Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng là quá quỷ dị.

Có người nói ra.

Đúng thế, thi thể Thánh Nhân trong biển, thi thể Tôn Giả trên cột đá, hơn nữa còn có mỹ nữ tóc đỏ ngủ say, hoàn toàn không cách nào liên lạc với nhau.

- Nếu như nàng không chết, đánh thức nàng sẽ biết rõ từ đầu tới cuối.

Có Tôn Giả đề nghị.

Lời này được rất nhiều người đồng ý, bất kể là người có hứng thú với mỹ nhân tóc đỏ hay hứng thú với thế giới này, tất cả đều phải đánh thức nữ tử dậy.

- Ta đến.

Một gã tiểu bối lập tức nhảy lên, hắn bị mỹ nhân tóc đỏ mê hoặc hoàn toàn.

Thánh Nhân không nói gì, các Tôn Giả cũng ngầm đồng ý, người trẻ tuổi kia tới gần huyết thụ.

Các cường giả đều chuẩn bị sẽ ra tay, nơi này quá quỷ dị, không có chuyện gì là thuận lợi.

Người tuổi trẻ kia ngay từ đầu còn đi chậm, nhưng bước chân của hắn lại tiến lên rất nhanh, sau đó càng lúc càng nhanh, biến thành chạy bộ, trên mặt còn mang theo hưng phấn, giai nhân tuyệt sắc như thế, nếu như có thể âu yếm, hắn có sống ít mấy trăm năm cũng được.

Nhưng thời điểm hắn tới gần, xoát, một nhánh cây đâm về phía hắn.

Nhanh vô cùng!

- Hừ, lớn mật!

Một Tôn Giả ra tay, ba, hào quang xuất hiện, đạo tắc đan xen hóa thành một thanh thần kiếm, một kiếm chém đứt nhánh cây kia.

Hắn là trưởng bối của người tuổi trẻ kia, đương nhiên không có khả năng ngồi nhìn.

Người tuổi trẻ kia giật mình, nhưng thấy nhánh cây bị chém đứt, hắn lộ ra vẻ mặt cao ngạo.

Có trưởng bối tọa trấn ủng hộ, hắn còn sợ cái gì?

Mỹ nhân, ta đến đây!

Trong mắt của hắn đầy si mê, không thể chờ đợi được nghĩ tới việc kéo mỹ nhân vào trong ngực và yêu thương thân mật.

Hắn tăng thêm tốc độ và không có ý thức.

Mọi người nhìn thấy người trẻ tuổi chạy về phía trước lại đột nhiên chia năm xẻ bảy, giống như có thanh kiếm sắc bén nhất thế gian cản trước mặt, sau đó hắn hóa thành một chùm huyết vụ và biến mất không thấy đâu nữa.

Này!

- Thiên nhi!

Tôn Giả ra tay trước đó kêu lên, đó chẳng những là tộc nhân của hắn, hơn nữa còn là huyết mạch ruột thịt, bị hắn ký thác hi vọng thật lớn, kết quả lại chết trước mặt hắn, thậm chí còn không lưu lại khối thịt vụn nào.

Nếu Đại Hắc Cẩu ở nơi này, nó nhất định sẽ nói:

- Như thế nào, lưu một khối cho ngươi ăn hay sao?

Hắn hét lớn một tiếng, hắn lao lên phía trước, hắn vận dụng bảo khí Tôn Giả, đó là một thanh trường đao màu xanh, uy áp Tôn Giả khủng bố làm thiên địa biến sắc.

Lưu Ly Thánh Nhân cau mày, hắn cũng không có nhìn rõ người trẻ tuổi chết như thế nào, hắn vươn tay hóa giải uy áp của tên Tôn Giả.

- Diệt cho bản tôn!

Tên Tôn Giả kia giận dữ, một đao chém vào huyết thụ lẫn mỹ nhân kia.

- Không!

Rất nhiều người trẻ tuổi kinh hô, ngay cả vài Tôn Giả không khống chế nổi, bọn họ nên ra tay ngăn cản hay không?

Huyết thụ có trảm hay không trảm, bọn họ hoàn toàn không quan tâm, nhưng mỹ nhân tóc đỏ thì khác, thực sự là đẹp tới tận xương, bọn họ đã động tâm.

Huyết thụ khởi xướng phản kích, một nhánh cây tấn công Tôn Giả, rõ ràng cũng có đạo tắc bao phủ, uy năng mạnh tới tận cùng.

Rất không thể tưởng tượng nổi, tuy trong thiên địa có vô số tiên dược, nhưng tiên dược chỉ là đại bổ, bản thân không có chiến lực gì, nhiều lắm chỉ phát ra chút độc khí hay chế tạo ảo cảnh làm cho người ta bị mê hoặc.

Nếu có thể “động thủ”, như vậy khẳng định đã mở linh trí, tu thành tinh.

Một khi thành tinh, cho dù là sinh linh mộc hệ cũng không có tuổi thọ quá dài, cũng bị cảnh giới võ đạo hạn chế, nhưng nơi này đã tồn tại không biết bao nhiêu năm, nhưng tuyệt đối lớn lên kinh người.

Cho nên, vì cái gì gốc huyết thụ còn chưa chết?

Oanh!

Huyết thụ kịch chiến với Tôn Giả, nó vô cùng cường đại, hoàn toàn không thua Tôn Giả.

- Hừ, một gốc thụ yêu cũng dám quát tháo!

Lại có Tôn Giả ra tay, hắn lao lên chém giết huyết thụ đường đường Tôn Giả, thời gian của bọn họ rất trân quý, bọn họ không thể chờ lâu.

Hai Tôn Giả liên thủ, tình huống sẽ khác, huyết thụ bị áp chế, mắt thấy chiến thắng trong tầm tay.

Nhưng còn có Tôn Giả ngại chậm lại gia nhập cuộc chiến.

Ba đánh một đã hình thành thay đổi về chất, huyết thụ không gánh được.

Mấu chốt là cái gì, nó cắm rễ ở nơi này, nó không thể chạy loạn, tự nhiên nó lâm vào hoàn cảnh xấu và thất bại rất nhanh.

Vào lúc này có cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, đột nhiên ba gã Tôn Giả chia năm xẻ bảy, sau đó hóa thành huyết vụ không lưu lại dấu vết gì.

Móa! Móa! Móa!

Lần này tất cả mọi người giật mình.

Đây chính là ba gã Tôn Giả đấy, tuyệt thế cường giả gần với Thánh Nhân, hiện tại chết khó hiểu như thế, hoàn toàn không có một tia phòng bị, không có một chút chống cự, việc này có dọa người hay không?

Là Thánh Nhân ra tay sao? Hay là... Tổ Vương?

Nếu thật sự là Tổ Vương, tất cả mọi người xông lên cũng bị giết chết, cho dù Đế binh thức tỉnh cũng không được.

Đế, vô địch hậu thế, có thể chống lại Đại Đế cũng không phải Đế binh, chỉ có thể là một vị Đại Đế khác.

Lưu Ly Thánh Nhân đi tới, hai tay của hắn chấn động, từng sợi thiên địa đạo tắc xuất hiện trong tay hắn và hóa thành từng sợi tơ, đừng nhìn mỗi sợi tơ yếu ớt, nhưng nếu bị đánh trúng, cho dù là Tôn Giả cũng bị cắt làm hai.

Lúc này có người hiểu ra:

- Bọn họ đều bị đạo tắc hóa thành tơ chém giết.

Như vậy có thể giải thích tại sao ba Tôn Giả chia năm xẻ bảy như thế.

Thế nhưng mà nơi này có Thánh Nhân khác sao?

Tất cả mọi người nhìn vào mỹ nhân tóc đỏ, sau đó lắc đầu, đừng nói nàng có phải Thánh Nhân hay không, cho dù hiện tại nàng không chết cũng ở trạng thái phong ấn cực đoan, làm sao có thể ra tay?

Vùng đất này quỷ dị, quá quỷ dị, ngay cả Tôn Giả cũng chết trong vô hình, bị cắt như cắt rau, nội tâm của mọi người lạnh buốt.

Hiển nhiên, huyết thụ này, hoặc nói mỹ nhân tóc đỏ là một tồn tại cấm kị, không thể đụng vào.

Lưu Ly Thánh Nhân hừ một tiếng, nhưng hắn là Đế tộc, trong thiên hạ này không Đế, hắn tay cầm Đế binh, có gì phải sợ? Hắn đi nhanh về phía trước, Đế binh lơ lửng trên đỉnh đầu, nó ở trạng thái tùy thời tỉnh lại.

Hắn tiến lên phía trước, hắn nhìn thấy thiên địa đạo tắc cố hóa đan xen thành mạng lưới phức tạp.

Đế binh càng đáng sợ, nó chỉ chấn động nhẹ nhàng đã trực tiếp xé rách hư không, có năng lượng khủng bố tuôn ra.

Đó là năng lượng tầng thứ cao!

Nội tâm Lăng Hàn hơi động, thì ra năng lượng tầng thứ cao cũng không ở giữa không trung, mà là lưu động khắp nơi.

Tuy năng lượng tầng thứ cao cũng không phải cường đại như thế nào, nhiều lắm chỉ đối ứng với một bức linh đồ bình thường mà thôi.

Nhưng Đế binh căn bản không cần chủ động vận chuyển, nó dễ dàng đâm rách hư không, dẫn động năng lượng tầng thứ cao, việc này rất khủng bố.

- Ngươi, các ngươi xem!

Có người nói ra, hắn chỉ vào phương xa, giọng nói đang run rẩy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK