Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Có phải rất giật mình hay không?

Đại Hắc Cẩu cười nói:

- Đây chính là thực lực tiểu đệ của ta, đám các ngươi rửa mông sạch sẽ, chờ ta đạp từng người.

- Quả nhiên kẻ này có điểm cổ quái.

Trình Đông Binh nói:

- Vừa rồi bản tọa đánh hắn một chưởng nhưng lực lượng lại như đá chìm xuống biển.

- Khó trách có Đế tử muốn bắt hắn.

Một tên cường giả Trình gia gật đầu, trong ánh mắt có vẻ tham lam.

Trình Đông Binh lập tức cảnh cáo:

- Đây là người Đế tử muốn, không nên động ý niệm khác trong đầu.

Cường giả Trình gia rung động, ánh mắt khôi phục bình tĩnh như ban đầu.

Nếu dám cướp đồ của Đế tộc, trên đời này không còn ai cứu được ngươi.

Trình Vụ trầm ngâm một lúc, nói:

- Dùng binh khí, hắn có thể hóa giải lực lượng, nhưng không nhất định có thể hóa giải binh khí sắc nhọn.

Khốn kiếp, tên giả thành nai tơ rất độc ác.

Lăng Hàn không chút biến sắc, Tiên Đỉnh duy nhất chỉ có thể hóa giải lực lượng đả kích nhưng nó không thể hóa giải binh khí sắc bén đâm, chém, bởi vậy Lăng Hàn sẽ bị thương.

- Ân!

Đám người Trình Đông Binh đều vận dụng binh khí, có đao, có kiếm, cũng có côn và chùy, tất cả đều là pháp khí tam tinh.

- Đều là cao thủ, Cẩu gia không có đất dụng võ rồi!

Đại Hắc Cẩu truyền âm với Lăng Hàn.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Không cần ngươi xuất thủ, ta tùy tiện ứng phó mấy chiêu, khi đó chúng ta sẽ chạy đi.

- Được.

Đại Hắc Cẩu gật đầu, nói:

- Quân tử báo thù mười năm không muộn.

Hưu hưu hưu, tám người Trình Đông Binh cùng xông về phía Lăng Hàn.

Sát khí xung kích.

Ông, cho dù là Sinh Đan cảnh thì như thế nào, thân thể tám cường giả ngừng lại, bọn họ lâm vào đần độn trong giây lát, Lăng Hàn thừa cơ giết ra ngoài, hắn để mắt tới một tên Sinh Đan cảnh yếu nhất, vừa xông lên đã sử dụng đại chiêu.

Đồ Thần thuật.

Đây là Chuẩn Đế thuật, lại phối hợp Cửu Dương Thiên Kinh, kỳ thật trong giai đoạn hiện tại, uy lực của nó không thua gì Đế thuật, tăng thêm hắn sử dụng năng lượng hủy diệt, hai tay ẩn chứa năng lượng màu đen.

Phốc!

Hắn đánh ra hai chưởng vào ngực cao thủ Trình gia.

Mắt trần có thể thấy ngực người kia lõm vào, hai tay của Lăng Hàn đã xuyên qua ngực đối phương.

Năng lượng hủy diệt có khả năng hủy diệt tất cả, lại thêm Đồ Thần thuật khủng bố, uy lực một kích này mạnh đến đáng sợ, trực tiếp miểu sát một tên Sinh Đan cảnh.

Đương nhiên, đó chỉ là cao thủ Sinh Đan trung kỳ.

Lăng Hàn đánh một kích thành công, hắn không ham chiến và rời đi thật nhanh.

Chỉ trong nháy mắt sau đó, bảy người Trình gia đã khôi phục lại như cũ, nhìn thấy một tên tộc nhân bị đánh chết, bọn họ tức giận sùi bọt mép.

- Ác tử đáng chết!

Trình Đông Binh quát lớn, trong mắt hắn như phun ra lửa.

Đại Hắc Cẩu cười to:

- Lão sát tài, cho dù huynh đệ của ta đứng trước mặt ngươi, mặc kệ ngươi oanh kích, ngươi dám giết hắn sao?

Khí thế của Trình Đông Binh yếu đi rất nhiều, hắn dám giết người sao?

Đương nhiên không dám, Lăng Hàn là người mà Phó Hỏa Dương chỉ đích danh muốn sống, hắn dám làm trái lời Đế tử hay sao?

- Cho nên ta nói lão sát tài, về sau ít chém gió.

Đại Hắc Cẩu đưa chân che mặt, nói:

- Rất mất mặt!

Bảy người Trình gia đều tức chết, đã giết người của bọn họ còn lên tiếng châm chọc như thế?

- Nhất định phải băm nát con trâu đê tiện kia!

- Ân, không thể cho nó chết quá dễ dàng.

- Ít nhất phải lăng trì nửa năm!

Đại Hắc Cẩu nhìn sang Lăng Hàn, nói:

- Kỳ quái, rõ ràng là ngươi giết người, vì cái gì bọn chúng hận ta như thế?

Mặc dù lời này nói với Lăng Hàn, nhưng nó lại dùng thần thức truyền âm để cho đám người Trình gia nghe thấy rõ ràng.

Lúc này người Trình gia càng tức giận hơn.

- Các ngươi bốc lửa cho ta xem đi, không nên nướng bản thân mình thành thịt bít tết đấy.

Đại Hắc Cẩu không ngừng trào phúng, nó dương dương đắc ý.

Lăng Hàn trốn xuống lòng đất thoát khỏi truy binh, đúng như Trình Đông Binh nói, bọn họ am hiểu thuật truy tung, chờ qua nửa ngày, người Trình gia lại xuất hiện.

Sau khi giao thủ vài chiêu, Lăng Hàn bắt đầu rút lui.

Trình gia cũng đã có kinh nghiệm, phi thường chú trọng bảo vệ tộc nhân, nhất là Trình Vụ, hắn chịu ảnh hưởng của Lăng Hàn nhỏ nhất, bởi vậy sau khi trúng sát khí xung kích, hắn là kẻ phản ứng trước tiên, hắn vội vàng xuất thủ với Lăng Hàn để bảo vệ tộc nhân.

- Đinh Nhất, lần này ngươi đừng mơ tưởng chạy thoát!

Trình Vụ nói:

- Ta đã mở tinh võng trực tiếp, trò hề chạy trốn của ngươi đã bị mọi người biết.

- A, lão tiểu tử ngươi thật am hiểu truy sát!

Đại Hắc Cẩu cười nói:

- Huynh đệ, ngươi phải chú ý hình tượng một chút, người trong tinh không đang nhìn ngươi đấy.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn không đặt trong lòng.

Đầu tiên, hắn đang dùng thân phận giả, thứ hai, một tên Chú Đỉnh bị bảy tên Sinh Đan truy sát, việc này có gì mất mặt?

Nếu nói mất mặt cũng là Trình gia mất mặt, đối phó một Chú Đỉnh lại cần bảy tên Sinh Đan liên thủ.

- Giết!

Trình Vụ, Trình Đông Binh đều cầm pháp khí lao tới, việc này làm Lăng Hàn nhức đầu, dù sao Tiên Đỉnh duy nhất chỉ có thể hóa giải lực lượng oanh kích thuần túy, nhục thể của hắn chưa mạnh đến mức có thể dùng thân thể ngăn cản pháp khí.

Chạy.

Lăng Hàn trực tiếp quay người lại, hắn không chiến mà chạy.

- Tiểu tử, không phải ngươi rất phách lối sao?

- Đến chiến đi!

- Chạy cái gì!

Bảy người Trình gia không ngừng khiêu khích, dường như không muốn Đại Hắc Cẩu giành mất danh tiếng.

Bọn họ đánh sai chủ ý.

Đại Hắc Cẩu là ai?

Đó là kẻ âm hiểm, chỉ nói ngôn ngữ công kích, nó nhận mình thứ hai sẽ không có kẻ nào nhận thứ nhất.

Bảy người khiêu khích thì thế nào, Đại Hắc Cẩu phát động khẩu chiến mắng bảy người.

Ngay từ đầu người Trình gia còn có lực cãi lại, nhưng mắng một lúc lâu, bọn họ liên tục bại trận, căn bản không địch lại cái miệng tiện của Đại Hắc Cẩu.

Người ta rèn luyện cái miệng tiện suốt mấy kỷ nguyên, người Trình gia không thể so sánh.

Cuối cùng, bảy người Trình gia đều ngoan ngoãn ngậm miệng lại, chỉ lo cắm đầu truy sát.

Tất cả đều thông qua tinh võng trực tiếp, tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này, bọn họ đều kinh hãi trước thực lực của Lăng Hàn, Tây Thiên vực bọn họ đã sinh ra yêu nghiệt có thể sánh ngang Lăng Hàn.

Sau đó bọn họ không ngừng cảnh cáo bản thân, nếu gặp được con trâu đen kia, tuyệt đối không mở miệng mắng chửi với nó.

Bởi vì làm thế chỉ rước lấy tức giận cho bản thân mình mà thôi.

Đuổi theo, trốn, đuổi theo, trốn, quá trình không thay đổi.

- A, tiểu Hàn tử, ngươi chạy trốn nơi đâu?

Đại Hắc Cẩu nhìn thấy Lăng Hàn đi vòng quanh, từ đầu đến cuối không có ý rời khỏi tinh thể này.

- Đương nhiên là đi tìm Chu Vận.

Lăng Hàn thản nhiên nói ra.

- Tê, có bảy người đang truy sát chúng ta, hơn nữa có khả năng có nhiều người mai phục, ngươi còn muốn đi tìm Chu Vận?

Đại Hắc Cẩu giật mình.

- Không phải rất vui sao?

Lăng Hàn cười nói.

- Ngươi đúng là tên điên!

Đại Hắc Cẩu bình luận:

- Cẩu gia thích!

Lăng Hàn cố ý đi quanh cokhông cho người Trình gia đoán được mục tiêu của hắn, bọn họ chỉ có thể thông qua dấu vết truy tung, vào ngày hôm nay, Lăng Hàn đã cắt đuôi người Trình gia và tiến tới Quảng Vân thành.

Chu Vận còn ở nơi này, hắn không hề rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK