Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi thật nhà quê, không biết cả Nhan Vô Nguyệt!

- Ngươi không biết Nhan thị ba Thiên Tôn sao?

- Ui, là Nhan gia đó?

- Đúng rồi, Nhan Vô Nguyệt là hậu nhân xuất sắc nhất Nhan gia, nghe nói trò giỏi hơn thầy, tương lai rất có thể đến Tam Bộ, thậm chí là Tứ Bộ, vượt qua phụ thân, thúc thúc, tổ phụ của hắn.

- Hèn gì người như vậy mà được Tiên Vương Cửu Trọng Thiên đồng ý đi theo, lỡ may mắn không chừng có thể cá vượt long môn bước vào Thiên Tôn.

Nhiều Tiên Vương trên đường núi rất là cảm khái, tuy bọn họ cũng vượt qua thử thách bái vào Xung Viêm nhưng nói đến thành tựu Thiên Tôn? Có lẽ một, hai người trong số họ sẽ thành công. Còn người như Nhan Vô Nguyệt sinh ra đã định trước tương lai sẽ thành đại nhân vật, tốt số khiến người ghen tỵ.

Môi Nhan Vô Nguyệt treo nụ cười, thoạt trông bình dị gần gũi nhưng ánh mắt rất kiêu ngạo, bễ nghễ trên cao nhìn xuống.

Trong mắt Nhan Vô Nguyệt thì đám người ở đây chỉ là rác rưởi, không có tư cách khiến gã nhìn lâu.

- Nhan Vô Nguyệt cũng muốn bái vào Xung Viêm đạo tràng?

- Chẳng phải nói hắn chắc chắn thành Thiên Tôn sao?

- Ngốc, dù thành Thiên Tôn cũng chia ra thời gian dài ngắn. Hơn nữa Thiên Tôn là tồn tại thế nào? Làm gì chắc chắn được.

- Nếu bái vào môn hạ của Xung Viêm đại nhân thì chắc chắn rồi, còn đến giới hạn cao hơn.

Trong tiếng bàn tán xôn xao của mọi người, Nhan Vô Nguyệt lên núi.

Nhan Vô Nguyệt không cho thị nữ đi theo, chín con rồng đã kéo xe đi. Nhan Vô Nguyệt từng bước lên núi như đi dạo.

- Mạnh quá, dưới áp lực như vậy mà không có vẻ gì là vất vả.

- Thiên tài có khác!

- Không thể không phục.

- He he, bên trên còn có một người, rõ ràng là cố ý khoe mẽ, so với Nhan Vô Nguyệt đã rõ cao thấp.

Mọi người cảm khái cho rằng Lăng Hàn nhẹ nhàng là làm bộ làm tịch.

Chỉ có Nhan Vô Nguyệt biết gã phải chịu áp lực lớn cỡ nào, nhưng vì sĩ diện nên gã cố ý không dốc hết sức ra, định làm bộ như mình dư sức ứng đối. Nhan Vô Nguyệt thành câm điếc ăn hoàng liên, có khổ không nói nên lời.

Nhan Vô Nguyệt tăng tốc độ, nếu đi từ từ kiểu này gã sợ mình không chống đến đỉnh núi, sẽ thành trò cười.

Nhan Vô Nguyệt càng đi càng nhanh, chốc lát đã đuổi theo Lăng Hàn.

Ánh mắt Nhan Vô Nguyệt lạnh lùng, gã đến bái sư mà còn có kẻ dám chắn đường?

Cút đi!

Nhan Vô Nguyệt quét hướng Lăng Hàn định vỗ hắn xuống núi.

Lăng Hàn cười khẽ, vỗ chưởng đáp lễ.

Bùm!

Nhan Vô Nguyệt thành hồ lô lăn từ giữa sườn núi xuống, không biết lăn bao nhiêu vòng mới ngừng lại dưới chân núi, giang rộng tay chân.

Mọi người:

-...

Ai mà ngờ mới rồi Nhan Vô Nguyệt còn bao phủ trong vầng sáng, thiên chi kiêu tử chớp mắt chật vật từ trên núi lăn xuống?

Đây là chuyện gì?

Mọi người nhìn Nhan Vô Nguyệt lại ngó Lăng Hàn, tới lui một hồi cuối cùng ngừng lại trên người Lăng Hàn.

Tiểu tử này quá mạnh, mới rồi ai nói hắn làm bộ khoe mẽ? Cái này gọi là khoe mẽ sao? Đây là thực lực, người ta không hề làm bộ, thật sự đi nhẹ nhàng.

Nhìn xem, một chưởng thoải mái hất Nhan Vô Nguyệt xuống núi. Buồn cười là Nhan Vô Nguyệt chủ động ra tay, giờ bị người hất xuống núi cũng là tự làm tự chịu.

Có người bật cười:

- Xì!

- Đây là thiên kiêu nhất của Nhan gia?

- Ừm, là thiên kiêu ăn phân giỏi nhất đi.

- Ha ha, tư thế như vậy ta có học cũng không làm được.

Đám người này đều có lai lịch lớn, không e ngại hậu đài Nhan gia. Ai kêu mới rồi Nhan Vô Nguyệt quá phong cách, phô trương lớn như vậy làm đám người cùng là hậu đại của Thiên Tôn bị lu mờ, giờ bắt lấy cơ hội không chế nhạo gã mới kỳ.

Thị nữ Cửu Trọng Thiên vội đi nâng Nhan Vô Nguyệt:

- Thiếu chủ!

Nhan Vô Nguyệt tự bò dậy, mạnh vung cánh tay ra hiệu không cần người dìu:

- Cút đi!

Thị nữ Cửu Trọng Thiên nhìn Lăng Hàn, ánh sáng nhiều màu lấp lánh tràn đầy sát khí:

- Thiếu chủ, để ta giết hắn!

Nhan Vô Nguyệt lạnh lùng nói:

- Hừ! Không lẽ ta còn cần ngươi hỗ trợ?

Thị nữ Cửu Trọng Thiên vội đứng sang một bên:

- Vâng thưa thiếu chủ.

Dù thị nữ Cửu Trọng Thiên có tu vi cao hơn Nhan Vô Nguyệt cũng không dám nói gì. Vì nàng là Tiên Vương được Nhan gia bồi dưỡng, không có chút bá khí tự tin.

Nhan Vô Nguyệt nhìn Lăng Hàn chằm chằm:

- Ta xem thường ngươi.

Ý là tuy Nhan Vô Nguyệt bị Lăng Hàn hất xuống núi nhưng không phải vì thực lực thua kém, chẳng qua gã đánh giá sai thực lực của hắn, cộng thêm trên núi có cấm chế, bài xích rất mạnh. Nên Nhan Vô Nguyệt bị Lăng Hàn vỗ một cái, không kiểm soát được sức mạnh mới lăn xuống núi. Cộng thêm lúc trước Nhan Vô Nguyệt vì mặt mũi luôn không vận chuyển tất cả lực lượng, gã không cam lòng.

Nhan Vô Nguyệt âm trầm nói:

- Lần này ta sẽ cho ngươi máu nhuộm Ngũ Bộ!

Lăng Hàn khẽ thở dài, xoay người lại:

- Ta đi đường của ta, liên quan gì ngươi? Ngươi đánh ta, ta chỉ phòng vệ, thế nhưng ngươi hùng hổ dọa người, thậm chí tuyên bố muốn lấy mạng ta.

Mọi người gật gù. Lăng Hàn vốn không chọc vào Nhan Vô Nguyệt, toàn do gã tự gây sự, giờ gã vẫn dây dưa không bỏ.

Nhan Vô Nguyệt hừ lạnh, ai kêu Lăng Hàn làm gã xấu mặt trước công chúng làm chi.

Nhan Vô Nguyệt ngạo nghễ nói:

- Nếu sợ thì lăn xuống núi ngay, quỳ xuống trước mặt bản thiếu chủ xin lỗi đi.

Lăng Hàn lắc đầu nói:

- Ngươi suy nghĩ nhiều, ta chỉ cảm khái một chút.

Nhan Vô Nguyệt âm trầm nói:

- Ha ha ha! Vậy thì ngươi chết chắc rồi!

Nhan Vô Nguyệt bay lên định tấn công nhưng chợt khựng lại.

Ong ong ong ong ong!

Một khí thế cường đại từ xa truyền tới, tốc độ mau kinh người.

Trong phút chốc mọi người sinh ra rung động mãnh liệt, dù là Tiên Vương Cửu Trọng Thiên cũng không ngoại lệ, không tự chủ được muốn quỳ xuống.

Bọn họ vội vàng cưỡng ép chống đỡ, nếu quỳ xuống thì còn mặt mũi gì?

Chớp mắt một nam nhân trung niên đạp trời đi đến. Trông rất bình thường nhưng nam nhân trung niên đứng ngạo nghễ trên trời, toát ra đại khí thế trấn áp thiên địa.

Tiên Vương trên núi hay ở chân núi đều vái lạy:

- Bái kiến đại nhân!

Đây là một vị Thiên Tôn.

- Phụ thân của Nhan Vô Nguyệt,

- Thương nhi tử thật, đích thân đến hộ giá.

- Người kia... thảm rồi.

Mọi người nói nhỏ đã vạch rõ thân phận của nam nhân trung niên mới đến.

Nhan Thư, phụ thân của Nhan Vô Nguyệt, Nhị Bộ Thiên Tôn!

Nhan Vô Nguyệt vội hành lễ với phụ thân của mình:

- Phụ thân đại nhân!

Nhan Thư gật đầu, cực kỳ vừa lòng nhi tử của mình, tương lai chắc chắn vượt qua gã, trở thành cường giả số một Nhan gia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK