Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vũ Hoàng chỉ liếc mắt một cái, nhất thời cất tiếng cười to:

- Tứ đệ, ngươi đến rất đúng lúc!

Oành!

Lăng Hàn mạnh mẽ nổ ra một lỗ hổng, cùng Vũ Hoàng lưng tựa lưng đứng, huynh đệ hai người đều là tay không, nhưng như hai vị Đại Đế thời kỳ viễn cổ, có thể trấn áp tất cả.

- Ngươi là người nào, vì sao muốn quản việc không đâu?

Trong sáu người, một người trẻ tuổi áo trắng quát lên.

- Ngươi ngốc a?

Lăng Hàn giễu cợt nói.

- Đây là Nhị ca của ta, ta là tứ đệ của hắn, ngươi nói vì sao ta muốn quản việc không đâu?

Sáu người kia không khỏi phiền muộn, Vũ Hoàng không phải người cô đơn sao, làm sao đột nhiên lại chạy đến một tứ đệ? Đây không phải nói còn có đại ca cùng tam đệ sao, ở chỗ nào?

- Các hạ, bo bo giữ mình đi, ngày hôm nay chúng ta giết định hắn, thêm ngươi, chỉ là giết nhiều một người, vì sao khổ như thế chứ?

Một người trẻ tuổi bận hắc y khuyên nhủ.

- Chúng ta sáu người đều là Đế giả, ngươi cảm thấy chặn được sao?

Lăng Hàn giễu cợt một tiếng, Đế giả thì thế nào, hắn đã không nhớ rõ mình giết bao nhiêu. Hắn lạnh nhạt nói:

- So nhiều người đúng không? Đến, thê tử, các huynh đệ, đều đi ra a.

- Khà khà khà.

- Hì hì hi.

Bọn người Hổ Nữu, Nghiêm Tiên Lộ đứng dậy, từng cái từng cái toả ra khí thế đoạt người.

Đánh nhau cùng cấp, Vương giả có thể dùng nhân số chồng chất, Hoàng giả liền rất khó khăn, cho dù có thể chồng chất, vậy cũng phải là rất nhiều Vương giả liên thủ mới được. Mà Đế giả, này hầu như là không thể giết được.

Sáu người kia nguyên bản tràn đầy tự tin, cho dù Lăng Hàn cùng Vũ Hoàng đều là Đế giả, nhưng sáu Đế đánh hai Đế, lại thêm một đống tạp binh thì đã làm sao, chỉ có bị đánh giết thành cặn bã.

Nhưng mà, bọn người Nghiêm Tiên Lộ vừa đi ra, sáu người liền lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ, bởi vì những người này tản mát ra khí thế đều kinh thiên động địa, người nào không phải Long Phượng trong loài người?

Đế giả, hắn con mẹ nó tất cả đều là Đế giả!

Kháo, sao có thể có chuyện đó?

Nói như vậy, cho dù là Tiên Vương đại giáo cũng rất khó nắm giữ truyền nhân Đế giả, chỉ có đại giáo tầng năm trở lên mới có thể nuôi dưỡng được, hơn nữa một thời đại cũng chỉ nắm giữ một truyền nhân như vậy.

Chỉ có đại giáo tầng chín, mới có thể đồng thời bồi dưỡng được vài truyền nhân Đế giả.

Tỷ như... Đại Uy Giáo, Đại Uy Tiên Vương ở trong Tiên Vương tầng chín cũng là tồn tại hàng đầu, hầu như chính là Vương của Tiên Vực, Đại Đế vô địch.

Nhưng hiện tại là chuyện gì xảy ra, kéo một phát liền đi ra nhiều Đế giả như vậy?

- Ồ, ngươi là Nghiêm Tiên Lộ!

- Ngươi là Trình Tử Tâm!

- Phú Chu!

- Hác Tân Giác!

Sáu người này lại nhận ra được bốn người Nghiêm Tiên Lộ, có điều bọn người Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu liền không quen biết.

- Trạm Phi.

Nghiêm Tiên Lộ gật gù, nhìn về phía một người.

- Phùng Hưng Nhân.

Trình Tử Tâm cũng nhìn về phía một người.

Xem ra, những người này đều là Đế giả của Đông Tiên Vực, có thể từng gặp lẫn nhau, có thể nghe nói qua đối phương, xem qua hình ảnh ký ức.

- Nghiêm huynh, cho cái mặt mũi, không nên nhúng vào vũng bùn này.

Trạm Phi nghiêm nghị nói.

Một đối một, hắn có lòng tin chiến thắng Nghiêm Tiên Lộ, nhưng hỗn chiến, bởi vì Vũ Hoàng quá mạnh mẽ, nhiều một tên Đế giả hỗ trợ, trình độ khó giết liền tăng thêm mấy lần.

Nghiêm Tiên Lộ lắc đầu nói:

- Ta cũng muốn mời Trạm huynh cho cái mặt mũi, dừng tay được không?

Một bên khác, Phùng Hưng Nhân cũng nhìn về phía Trình Tử Tâm, tương tự bị Trình Tử Tâm từ chối, dự định làm người tốt, thay song phương hóa giải ân oán.

- Nhất định phải chiến một trận sao?

Trạm Phi sầm mặt, ngày hôm nay bọn họ nhất định phải giết Vũ Hoàng, người trẻ tuổi này thật đáng sợ, nhập giáo chỉ ba ngàn năm, nhưng một đường từ đệ tử ngoại môn giết tới vị trí Thánh tử, bây giờ càng bộc lộ tài năng, để các Thánh Tử khác đều ảm đạm phai mờ.

Hiện tại không giết, lại qua mấy năm bọn họ liền không còn cơ hội.

- Trạm huynh, mọi việc dĩ hòa vi quý.

Nghiêm Tiên Lộ chỉ là ba phải.

Nhưng Lăng Hàn lắc đầu một cái, chen lời nói:

- Nghiêm huynh, các ngươi tạm lui xuống trước đi. Mời các ngươi đi ra, chỉ là để bọn họ nhìn, huynh đệ chúng ta có bao nhiêu người. Có điều, thật muốn đánh nhau, hai huynh đệ chúng ta liền được rồi.

Vũ Hoàng cười to:

- Tứ đệ, ngươi vẫn là khí phách như thế!

- Nhị ca không phải cũng vậy sao?

Lăng Hàn cũng cười.

Hai cuồng nhân!

Đây là ý nghĩ của sáu người Trạm Phi, nhưng cũng mừng rỡ hai người này cuồng ngạo, bằng không Đế giả của đối phương nhiều như vậy, tu vi lại bị suy yếu, cho dù bọn họ mạnh hơn cũng không có bao nhiêu ưu thế.

Hiện tại tốt rồi, sáu đánh hai, nghĩ như thế nào cũng chắc chắn thắng a.

- Vừa ra tay liền dùng tuyệt chiêu, không cho bọn họ cơ hội đổi ý.

Sáu người dùng thần thức giao lưu.

Người lại cuồng cũng không thể thật khờ, nếu như không địch lại nhất định sẽ gọi hỗ trợ, vì lẽ đó tuyệt đối không thể cho bọn họ cơ hội.

Nữ Hoàng, Hổ Nữu tự nhiên tràn ngập tự tin với Lăng Hàn, đều lập tức lùi về phía sau, bốn người Nghiêm Tiên Lộ hơi do dự, cũng lui xuống, dù sao trước Lăng Hàn liền từng lấy một địch ba, đánh cho đám người Trình Tử Tâm không có tính khí.

- Nhị ca, giết những cặn bã này không sao chứ?

Lăng Hàn hỏi, sinh tử của sáu người này liền nắm giữ ở trong một ý nghĩ của Vũ Hoàng.

- Cứ việc ra tay.

Vũ Hoàng vung tay một cái, cái gì Đế giả, căn bản không vào mắt của hắn.

- Được!

Lăng Hàn gật gù, lần này hắn có thể ra tay thoải mái.

- Các ngươi... Cũng thật cuồng!

Trạm Phi uy nghiêm đáng sợ nói, hắn hơi liếc mắt ra hiệu, nhất thời, sáu Đế Giả đồng thời ra tay, công về phía Lăng Hàn cùng Vũ Hoàng, chủ yếu là Vũ Hoàng, giết Lăng Hàn không có nửa điểm ý nghĩa.

Bởi vậy, một người phụ trách kiềm chế Lăng Hàn, năm người còn lại lạnh lùng hạ sát thủ với Vũ Hoàng.

- Thật yếu!

Lăng Hàn hừ một tiếng, bùng nổ ra toàn lực, Nộ Quyền vung ra, oanh, quyền ý rung động, để mỗi người đều cảm giác được trong lòng Lăng Hàn lúc này tức giận.

Nộ Quyền, tự nhiên là ở dưới trạng thái nổi giận mới có thể phát huy uy lực trăm phần trăm.

Oành oành oành, một quyền vung ra, nhất thời có ba người bị chấn bay ra ngoài.

Ánh mắt của Vũ Hoàng không khỏi sáng lên:

- Tứ đệ, ngươi rốt cục đi ra con đường của mình!

Tuy trước cũng vẫn là Lăng Hàn mạnh nhất, nhưng Vũ Hoàng có lo lắng, Lăng Hàn đi theo tiền nhân như thế, thành tựu tương lai sẽ không thể vượt qua tiền nhân, sẽ có hạn chế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK