Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại Lăng Hàn chẳng những tướng mạo thay đổi, hơn nữa sau mông còn có cái đuôi.

Hắn đang học theo Thanh Sát Hổ Vương, hắn tuyên cáo bản thân là Yêu tộc.

Yêu tộc nơi này bị Phó Hỏa Dương giết đến người ngã ngựa đổ, đã sớm không chịu nổi, mắt thấy Lăng Hàn đứng ra, bọn họ như nhìn thấy cứu tinh, nhao nhao rống to trợ uy cho Lăng Hàn.

Phó Hỏa Dương kinh ngạc, tên Yêu tộc này không giống thổ dân nơi này, tại sao chủ động gây hấn với mình?

Bọn họ đã sớm tạo thành ăn ý, chính là giết tất cả cũng không động vào nhau.

Rất bình thường, có rất nhiều người có lai lịch lớn, chẳng lẽ vì cống hiến cho thổ dân trong tiểu bí cảnh lại đánh nhau chết sống?

Nếu không phải vì mau chóng đạt được Khai Thiên Phủ, bọn họ sẽ không xuất thủ, chỉ chờ tới lúc cường giả Chân Ngã cảnh thậm chí Hóa Linh Chân Quân tiến vào nơi đây, còn có phần cho thổ dân nói chuyện hay sao?

Nhưng Yêu tộc này lại dám chọc chính mình!

Ngươi bị mù sao, không biết ta là Phó Hỏa Dương sao?

- Muốn chết!

Phó Hỏa Dương thân là Đế tộc, hắn là kẻ phách lối bá đạo, từ trước đến nay là hắn chọc người khác, sao có thể khoan dung người khác chọc lên đầu hắn?

Không quản ngươi ngốc thật hay giả, đi chết đi!

Oanh, hắn đánh ra một chưởng mang theo uy năng ngập trời.

Lăng Hàn mỉm cười, tùy ý phát động một môn bảo thuật cấp Tôn Giả, hắn va chạm với Phó Hỏa Dương.

Bành! Bành! Bành!

Hai người đấu nhưng chiến lực chênh lệch quá lớn, tự nhiên là Lăng Hàn bị đánh lui về phía sau, nhưng Hỗn Độn Tiên Đan phát uy dễ dàng hóa giải lực lượng, tự nhiên không gây thương tổn đến hắn.

- Ồ!

Phó Hỏa Dương lại không ngốc, hắn cảnh giác

Đối phương có thực lực kém xa mình nhưng lực lượng của mình không thể đả thương hắn, điều này nói rõ cái gì?

Gia hỏa này có thể hấp thu lực lượng đả kích.

Thần thông như thế, hắn chỉ nhìn thấy trên người một người, mà thần thông đặc biệt như vậy, hắn cũng không tin tưởng tùy tiện gặp gỡ một người thì đối phương có được.

Cho nên, chân tướng chỉ có một.

Yêu tộc này là kẻ nhục nhã hắn.

- Đinh Nhất!

Phó Hỏa Dương cắn răng gầm thét:

- Thì ra là ngươi!

- Ha ha, chính là Đinh gia gia nhà ngươi đây!

Lăng Hàn cười to, hắn bị nhận ra thì không cần giấu diếm, xoát, sát khí xung kích đánh tới, Phó Hỏa Dương ôm đầu kêu thảm thiết.

Hiện tại sát khí xung kích thật đáng sợ, có thể nói đây là sát chiêu mạnh nhất của Lăng Hàn.

Hắn thừa cơ giết tới, một quyền đánh nát tất cả.

Dù sao Phó Hỏa Dương cũng là thiên tài Đế tộc, hơn nữa cũng tiến vào âm phủ, đạt được không ít chỗ tốt, cường độ linh hồn bước vào Chân Ngã cảnh, hơn nữa, ý chí của hắn phi thường cứng cỏi, cuối cùng vẫn có thể thoát ra được.

- Đáng chết!

Hắn đấm ra một quyền ngăn cản Lăng Hàn.

Bành!

Kết quả hắn bị một quyền này đánh bay ra ngoài, hoàn toàn không phải đối thủ của Lăng Hàn.

Bị sát khí xung kích tập kích, hắn có thể hoàn thủ đã không tồi, còn muốn bảo lưu bao nhiêu chiến lực?

- Lợi hại!

- Uy vũ!

- Dũng sĩ!

Yêu tộc thấy thế cổ vũ trợ uy cho Lăng Hàn.

Phó Hỏa Dương giận không nhịn nổi, hận không thể bầm thây Lăng Hàn thành vạn đoạn, nhưng lúc “luận bàn” trong Đông Lâm đế tộc,hắn cũng không bằng Lăng Hàn, chỉ dựa vào thiêu đốt đế huyết gia tăng mười trọng thiên chiến lực, hắn vẫn bị Lăng Hàn hành hạ.

Hiện tại hắn là đối thủ của Lăng Hàn hay sao?

Đi!

Hắn quyết định thật nhanh, lập tức xoay người chạy, hiện tại hắn không cần liều mạng với Lăng Hàn, chờ hắn bước vào Chân Ngã cảnh, hắn sẽ dùng ưu thế đại cảnh giới chém giết Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười lạnh, hắn đã xuất thủ thì có thể nhìn đối phương chạy hay sao?

Hỗn Độn Thần Lôi!

Tư, một tia chớp đánh ra, còn chưa tới người, chỉ thấy Phó Hỏa Dương đã đứng im tại chỗ.

Hắn rơi vào trong ảo cảnh.

Huyễn Cảnh Hắc Mang đã dung hợp vào Hỗn Độn Thần Lôi nhưng bản thân có tác dụng oanh kích thần thức, tất cả chỉ cần nằm trong phạm vi thừa nhận của hắn.

Cho nên, Hỗn Độn Thần Lôi chưa đánh tới, Huyễn Cảnh Hắc Mang đã ảnh hưởng tới thần chí của Phó Hỏa Dương.

Nhưng Hỗn Độn Thần Lôi bay đi quá nhanh, ngay thời điểm Phó Hỏa Dương ngây người thì thần lôi đã đánh tới.

Nhìn thấy lôi quang lóe sáng, ngực của Phó Hỏa Dương đã bị cháy thành cái động.

Hắn bị đánh trọng thương, Phó Hỏa Dương thoát ra khỏi huyễn cảnh, vào. Lúc này, Lăng Hàn cũng vung quyền giết tới đây, sát ý sôi trào.

Phó Hỏa Dương hoảng hốt, hắn chưa bao giờ thấy Lăng Hàn sử dụng chiêu này.

Đây mới là tuyệt thuật, hơn nữa người này thâm tàng bất lộ, trước đó vẫn không dùng tới?

Hiện tại hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều, vội vàng xuất kích ngăn cản Lăng Hàn, không thì hắn chỉ có con đường chết.

Bành!

Chỉ một kích, Phó Hỏa Dương bị đánh bay lần nữa, hắn không địch lại Lăng Hàn.

Đây là đương nhiên, hắn bị Hỗn Độn Tiên Đan áp chế chiến lực ba trọng thiên, hơn nữa ngực lại bị trọng thương, T R U Y E N F U L L . V N nhiều lắm chỉ phát huy ra chiến lực thập nhất trọng thiên, mà Lăng Hàn thì sao? Lực lượng nguyên thủy đạt tới thập trọng thiên, tùy tiện dùng một môn Thánh thuật cũng có thể nghiền ép về mặt chiến lực.

Lăng Hàn đuổi kịp và công kích liên tục, chiêu chiêu trí mạng.

Phó Hỏa Dương vừa giận vừa sợ, hắn bị động chịu đòn.

Mặc dù “luận bàn” lần trước không thiêu đốt đế huyết nhưng không còn thừa lại bao nhiêu, còn không đủ chèo chống hắn thiêu đốt đế huyết, cho nên, hắn hiện tại không có biện pháp, căn bản không có át chủ bài bộc phát.

Hắn chỉ có thể bị đánh, liên tiếp trúng các công kích, hắn kêu la thảm thiết.

Càng làm cho hắn buồn bực là, mỗi một kích của Lăng Hàn rất nặng nhưng không nguy hiểm tính mạng.

Nếu đánh mạnh hơn một chút sẽ uy hiếp tính mạng của hắn, bảo vật trên người của hắn sẽ phát uy, mang theo hắn thuấn di rời đi.

Nhất định là gia hỏa này cố ý.

Phó Hỏa Dương tức giận gào to, đường đường đế tộc nhưng bị người ta trêu đùa, còn thiên lý hay không?

Bành!

Cuối cùng, Lăng Hàn đánh ra một quyền, lực lượng này rất nặng, trực tiếp uy hiếp đến sinh mệnh Phó Hỏa Dương, ngay sau đó ánh sáng bao phủ người hắn, xèo, sau đó hắn biến mất.

Bảo vật phát uy, hắn có thể tránh chết một lần, còn chạy đi ức vạn dặm, bảo đảm hắn đầy đủ an toàn.

Hắn thật sự có thể thoát được sao?

Lăng Hàn hiện tại là trận đạo tông sư, hắn nhạy bénn phát hiện, kỳ thật trong tia sáng kia có mang theo lực lượng địa mạch, mượn lực đưa Phó Hỏa Dương đi ra.

Ha ha, thì ra đây là nguyên lý của Vạn Lý Độn Hành Phù.

Lăng Hàn đứng yên, thần thức mở ra và tiến vào trong địa mạch.

Địa mạch trong bí cảnh này ít đến thương cảm, cũng chỉ có mười mấy đầu mà thôi, cho nên, muốn tra xét vô cùng dễ dàng.

Tìm được.

Lăng Hàn tươi cười, xèo, hắn cũng biến mất trong nháy mắt.

Cũng không biết vận khí của hắn tốt hay Phó Hỏa Dương bất hạnh, nơi này vừa vặn có miệng địa mạch, hắn không cần phải đi sang nơi khác tìm.

Một bên khác.

Phó Hỏa Dương thông qua địa mạch truyền tống tới đây, lúc này, hắn cách chiến trường ít nhất mấy chục vạn dặm, tự nhiên không có khả năng bị Lăng Hàn tìm được.

Hắn sờ lên dây chuyền, chính là đồ chơi này cứu hắn một mạng, hắn có thể phát động bảy lần.

Quả nhiên nội tình của Đế tộc rất kinh người, át chủ bài bảo mệnh có thể sử dụng nhiều lần như thế.

Đầu tiên phải chữa thương, sau đó lại tính tiếp.

Nhưng hắn còn chưa lấy ra thuốc trị thương, hắn nhìn thấy một bóng người xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK