Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà, chuyện Bích Tiêu công chúa ở trong nhà Lăng Hàn suốt cả một đêm, ngày hôm sau liền lan truyền nhanh chóng. Rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ Đế Đô.

Hiện tại ở Đế Đô ai là nóng bỏng nhất?

Không phải Hồng Thiên Bộ, cũng không phải Lăng Hàn, mà là vị công chúa yêu tộc này!

Chỉ cần là người tính hướng bình thường, không một nam nhân nào không có suy nghĩ đối với nàng. Đóa hoa này còn chưa có rơi vào nhà ai, có nghĩa người người đều có cơ hội. Cho dù cơ hội này vô cùng xa vời.

Nhưng bây giờ, Bích Tiêu công chúa tự nhiên ở lại qua đêm ở chỗ của Lăng Hàn.

Dựa vào, điều này làm cho tất cả nam nhân đều xem Lăng Hàn trở thành kẻ thù chung.

Người bình thường cũng tức giận nói vài câu. Mà đám người thất hoàng tử lại là dâng lên sát cơ mạnh mẽ.

Theo bọn họ, Lăng Hàn đạt được thành tựu cao tới đâu cũng chỉ là một con chó của Trần gia. Hiện tại con chó này tự nhiên không nghe bọn họ cảnh cáo, muốn cùng bọn họ tranh nữ nhân. Điều này bảo bọn họ làm sao có khả năng không giận được?

Nếu không phải trên đầu Lăng Hàn còn đội hai tầng tông sư, chỉ sợ hắn hiện tại đã bị đánh vào thiên lao, tùy tiện tìm một tội danh giết chết.

... Người khác không dám làm loạn như vậy, nhưng hiển nhiên những hoàng tử kia dám. Có thể ràng buộc bọn họ chỉ là Trần Phong Viêm. Nhưng Trần Phong Viêm động một chút là bế quan, cho bọn họ dũng khí làm loạn.

Nhưng Lăng Hàn chỉ là ngủ với Bích Tiêu công chúa, điều này lại không tạo thành tội danh. Không có vị hoàng tử nào có thể bởi vậy mà xuất động đại quân, quang minh chính đại đi tiêu diệt hắn.

Nếu nói phái người ám sát, chiến lực của bản thân Lăng Hàn liền có thể quét ngang Minh Văn Cảnh. Lại thêm trận pháp tuyệt đối công bằng như vậy, có mấy người có thể trấn áp?

Cho nên, những hoàng tử kia rõ ràng hận muốn chết, nhưng tạm thời lại bất đắc dĩ không làm gì được Lăng Hàn.

Đúng lúc này, Đế Đô lại liên tiếp phát sinh chấn động ở mấy viện. Mặc dù không có tạo thành quá nhiều người thương vong, lại là tạo thành thông tin hoàn toàn gián đoạn.

Bảy ngày sau, các nơi truyền lại tin tức.

Hóa ra, không chỉ là Đế Đô phát sinh địa chấn. Cả Thiên Hải Tinh đều đang phát sinh thiên địa biến hóa kịch liệt. Địa chấn qua đi, có cang nhiều di tích cổ lại lộ ra ở dưới ánh mặt trời, còn có bảo quả. Có người bình thường ăn nhầm một quả, đúng là trực tiếp vọt tới Minh Văn Cảnh, vô cùng kinh người.

Còn có người chăn dê, trong đó có một con dê bình thường ăn một gốc cỏ có màu sắc kỳ dị, phát sinh biến đổi khác thường kịch liệt, hình thể lớn gấp mười lần. Lông vốn màu trắng đã biến thành màu kim hoàng, mở ra trí tuệ, trực tiếp hét dài lao đi.

Có người nói, con sơn dương này đã trở thành tồn tại Cực Cốt Cảnh.

Lại vài ngày như vậy, trong người, thú không ngừng có cường giả một đêm xuất hiện, gần như có xu thế hoàn toàn quấy nhiễu trình độ võ đạo hiện nay.

Thiên địa biến hóa kịch liệt, lần thứ hai biến hóa lớn cuối cùng đã bắt đầu.

Trong khoảng thời gian ngắn, người người hưng phấn lại sợ hãi.

Đây là một cơ duyên cực lớn. Đám người như bốn đại soái, Hồng thái sư mặc dù có thể trở thành Minh Văn Cảnh, cao cao tại thượng, lại bởi vì bọn họ ở lần đầu tiên thiên địa biến hóa kịch liệt nắm được cơ hội, cướp đoạt cơ duyên, lúc này mới có thể tiếu ngạo hơn trăm năm.

Hiện tại lần thứ hai biến hóa kịch liệt bắt đầu. Chỉ cần bắt được cơ hội, cũng có cơ hội trở thành tồn tại giống như bốn đại soái vậy. Thậm chí, lần này biến hóa kịch liệt càng mãnh liệt hơn, có thể sẽ xông đến càng cao hơn.

Khai Khiếu Cảnh? Tầm Bí Cảnh?

Tất cả đều có khả năng.

Nhưng, cơ duyên cũng kèm theo nguy hiểm. Sau khi thiên địa biến hóa kịch liệt, bản thân lại vô cùng nguy hiểm. Có khả năng một gốc cỏ nhỏ không có gì đáng chú ý cũng có thể phát ra kiếm khí đáng sợ, giết chết tất cả.

Nguy hiểm hơn đương nhiên là người với người. Giữa người cùng yêu thú đang tranh đoạt, ai không muốn nắm lấy cơ hội, một đêm quật khởi?

Tranh đoạt trong di tích cổ lại không có gì phải chú ý. Tất cả đều là lấy thực lực ra nói.

Hiên Viên Định Quốc tìm đến Lăng Hàn, mời hắn đồng hành, lại bị Lăng Hàn từ chối.

Ngược lại không phải là hắn khinh thường Hiên Viên Định Quốc, cho rằng đối phương sẽ cản trở. Mà hắn sợ sẽ liên lụy đối phương.

Bởi vì có liên quan tới Bích Tiêu công chúa, Lăng Hàn hiện tại giống như chuột chạy qua đường. Trong một trăm nam nhân, chắc hẳn chín mươi chín người đều muốn giết chết hắn. Cho nên hắn đi cùng Hiên Viên Định Quốc, chỉ có thể hại đối phương.

Lăng Hàn một mình hành động, quay lại cũng muốn dễ dàng một chút. Dù sao hắn vẫn không muốn để cho Hiên Viên Định Quốc biết bí mật về Dưỡng Nguyên hồ lô.

Mang cho bảy đứa trẻ hồ lô, Lăng Hàn lặng lẽ rời khỏi Đế Đô.

Hiện tại quang não chỉ có thể làm không đơn không nối mạng. Mạng lưới đã sớm bị cắt đứt. Lăng Hàn thở dài, thu quang não vào trong hồ lô. Không có công năng thông tin, giá trị thực dụng của quang não giảm đi rất nhiều.

Sau một ngày, hắn tiến vào một trấn nhỏ, hỏi thăm tin tức.

Ở Đế Đô, thật ra hắn và người mù, người điếc giống nhau. Tin tức truyền về ít nhất phải muộn chừng mấy ngày.

Hiện tại thiên địa biến hóa kịch liệt trở thành trọng tâm câu chuyện lớn nhất. Lăng Hàn rất nhanh lại thăm dò được rất nhiều tin tức hữu dụng.

Cách Đế Đô khoảng gần hai ngày hành trình, có một tòa Địa Cung xuất thế. Có người nói mới trong nháy mắt khi mới xuất hiện, trên vòm trời phát sáng, có tiên âm vang vọng, có hình ảnh tiên nhân hiện lên.

Lăng Hàn quyết định đi xem.

Hắn triển khai Phong Vân Phiêu, tốc độ tăng lên giống như gió bão đạt tới gấp bốn lần vận tốc âm thanh, nhanh vô cùng.

Cái gọi là hành trình hai ngày này là tính theo cước trình của Hoán Huyết Cảnh. Tốc độ của Lăng Hàn lại tăng lên gấp bốn lần. Vậy chỉ cần nửa ngày là đủ rồi. Chỉ là Phong Vân Phiêu cũng không thể vận dụng liên tục. Một giờ sau, toàn thân hắn nóng lên, chịu không nổi.

Nhưng dưới tốc độ gấp ba lần vận tốc âm thanh, Lăng Hàn cũng chỉ tốn thời gian hơn nửa ngày đã đến nơi.

Nơi đây vốn là một cái hồ lớn. Nhưng bây giờ nước trong hồ đã hoàn toàn bốc hơi lên. Phía dưới hiện ra một mảnh kiến trúc cổ.

Quỳnh lâu điện ngọc, có một loại thần vận nói không nên lời. Toàn bộ trên kiến trúc còn có khí thể màu trắng bay lên, giống như tiên khí.

- A, đây là năng lượng cấp độ cao.

Nhị Oa nói.

- Tự nhiên có thể ngăn cản đồng thuật của ta.

Lăng Hàn kinh ngạc. Ngay cả đồng thuật của Nhị Oa cũng không thể đi qua những sương trắng này sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK