưng kiểm tra tất cả pháp khí không gian một lần, vẫn không phát hiện tung tích thần thạch.

- Ai còn cất giấu pháp khí không gian chưa lấy ra?

Người tôm hùm lúc trước tức giận, hai kìm lớn va vào nhau, đằng đằng sát khí.

Hắn nhất định phải chiếm được Vạn Tinh thạch, bất kể là ai, hắn sẽ giết đối phương sau đó đoạt thần thạch.

Cho dù là Kim Ngọc Lộ cũng mất kiên trì, nàng âm thầm nắm chặt lại chuôi kiếm, chuẩn bị xuất thủ.

Lăng Hàn ở trong hồ lô quan sát, hắn mừng thầm, đánh đi, nhanh đánh đi.

- Ha ha, cho dù các ngươi giết tới mức chỉ còn một người, tìm khắp thi thể những người khác cũng không có khả năng phát hiện thần thạch.

Đột nhiên có giọng nói vang lên, tất cả mọi người nhìn sang.

- Hồng sư đệ!

Kim Ngọc Lộ kêu lên.

Người đến chính là Hồng Thiên Bộ!

- Hồng Thiên Bộ?

Có người từng thấy hình ảnh của hắn, lập tức nói.

- Chính là Hồng mỗ!

Hồng Thiên Bộ sải bước đi tới, mặc dù hắn cũng là Tầm Bí cảnh nhưng sau khi dung hợp một con mắt Thái Cổ hung thú, khí thế của hắn vô cùng kinh người, tất cả mọi người có cảm giác hít thở không thông.

Lời này làm nhiều người không phục, bởi vì tất cả mọi người đều là Tầm Bí cảnh, tại sao lại chênh lệch nhiều như vậy?

Hơn nữa, nam nhân này chỉ là thổ dân trong Huyền Bắc quốc.

Không bằng một thổ dân?

Làm sao chịu nổi!

- Hồng Thiên Bộ, ngươi nói thế là có ý gì?

Một tên Nhân tộc hỏi, hắn cũng tới từ lồng giam nhưng không chung đường với Kim Ngọc Lộ.

Hồng Thiên Bộ cười nhạt một tiếng, nói:

- Bởi vì có người sớm đánh chủ ý nơi này, thần thạch cũng bị người này cầm đi.

- Làm sao có thể?

Người tôm hùm cười lạnh, nói:

- Hồng Thiên Bộ, ngươi đừng tưởng rằng chính mình có danh hào thiên tài đỉnh cấp là có thể ăn nói lung tung, trong mắt ta, ngươi bất chỉ là tiểu tử vô danh…

Phanh!

Người tôm hùm còn chưa nói xong đã bị đánh bay ra ngoài, hắn đâm vào trên vách động, rất nhiều đá vụn rơi xuống vùi lấp hắn.

Hồng Thiên Bộ chậm rãi thu tay về, hắn không nhìn nhiều, hắn nói với đám người chung quanh:

- Hiện tại có thể chú ý nghe Hồng mỗ nói chuyện không?

Đám người hoảng sợ phát hiện, giáp xác của người tôm hùm đã vỡ ra, dòng máu màu xanh chảy ra ngoài.

Phải biết rằng, có thể tham gia đánh Xà Vương đều là cao thủ trong cao thủ, nhưng bây giờ thì sao, cao thủ như vậy còn không chịu nổi một kích của Hồng Thiên Bộ.

Thật mạnh, không, quá mạnh!

Chỉ có Kim Ngọc Lộ nở nụ cười, nếu Hồng Thiên Bộ không cường đại như thế, sư phụ nàng làm sao nhìn trúng và thu hắn làm đệ tử?

Thấy mọi người im lặng, lúc này Hồng Thiên Bộ mới nói:

- Hồng mỗ dám đoán chắc, thần thạch nơi này bị một người lấy đi.

Hắn dừng một chút, thấy mọi người đều nhìn mình, Hồng Thiên Bộ mới tiếp tục nói:

- Người này là... Lăng Hàn!

- Lăng Hàn?

Không ít người mờ mịt, người kia là ai?

- Lăng Hàn!

Có một ít người không tin, bọn họ nghe nói qua Lăng Hàn, mặc dù yêu nghiệt nhưng chỉ là Minh Văn cảnh mà thôi, trừ phi người này ăn thiên địa bảo quả, từ đó có thể đột phá Tầm Bí cảnh.

- Người này có một kiện pháp bảo, có thể ẩn nấp thân thể, cho nên, hắn chui vào nơi này trước, lấy thần thạch đi, làm các ngươi bận rộn toi công.

Hồng Thiên Bộ tiếp tục nói.

- Cái gì!

Lúc này đám người mới bắt đầu tin tưởng Hồng Thiên Bộ.

- Trước kia Hồng mỗ có tìm hiểu, Mã Thu Linh bị người quỷ dị đánh ngất xỉu, các ngươi còn nhớ không?

Hồng Thiên Bộ lại nói.

- A, chẳng lẽ chính là hắn!

Tất cả mọi người là kinh hô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK