Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mã Hưng lại không có tiếp thu, có vẻ cực kỳ cao ngạo, nhưng này càng làm cho các đại lão thích, cường giả nào không phải kiệt ngạo bất tuân? Không có chút tính tình, ngươi cũng không biết xấu hổ xưng cường giả?

- Không sai biệt lắm, ta cũng nên tiến vào.

Lăng Hàn nói.

Sau khi Mã Hưng ra ngoài, người còn không có tham gia khảo hạch liền rất ít.

Người không thông qua trực tiếp bị đưa ra học viện, thông qua thì đứng ở sân rộng bên kia, cộng lại chỉ hơn ba trăm, so với nhân số báo danh, số lượng này thật quá ít ỏi.

Người còn không có tham gia khảo hạch đại khái chỉ khoảng nghìn người, đứng ở trên quảng trường to lớn có vẻ rất lẻ loi cô độc.

Thân phận của Lệ Vi Vi đặc thù, có thể tham gia khảo hạch xong lại chạy về, nhưng nàng nghe được Lăng Hàn muốn tiến hành khảo hạch, không khỏi hưng phấn nói:

- Nhanh đi nhanh đi, bản tiểu thư đã rất muốn nhục nhã ngươi.

- Ngươi không có cơ hội.

Lăng Hàn cười nói, có vẻ tự tin mười phần.

- Thiết!

Lệ Vi Vi xuy một tiếng, người này vừa mới từ Tiểu Thế Giới phi thăng lên, cho tới bây giờ khẳng định chưa có tiếp xúc qua Bạch Tinh Tháp, căn bản không biết khảo nghiệm trong tháp là như thế nào, vì sao tự tin như thế?

- Vân tỷ tỷ!

Ánh mắt nàng tinh, phát hiện một nữ tử vừa mới đến, lập tức chạy vội qua.

Cô gái này một thân quần áo tuyết trắng, toàn thân cao thấp trừ một cây trâm cài tóc, thì không có phụ tùng nào. Điều này làm cho nàng nhiều một phần mỹ lệ hồn nhiên thiên thành, xuất trần, phiêu dật, như Tiên Tử không ăn khói lửa nhân gian.

Mang bất kỳ vật phẩm trang sức nào cũng là dư thừa, chỉ sẽ phá hư khí chất thanh lệ của nàng.

Quý Vân Nhi, Hoàng Đô tam đại mỹ nữ, cũng là một trong tam đại cao thủ trẻ tuổi, người ái mộ nàng có thể vây Hoàng Đô ba vòng. Tuy bối cảnh của nàng không bằng Lệ Vi Vi, nhưng người theo đuổi lại không phải ít.

Quý Vân Nhi gật đầu một cái nói:

- Vi Vi, ngươi thông qua khảo hạch rồi?

- Ừ!

Lệ Vi Vi gật đầu.

- Vân tỷ tỷ, sao ngươi tới trễ như thế? Ta còn tưởng rằng ngươi thay đổi chủ ý, chờ năm năm tham gia Đông phân viện khảo hạch chứ!

Quý Vân Nhi không khỏi nhíu mày, nhưng lập tức lại thư giãn ra nói:

- Đã nói muốn cùng ngươi tiến vào Bắc phân viện, ta làm sao có thể nuốt lời? Được rồi, trước không nói chuyện này, ta đi tham gia khảo hạch.

- Tốt!

Lệ Vi Vi đột nhiên giơ lên tay, lớn tiếng nói.

- Vân tỷ tỷ nỗ lực lên, nhất định phải thắng xú đầu gỗ kia!

Quý Vân Nhi tự nhiên sẽ không biết "đầu gỗ" là ai, nàng phiêu dật mà lại hào hiệp, đi về Bạch Tinh Tháp, như một đóa mây trắng, bất nhiễm bụi trần, ưu mỹ động nhân, để vô số người ánh mắt lửa nóng.

Nhãn thần của Mã Hưng cũng sáng ngời, lộ ra biểu tình hứng thú, khóe miệng hơi nhếch lên, có một loại mị khí.

Góc trong, Trình Hạo Phi đã đi về Bạch Tinh Tháp, thời gian không sai biệt lắm, nếu không xuất động mà nói, vậy thì không phải trang bức, mà là sẽ bỏ qua lần khảo hạch này.

Đây là nhóm người cuối cùng, đồng thời cũng là nhóm người chất lượng cao nhất, tầng thứ ba liên tiếp sáng lên, ngay cả tầng thứ tư cũng thường thường phát sáng, người thông qua khảo nghiệm thoáng cái nhiều trên trăm.

Bất quá, tầng thứ năm còn chậm chạp không có sáng lên.

Lăng Hàn đi vào trong tháp, người bên cạnh lập tức tiêu thất, tất cả tạp âm cũng nghe không được.

Hắn tiến nhập một không gian độc lập.

Tiền phương đột ngột xuất hiện một tòa thạch thất, chỉ có bàn đá, trên bàn đá có một khối ngọc bài.

- Tầng thứ nhất, cửa thứ nhất, khảo hạch ngộ tính.

Một thanh âm vang lên, lạnh lùng nghe không ra một tia tình cảm ba động.

Khí linh của Bạch Tinh Tháp.

Thần Khí chính là Thần Khí, trừ tiểu Tháp ra, Lăng Hàn còn chưa từng thấy qua Khí Linh biết nói.

- Thiết, Thần Khí cấp thấp nhất, xách giày cho ta cũng không xứng.

Tiểu Tháp thập phần ngạo kiều nói.

Lăng Hàn không có để ý tới hỏi:

- Khảo hạch thế nào?

- Trên khối ngọc kia có một đoạn công pháp, ngươi ở trong một nén hương diễn dịch ra thì quá quan, mà thời gian càng ngắn, thì thành tích càng tốt.

Khí Linh lạnh lùng nói, ở trong Thần Khí này, nó có thể hóa thân nghìn nghìn vạn vạn, đồng thời cùng hơn vạn người giao lưu đối thoại là chuyện dễ dàng.

Khí Linh nói.

- Trên vách tường trước mặt ngươi có mười cái tên, đó là mười người dùng thời gian ngắn nhất, cũng chỉ có mười người, nếu có người sau vượt lên trước, thì bị thay thế.

Lăng Hàn lắc đầu, ghi lại như vậy không phá cũng được.

- Ngươi có thể bắt đầu rồi.

Khí Linh nhàn nhạt nói, này thay đổi thành một vị cường giả Thần Cấp, bị Lăng Hàn hỏi tới hỏi lui như thế phỏng chừng không nhịn được muốn đánh người, nhưng nó chỉ là Khí Linh, không có tâm tình ba động chút nào.

Lúc này Lăng Hàn mới đi tới cạnh bàn đá, ngồi xuống, tiếp đó cầm ngọc bài lên, dùng thần thức rót vào trong đó, nhất thời, từng tự phù phong cách cổ xưa nhảy ra, ở trong đầu của hắn bốc lên.

Công pháp truyền thừa như vậy thẳng vào Thức Hải, không thể dùng ngôn ngữ, văn tự, chỉ có chân chính hiểu, mới có thể nói ra đại khái.

Chú ý, là đại khái mà không phải bản thân công pháp... công pháp là nghiêm cẩn không gì sánh được, không được phép có nửa điểm sai lầm.

Lăng Hàn hơi nhắm mắt, liền buông ngọc bài nói:

- Đây là một môn trảo pháp, nhưng không trọn vẹn, chỉ có hai chiêu nửa, cũng không có lộ tuyến Nguyên lực lưu động nguyên bộ, chiêu thức mà nói, chắc là như vậy...

Hắn bỉ hoa một chút, thi triển ra hai thức nửa trảo pháp, bởi vì không vận dụng tới Nguyên lực, vậy dĩ nhiên là không hề có độ khó.

Khí Linh dừng một chút, mới nói:

- Tuy môn vũ kỹ này rất thấp, nhưng ngộ tính của ngươi rất cao, có thể xếp hạng thứ mười ba, nhưng không thể lưu danh.

Di?

Lăng Hàn nguyên bản không hề hứng thú với phá kỷ lục, nhưng nghe tốc độ của mình cư nhiên chỉ có thể xếp hạng thứ mười ba, thì không khỏi lộ ra chiến ý.

Mượn cổ nhân nơi này so tài một chút, Xích Thiên Học Viện thành lập đã có hơn trăm vạn năm, đã từng hiện ra nhiều ít thiên tài cường giả? Không ít người hiện tại là trụ cột vững vàng trong triều.

- Ngươi có thể đi lên cửa thứ hai.

Khí Linh nói, tường phía trước đột nhiên tiêu thất, hiện ra một lối đi.

Lăng Hàn đi tới, chỉ thấy cuối lối đi là một thạch thất, đồng dạng rất đơn giản, chỉ có bàn đá, trên bàn có một khối ngọc bài.

Còn muốn trọng khảo một lần sao?

- Ngươi tối đa có ba cơ hội, lấy thần hồn đánh nát khối ngọc bài này.

Thanh âm của Khí Linh lại vang lên.

Lúc này khảo hạch là lực lượng và tính dai của thần hồn.

Thần hồn không đủ cường đại, thì tương đương với nắm tay chém ra không đủ cứng, mà không đủ cứng, vậy dù khí lực lớn hơn nữa cũng chỉ tự làm mình phấn thân toái cốt.

---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK