Lăng Hàn kinh ngạc, những tinh thể này bị vận chuyển tới.
Đúng là đại thủ bút, vì đối kháng âm hồn, bọn họ sử dụng tinh thể tạo thành phòng tuyến.
Đối với Giáo Chủ, Tôn Giả, Thánh Nhân mà nói, khai chiến trong tinh không là chuyện không quan trọng, có thể xé nát hư không di chuyển ức vạn dặm, nhưng đối với võ giả dưới Giáo Chủ cần phải có mặt đất làm chỗ dựa.
Hơn nữa, lực lượng võ giả không phải dùng mãi không hết, cần hấp thu lực lượng thiên địa để khôi phục, tự nhiên cũng cần tinh thể làm môi giới.
Lăng Hàn dựa theo quy định của bọn họ, hắn đáp xuống tinh thể số mười một.
Nơi này tổng cộng có ba mươi ba viên tinh thể, cũng không phải gom góp lung tung cho đủ số, mà là mỗi tinh thể đều có liên hệ và hô ứng với nhau, tạo thành một cái trận pháp, cho nên, nếu như không đánh nổ các tinh thể, trận pháp sẽ vận chuyển không ngừng, từ đó các âm hồn đừng hòng lao ra.
Lăng Hàn cảm thán, sử dụng tinh thể làm trận cơ, đây không phải năng lực trận đạo tông sư có thể làm được, mà là trận đạo thánh sư!
Vì đối kháng âm hồn, cho dù là trận đạo thánh sư cũng phải rời núi, phải biết, loại tồn tại này thực tế quá siêu nhiên, cho dù là Thánh Nhân gặp cũng phải khách khí, tìm khắp toàn bộ tinh không cũng chỉ có ba năm người mà thôi.
Bọn họ đi tới hoàn thành báo danh, sau đó bị ném vào một chi đội ngũ, tùy thời có thể tiến vào chiến đấu.
Ba mươi ba viên tinh thể, đây chính là đạo phòng tuyến thứ nhất ngăn cản đại quân âm hồn, cũng là phòng tuyến cực kỳ mấu chốt, một khi thất thủ, âm hồn có thể đột phá nơi đây và tiến quân vào trong tinh không.
Cho nên, mỗi một viên tinh thể đều không thể có sai lầm, đều có Thánh Nhân mang theo Đế binh tọa trấn.
Lăng Hàn vô cùng khiêm tốn, trước mặt đại quân âm hồn, hắn có thiên phú yêu nghiệt cũng không có đất dụng võ, bọn họ sẽ so thực lực. Hơn nữa, âm hồn cũng không kiêng kị cái gì, cho dù là đại âm hồn Giáo Chủ cũng sẽ xuất thủ với hắn.
Cho nên khiêm tốn là cần thiết, dù sao hắn chưa trưởng thành.
May mắn chính là, trên tinh thể này có đại năng dùng pháp lực vô thượng dời tới và gia trì, nhưng địa mạch không bị phá hư, vẫn có thể câu thông vận dụng, nhưng địa khí nơi này rất yếu ớt, cho dù sử dụng Tinh Bộ hay rút địa khí hóa thành địa long đều yếu đi rất nhiều.
Không có biện pháp, lực lượng thiên địa chủ yếu đều bị điều động gia trì vào trận pháp, mặc dù Lăng Hàn là trận đạo tông sư nhưng hắn không thể so sánh với trận đạo thánh sư.
Có thể dùng là tốt, chí ít còn có đường lui.
Qua ba ngày, âm hồn lại phát động một lần công kích đại quy mô.
Bọn họ đánh nghi binh thật nhiều tinh thể, mục tiêu công kích chủ yếu là tinh thể thứ bảy, thứ mười một cùng thứ hai mươi ba, vô số âm hồn bị truyền tống tới, chúng trôi nổi trên bầu trời.
Không chỉ có âm hồn xuất hiện, còn có khí tức âm phủ, từ đó đạo tắc thiên địa sẽ rất yếu.
Trấn giữ nơi này chính là Vi Vũ Thánh Nhân của Hồng Liên Đế tộc, còn có bảy Thánh Nhân khác phụ trợ, đội hình như thế cũng có thể nói là rất khoa trương.
Vi Vũ Thánh Nhân điều tiết khống chế, võ giả trên tinh thể số mười một xuất động nghênh chiến âm hồn.
Vừa mới tiếp xúc, dương gian đã thương vong thảm trọng.
Đây là chủ công của âm hồn, âm hồn đều rất cường đại, hơn nữa âm hồn không chịu bí lực tổn thương, nhất định phải sử dụng năng lượng tầng thứ cao mới có thể đánh trúng, hoặc là vận chuyển thiên địa đạo tắc, cho nên bọn chúng rất khó giết.
- Lăng Hàn, so tài xem ai giết nhiều âm hồn hơn.
Đinh Thụ nhảy ra ngoài, hắn bộc phát hào tình vạn trượng.
- Tốt!
Lăng Hàn gật đầu.
Giết âm hồn trên dương gian sẽ được thiên địa khen ngợi, trước đó ở bên trong Hắc Thiên thần miếu, Lăng Hàn đã nhờ vào lực lượng này chữa khỏi ám thương.
Hiện tại lại đến, chẳng phải là cơ hội tốt nhất đền bù sinh mệnh bản nguyên bị hao tổn hay sao?
Hai yêu nghiệt đồng thời giết ra ngoài, chiến lực và lượng hủy diệt sôi trào bộc phát hoàn toàn, một kích có thể đánh chết vài âm hồn, hiệu suất vô cùng kinh người.
Sau khi đánh giết âm hồn tới số lượng nhất định, thiên địa khen ngợi sẽ xuất hiện, Lăng Hàn cảm thấy toàn thân ấm áp và có dòng nước nóng bao phủ toàn thân, hắn thoải mái khó nói thành lời.
Sinh mệnh bản nguyên đang được chữa trị, cho nên hắn rất dễ chịu.
Giết giết giết!
Không chỉ Lăng Hàn cùng Đinh Thụ, Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long cũng công kích không lưu tình, việc này không chỉ chiến đấu vì dương gian, còn có rất nhiều chỗ tốt cho bản thân, bởi vì bọn họ đã sử dụng rất nhiều Nguyên Đạo thạch.
Tám tên Thánh Nhân cũng gia nhập chiến đấu nhưng Vi Vũ Thánh Nhân vẫn không dùng tới Đế binh, hắn cần đề phòng Âm Thánh vận dụng Đế binh, bằng không bị đánh đột ngột, tinh thể số mười một sẽ bị đánh nát, đại trận phong tỏa sẽ mở ra.
Nhân vật thủ lĩnh của âm hồn cũng là Thánh Nhân, được xưng là Cửu Hoa Âm Thánh, nó kịch chiến với Vi Vũ Thánh Nhân không hề rơi xuống hạ phong một chút nào, thực lực mạnh tới mức làm người ta kinh ngạc.
- Cửu Hoa, ngươi thành Thánh tại âm phủ, có thể nói đã siêu thoát, cần gì phát động chiến tranh chứ?
Vi Vũ Thánh Nhân vừa đấu với Cửu Hoa Âm Thánh vừa dùng lời lẽ công kích.
Cửu Hoa Âm Thánh chỉ cười lạnh:
- Ngươi chỉ là con cờ trên bàn cờ, chỉ có thể nhìn người ta định đoạt số phận, không nên cho rằng thiên hạ do người như các ngươi định đoạt.
- Thành Thánh đã là siêu thoát, sao còn có thể trở thành quân cờ?
Vi Vũ Thánh Nhân phản bác.
- Ha ha, ngươi chẳng những là quân cờ, hơn nữa còn là quân cờ không biết gì.
Cửu Hoa Âm Thánh cười nhạo, công kích của hắn liên tục, cũng rút ra đạo tắc khủng bố, hắn tấn công rất điên cuồng.
Hai người nói chuyện lọt vào tai mọi người, ai cũng kinh ngạc.
Thánh Nhân cũng chỉ là quân cờ?
Vậy ai là người đánh cờ?
Tổ Vương?
Nhưng ai không biết thiên hạ không đế, lấy đâu ra Tổ Vương?
Lại nói, nếu thật có Tổ Vương, còn cần phiền phức như thế sao, một mình có thể trấn áp thiên địa, có nhiều Thánh Nhân thì như thế nào, đều bị trấn áp, có nhiều Đế binh cũng chỉ là chuyện phí chút tay chân.
Nhưng hiện tại không có thời gian suy nghĩ tới việc này, đại chiến vẫn còn tiếp tục, không ngừng có người thương vong, thế cục phi thường khẩn trương.
May mắn, vào lúc xác nhận âm hồn tấn công chủ yếu ba tinh cầu, các Thánh Nhân tọa trấn tinh cầu khác cũng gia nhập vào trong chiến đấu.
Có thêm viện quân hỗ trợ, âm hồn tan tác toàn diện.
- Cần gì chứ?
Vi Vũ Thánh Nhân nói:
- Tiếp tục như vậy chỉ lưỡng bại câu thương, âm dương có thứ tự, mới có thể vĩnh cửu vĩnh tồn, ngươi nên bỏ ý niệm này đi, chuyện âm hồn tàn phá bừa bãi dương gian không phải chưa từng xảy ra, hiện tại sẽ không phát sinh, về sau cũng sẽ không phát sinh.
- Ha ha ha!
Cửu Hoa Âm Thánh cười to, dáng vẻ như ngươi là đồ ngớ ngẩn.
- Bánh xe lịch sử cuồn cuộn, không ai có thể ngăn cản được!
Hắn nói:
- Thuận vương lấy hưng thịnh, nghịch vương mà chết, không bao lâu nữa, các ngươi sẽ biết rõ các ngươi vô tri cỡ nào!
- Giả thần giả quỷ!
Không ít Thánh Nhân lạnh lùng nói.
Cũng chỉ có Đại Đế mới có thể khống chế tinh không, chưa từng nghe nói âm phủ xuất hiện Đại Đế, thiên địa có thứ tự, Tổ Vương chỉ có thể sinh ra trong dương gian.
Không có Đại Đế lĩnh quân, âm phủ muốn chiếm lĩnh dương gian, việc này không phải trò cười lớn hay sao?