Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn nói:

- Sau khi ngươi báo thù nhà xong ta sẽ mang ngươi rời khỏi nơi này.

Người có đoàn sáng trong thức hải trừ ẩn giấu mật mã sinh mệnh còn nhiều chỗ đặc biệt, nếu phá giải được sẽ rất có ích. Huống chi Vương Toàn Hà là hậu đại của hắn.

Lăng Hàn dạy cho Vương Toàn Hà cách thăm dò thần thức, hai người cộng minh. Vương Toàn Hà phát hiện đoàn sáng tồn tại trong người mình, lấy tin tức trong đó. Vương Toàn Hà đưa các tin tức về cho Lăng Hàn, hắn dạy y tu luyện.

Lăng Hàn là tu vi gì, có bao nhiêu thiên tài địa bảo? Tài nguyên vô tận đổ dồn vào, có là heo ngốc cũng có thể thành tựu Tiên Vương.

Bảy ngày sau Vương Toàn Hà đã đến Phân Hồn cảnh.

Lăng Hàn không định đặt nền móng ổn định cho Vương Toàn Hà, đối phương không có thiên phú võ đạo ưu tú, chỉ được vận may rất tốt.

Ví dụ kêu Vương Toàn Hà chọn một trong hai, một trong ba hay một trong một vạn thì y luôn tìm được cái chính xác nhất. Nếu cho Vương Toàn Hà di mạo hiểm cổ tích thì sẽ một đường băng băng, điểm đặc biệt của y là siêu may mắn.

Để báo thù thì Phân Hồn cảnh đã đủ.

Lăng Hàn vẫy tay nói:

- Đi đi.

Hắn còn bận tiêu hóa đoàn sáng mới có được.

Vương Toàn Hà cung kính dập đầu hướng Lăng Hàn. Bảy ngày trước Vương Toàn Hà không bao giờ ngờ mình có được biến đổi trời long đất lở như vậy trong vòng bảy ngày.

Vương Toàn Hà tràn ngập cảm kích Lăng Hàn, tuy y biết hắn có được thứ trong thức hải của y chắc chắn không tầm thường. Nhưng giúp y báo thù sâu như biển đã là ơn lớn vô cùng.

Vương Toàn Hà ra khỏi Tuyên Vương phủ, định rời thành về Thiên Thủy trần.

Nhưng Vương Toàn Hà mới đi tới cửa thành đã bị người ngăn lại.

Một thủ vệ lớn tiếng nói:

- Đứng lại! Ngươi không thể đi!

Vương Toàn Hà nhướng mày toát ra tự tin mãnh liệt, y hỏi:

- Tại sao?

Thủ vệ không kiên nhẫn nạt:

- Kêu ngươi ở lại thì cứ ở lại, hỏi nhiều làm gì!

Vương Toàn Hà ngẫm nghĩ, chợt hiểu ra:

- Cói phải Lôi Đông không?

Tại đây Vương Toàn Hà chỉ đắc tội một mình Lôi Đông, người khác không cần phải so đo với ‘ăn mày’ như y.

Thủ vệ nói, không thèm nhìn Vương Toàn Hà cái nào:

- Đã biết mình đắc tội Lôi thiếu gia còn muốn vỗ mông rời đi?

Vương Toàn Hà nói:

- Được rồi, ta chờ hắn.

Lôi Đông tự tìm đánh thì y cho đối phương mãn nguyện. Lôi gia tuy có cao thủ vượt qua Phân hồn nhưng sau lưng y là Lăng Hàn, không nói cái khác, chỉ mình Mã Tuyên Vương đủ làm Lôi gia không dám hó hé tiếng nào.

Chỉ một lúc sau Lôi Đông chạy tới.

Lôi Đông kinh ngạc nói:

- Thằng ăn mày, ngươi trốn giỏi thật.

Bảy ngày trước Lôi Đông luôn canh giữ trước Tuyên Vương phủ, nhưng chờ mãi không thấy Vương Toàn Hà xuất hiện, làm gã vừa thấy kỳ lạ vừa không nghĩ ra. Lôi Đông không tin Vương Toàn Hà là người Tuyên Vương phủ muốn tìm, quả nhiên gã bày ra nhiều tai mắt trong thành rất nhanh tìm được tên ăn mày.

Lôi Đông vỗ chưởng muốn oanh sát Vương Toàn Hà:

- Bản thiếu gia nói rồi, ngươi sẽ hối hận!

Vương Toàn Hà mắt lóe tia sát khí, vỗ chưởng.

Bùm!

Lôi Đông thành mưa máu.

Trảm Trần đấu Phân Hồn dĩ nhiên một chiêu chết ngay.

Bên ngoài qua bảy ngày nhưng Vương Toàn Hà trải qua thời gian tăng tốc đã khổ tu gần mười năm, thực lực tăng tiến, tâm tính cũng thay đổi.

Sát phạt quyết đoán, đây là tâm tính Vương Toàn Hà theo Lăng Hàn tu luyện.

Vương Toàn Hà chỉ nhìn thẳng thủ vệ, hỏi:

- Ngươi còn muốn ngăn cản ta không?

Người thủ vệ run rẩy lắc đầu lia lịa, gã không muốn chết.

- Vậy thì tốt.

Vương Toàn Hà xoay người ra ngoài thành.

Thủ vệ nghĩ mà sợ, ngây người một lúc sau đó chạy đi Lôi gia báo tin.

Một tộc nhân xuất sắc của Lôi gia đã chết, thủ vệ là người chứng kiến, nếu không đi báo tin thì gã sẽ bị Lôi gia tế sống.

Tin tức truyền đến, Lôi gia nổi giận.

Lôi Thiên Hành cũng là phụ thân của Lôi Đông lao ra trước, muốn bắt Vương Toàn Hà về giết chết tế linh hồn nhi tử của mình.

Lôi Thiên Hành là Thăng Nguyên cảnh, tốc độ rất nhanh, lắc người một cái đã đến cửa thành.

Lôi Thiên Hành nhìn vết máu dưới đất, biểu tình bi thương khóc ròng.

Gã chỉ có một nhi tử.

Lôi Thiên Hành hung tợn nói:

- Dám giết nhi tử của ta, ta không chỉ bằm thây ngươi ra vạn mảnh, ta sẽ tìm ra chín đời thân tộc của ngươi, giết hết!

Có tiếng thở dài chợt vang lên:

- Ài.

Lôi Thiên Hành giật mình kêu lên:

- Ai đó!?

Lôi Thiên Hành không hề phát hiện có ai ở gần đây, với uy thế Thăng Nguyên cảnh của gã người bình thường đã sợ chạy trốn thật xa, làm sao dám đến gần.

Lăng Hàn chậm rãi đi ra:

- Việc của tiểu bối hãy để tiểu bối tự giải quyết, ngươi xen vào làm gì?

Lăng Hàn là lão tổ tông của Vương Toàn Hà, sao có thể nhìn Lôi Thiên Hành đuổi theo giết hậu đại của mình được.

Lôi Thiên Hành đánh giá Lăng Hàn, hơi cau mày, gã không nhìn ra hắn sâu cạn, nhưng chắc chắn một điều rằng đối phương không phải Tiên Vương. Trên người Tiên Vương có sắc màu kỳ dị quấn quanh, đây là đặc điểm rõ rệt nhất.

Đã không phải là Tiên Vương vậy cùng lắm là Thăng Nguyên cảnh như gã, sợ gì.

Lôi Thiên Hành hỏi:

- Nghe giọng điệu của ngươi hình như là trưởng bối của hung thủ đã giết nhi tử của ta?

Lăng Hàn gật đầu nói:

- Đúng vậy!

Mắt Lôi Thiên Hành lóe tia sáng lạnh, sát ý đằng đằng:

- Được lắm, vậy bổn tọa sẽ giết ngươi trước!

Lôi Thiên Hành định hành động bỗng nghe tiếng quát:

- Dừng tay!

Lôi Thiên Hành ngừng lại ngay, mặt lộ biểu tình kinh ngạc kêu lên:

- Tiên Vương đại nhân!

Nơi này chỉ có một vị Tiên Vương đại nhân, đó chính là Mã Tuyên Vương.

Lôi gia là thế lực Thăng Nguyên cảnh, đã rất mạnh, nhưng chỉ là cặn bã trước thế lực Tiên Vương. Nếu Mã Tuyên Vương muốn đụng vào Lôi gia thì có thể dễ dàng khiến họ cửa nát nhà tan.

Thế nên Lôi Thiên Hành vô cùng cung kính chắp tay chào Mã Tuyên Vương:

- Kính chào Mã đại nhân!

Cảnh tượng tiếp theo làm Lôi Thiên Hành tái mặt.

Mã Tuyên Vương chạy chậm lại, quỳ xuống trước Lăng Hàn:

- Tiểu nhân cai trị không nghiêm đã mạo phạm đại nhân, xin đại nhân thứ tội!

Tổ cha nó!

Mặt Lôi Thiên Hành tràn đầy khó tin. Đây là một vị Tiên Vương, lớn nhất trên trời dưới đất, vậy mà quỳ xuống luôn mồm gọi đại nhân, làm như mình cực kỳ thấp hèn.

Nếu Lôi Thiên Hành nghe kể chuyện này sẽ cười bể bụng, mắng là nhảm nhí, coi như nghe truyện cười.

Nhưng khi cảnh tượng diễn ra trước mắt thì Lôi Thiên Hành chỉ cảm giác lạnh lẽo thấu xương.

Ngay cả Tiên Vương còn phải quỳ xuống hành lễ, nam nhân thoạt trông rất trẻ tuổi này là thần thánh phương nào?

Chân Lôi Thiên Hành mềm như bún quỳ xuống, muốn kêu tiếng đại nhân nhưng không thốt nên lời.

Vì quá sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK