Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoang Nguyệt vốn không cần trả lời, nhưng nghĩ nghĩ, Lăng Hàn hoàn toàn chính là cua trong rọ, cần gì để ý? Hơn nữa, hắn đã làm chuyện lớn như vậy, không cùng người chia xẻ một cái, trong nội tâm xác thực không thoải mái.

Dù sao đã bị hắn đoán được nhiều như vậy, lại cho hắn biết một sự tình cũng không có gì.

Hắn cười cười nói:

- Những cái này gọi hắc khí, là mảnh vỡ tinh thần của Cuồng Loạn đại nhân, đối với Cuồng Loạn đại nhân, cái này căn bản không có ý nghĩa, nhưng đối với những Tiên Vương chúng ta, lại có thể xúc tiến chúng ta lột xác, đi ra một tầng vô cùng mấu chốt.

Hắn lộ ra vẻ cuồng nhiệt:

- Thử nghĩ một chút, mấy vạn chuẩn Thiên Tôn xuất thế, cái kia là một màn đồ sộ bực nào?

Hắn rõ ràng lực lượng vị diện vô tận, bằng quyển trục vị diện có thể đơn giản tạo ra được một Thiên Tôn, nhưng vì cái gì số lượng Thiên Tôn lại ít như vậy? Bởi vì Thiên Địa có pháp tắc vận chuyển của Thiên Địa, lực lượng Thiên Tôn tuyệt đối không cho phép xuất hiện.

Mà Cuồng Loạn bất đồng, nó là vị diện, lại là sinh linh, có ý nghĩ của mình, hoàn toàn không cần để ý cái pháp tắc gì, bởi vậy nó muốn tạo ra bao nhiêu Thiên Tôn cũng được.

Thậm chí, hiện tại nó đã duỗi tay đến nơi này.

Ở trong thế giới của nó, tạo nên Thiên Tôn chỉ là chuyện nhất niệm, nhưng ở vị diện khác liền không có đơn giản như vậy, phải mượn tay người khác, còn cần rất nhiều thời gian.

- Coi như là chuẩn Thiên Tôn, cũng không có khả năng oanh phá Tiên Vương mộ địa nha.

Lăng Hàn thản nhiên nói, nhưng những lời này lại phục một bút.

Quả nhiên, Hoang Nguyệt tiếp lời:

- Nguyên Cổ mộ này chính là Nguyên Cổ Thiên Tôn khi còn sống bố trí, chôn cất thủ hạ một đường đi theo hắn, về sau, hắn tiến đến Ngoại Vực chiến trường đối kháng Cuồng Loạn đại nhân, tự nhiên là bị oanh giết thành cặn bã.

- Bất quá!

Hắn có chút dừng lại, nói:

- Cuồng Loạn đại nhân thu được tất cả trí nhớ của Nguyên Cổ Thiên Tôn, lợi dụng đại thủ đoạn hao tốn rất nhiều tinh lực, ngạnh sanh ở chỗ này mở ra một thông đạo, có thể nối thẳng ngoại giới!

- Cho nên, những lo lắng kai của ngươi vẫn là thu vào trong bụng a!

- Tiểu tử, không cần có tưởng tượng không thực tế, chính ngươi chủ động hút hắc khí vào thân thể còn có khả năng ăn ít khổ sở, nói cách khác... Ta là cực kỳ cam tâm tình nguyện tra tấn một thiên kiêu!

Lăng Hàn hỏi những lời này, kỳ thật là muốn biết nơi này có đường rời đi không, quả nhiên, nếu Hoang Nguyệt bố trí âm mưu lớn như vậy, tự nhiên đã sắp xếp xong xuôi tất cả chi tiết.

Chỉ cần những Tiên Vương tầng chín này đột phá chuẩn Thiên Tôn, như vậy Hoang Nguyệt sẽ mang những người này đi ra ngoài, bất kể là phân tán hành động, hay tập thể xuất kích, cỗ lực lượng này đều vô cùng khủng bố.

Mấu chốt là, Ngoại Vực chiến trường chiến sự căng thẳng, lại có thể điều ra mấy Thiên Tôn về giải quyết cái phiền toái này?

Nhất Bộ Thiên Tôn căn bản không đủ nhìn, nhiều Tiên Vương tầng chín như vậy đều làm không được, mà những người này rảo bước tiến lên chuẩn Thiên Tôn, chỉ sợ Nhị Bộ Thiên Tôn cũng không đủ xem.

- Ai, nhìn ánh mắt ngươi lập loè, hiển nhiên là không muốn tiếp nhận đề nghị của ta rồi.

Hoang Nguyệt lắc đầu, sau đó nói.

- Tiêu Anh Hùng, còn không thay ta bắt nghịch thần này lại?

Tiêu Anh Hùng lộ ra vẻ giãy dụa, nhưng hai mắt rất nhanh bị hắc quang che dấu, oanh, giữa cổ rủ xuống vô số đạo hắc khí, hợp thành thân thể của hắn.

- Giết!

Hắn thôi động tiên thương công về phía Lăng Hàn.

Hoang Nguyệt thở dài, nếu Lăng Hàn cùng Tiêu Anh Hùng tới sớm một ít, hắn liền có thể điều chút ít Tiên Vương tầng chín tới trợ trận, nhưng hiện tại đúng là thời điểm những Tiên Vương này trùng kích chuẩn Thiên Tôn mấu chốt nhất, đánh gãy, liền không cách nào liên hệ với Cuồng Loạn nữa, tự nhiên không có khả năng lại xông lên chuẩn Thiên Tôn rồi.

Bất quá, dù Tiêu Anh Hùng thu thập không được Lăng Hàn, cộng thêm hắn... Còn chưa đủ sao?

Đinh đinh đinh đinh, Lăng Hàn cùng Tiêu Anh Hùng không ngừng chiến đấu, hai người từ đông đánh tới tây, từ nam đánh tới bắc, dư ba chấn động, chấn nát bấy toàn bộ tầng ngoài của trứng, nhưng bên trong trứng lại không xấu chút nào, căn bản ảnh hưởng không được Tiên Vương trong đó.

- Ân?

Hoang Nguyệt nhướng mày, trong nội tâm phát lên một cỗ không ổn cảm giác.

Đúng lúc này, chỉ thấy Tiêu Anh Hùng gầm lên giận dữ, oanh, đỉnh đầu của hắn dâng lên một đạo kim quang, lập tức đánh tan hắc khí tạo thành thân thể.

- Không!

Hoang Nguyệt kinh hô, cái này ý nghĩa Tiêu Anh Hùng lại thoát ly hắn khống chế.

Làm sao có thể?

Một khi để cho hắc khí nhập vào cơ thể, cái kia sẽ bị hắc khí ảnh hưởng, đây chính là mảnh vỡ tinh thần của Cuồng Loạn, dù chỉ một chút, còn bị vị diện này áp chế, nhưng muốn ảnh hưởng Tiên Vương tầng chín lại dễ dàng.

Tiên Vương tầng chín cũng không thể giải, huống chi là tầng tám.

Nhưng Tiêu Anh Hùng chẳng những giải, hơn nữa còn hai lần!

Cái này là ý chí của Đế Tinh sao?

- Đi, để ta chặn hắn! Nhất định phải mang tin tức về võ viện, nếu không ta thành quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi!

Tiêu Anh Hùng hét lớn, mãnh liệt trảo một cái, trên tay đã nhiều hơn một vầng sáng màu trắng, ném về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn lấy tay trảo một cái, cái quang đoàn này chính là Cửu Hóa Thiên Kinh nguyên vẹn.

Hắn không khỏi cảm khái, tuy Tiêu Anh Hùng một mực đối đầu với hắn, vắt hết óc muốn giết chết hắn, nhưng ở trước mắt cuối cùng lại làm một sự tình anh hùng chính thức.

Vừa rồi thời điểm bọn hắn chiến đấu, Tiêu Anh Hùng liền truyền âm, hắn còn có một tia thần trí thanh tỉnh, cố ý cùng Lăng Hàn đánh tới chỗ xa xôi của cung điện, chế tạo cơ hội đào tẩu cho Lăng Hàn.

Bởi vì một khi kế hoạch của Hoang Nguyệt thực hiện được, mấy vạn chuẩn Thiên Tôn tiến vào Viêm Sương Vị Diện, sẽ tạo thành phá hư kinh khủng.

Ở trước mặt đại cục, Tiêu Anh Hùng đè xuống ân oán cá nhân, quang minh một hồi, đại khí một hồi, anh hùng một hồi.

Hắn biết rõ mình Thập Tử Vô Sinh, liền ném Cửu Hóa Thiên Kinh ra cho Lăng Hàn, hắn cũng không phải Hoang Nguyệt, không có cách nào để cho Lăng Hàn hoàn toàn nắm giữ bộ thiên kinh này, chỉ có thể cho đối phương trí nhớ, để cho Lăng Hàn đi từ từ suy nghĩ.

Lăng Hàn nghiêm nghị:

- Tiêu Anh Hùng, ta và ngươi từ nay về sau ân oán kết thúc, cho ta bảo ngươi một tiếng Tiêu huynh!

- Ha ha ha, không cần buồn nôn như vậy, bảo ngươi lăn, là vì ai cũng không thể nhục Tiêu Anh Hùng ta!

Tiêu Anh Hùng quay đầu, năng lượng Kim sắc lần nữa hóa thành thân thể của hắn, hắn tay cầm tiên thương, tán lấy khí khái hào hùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK