Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là thực lực của Đại Hắc Cẩu không biết vượt qua hắn bao nhiêu, để hắn cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, trong lòng xin thề, chờ thời điểm tu vi ngang hàng Đại Hắc Cẩu, tất nhiên phải báo mối thù này trở về.

Tiêu Anh Hùng cùng Cốc Hợp Nghĩa nhìn nhau một cái, đều khẽ nhíu mày.

Tuy bọn họ mời Lăng Hàn, nhưng cũng không có mang ý tốt gì, dự định ở trong cổ di tích giết chết hắn.

Nhưng hiện tại có thêm một Đại Hắc Cẩu, thực lực sâu không lường được, để bọn họ cảm thấy vướng tay chân, như vậy sẽ không tiện ra tay.

- Người đủ chưa?

Một tên siêu cấp Đế Tinh hỏi, hắn là Tiên Vương tầng năm, cũng không phải là người bản thổ của Viêm Sương Vị Diện, tên là Lưu Hào, từ hơn ba tỉ năm trước liền đến Vũ Viện.

- Còn thiếu một người.

Cốc Hợp Nghĩa nói.

- Ai?

Lại một người hỏi, hắn gọi Lạc Dương Thu, tương tự là Tiên Vương tầng năm.

- Ha ha, bản tọa tới chậm sao?

Trong một tiếng hét dài, khí thế kinh khủng cuồn cuộn mà đến, một tên Tiên Vương bay lượn tới, cả người toả ra khí tức kinh khủng, càng có chín đạo màu sắc đặc biệt quấn quanh.

Tiên Vương tầng chín!

Con ngươi của Lăng Hàn căng thẳng, kia là Ngự Hư!

Hắn bây giờ cùng Ngự Hư Tiên Vương tuyệt đối là tử địch, bởi vì Ngự Vô Địch chết ở trong tay Lăng Hàn, kia là con trai của Ngự Hư Tiên Vương.

Lão gia hoả này làm sao sẽ đến?

Rất đơn giản, Ngự Hư Tiên Vương cũng đang muốn xung kích Thiên Tôn, như vậy ví dụ một vị Tiên Vương khác thất bại đối với hắn rất có ý nghĩa tham khảo, thậm chí hắn còn cần hơn đám người Lăng Hàn, bởi vì hắn sắp xung kích Thiên Tôn, nhất định phải thận trọng.

- Tiền bối!

Một vị Tiên Vương tầng chín xuất hiện, cho dù tất cả mọi người là siêu cấp Đế Tinh, cũng không thể không thi lễ.

Ngự Hư Tiên Vương cười cợt:

- Không cần đa lễ.

Tuy hiện tại cảnh giới của hắn chiếm ưu, nhưng nếu như hắn không đột phá Thiên Tôn, người ở chỗ này rất nhanh sẽ san bằng hắn, vượt lại cũng không nhất định, bởi vì Thiên Tôn thực quá khó vượt qua, ngươi nhìn hắn ở Tiên Vương tầng chín bao lâu?

Ngự Hư Tiên Vương tự nhiên cũng nhìn thấy Đại Hắc Cẩu, nguyên bản vẻ mặt cười híp mắt lập tức cất đi, ánh mắt cũng biến thành ác liệt, tràn ngập sát khí:

- Chó hoang, ngươi lại còn dám xuất hiện ở trước mặt bổn tọa!

Đại Hắc Cẩu mắt chuyển loạn, lộ ra vẻ chột dạ, nhưng ngoài miệng không thối lui chút nào, kêu lên:

- Tại sao Cẩu gia không dám?

Ngự Hư Tiên Vương hung hãn ra tay, hắn là Tiên Vương tầng chín lại có cái gì phải kiêng kỵ? Thậm chí, ở trong Tiên Vương tầng chín, hắn cũng là tồn tại số một số hai, ngoại trừ Thiên Tôn, lại có mấy người có thể trấn áp hắn?

Oanh, bàn tay lớn ghìm xuống, ngôi sao đầy trời run rẩy, đây là một vị Tiên Vương tuyệt mạnh.

Đại Hắc Cẩu di động, xèo, thân hình nó xông mạnh, tốc độ nhanh kinh người, ở trước khi bàn tay lớn ghìm xuống liền chạy ra ngoài, sau đó đứng thẳng người lên, chỉ vào Ngự Hư Tiên Vương nói:

- Ngự Hư tiểu nhi, cẩu gia không chấp nhặt với ngươi, miễn cho đánh ngươi khóc, sư phụ ngươi lại chạy đến tìm cẩu gia phiền phức.

Tất cả mọi người không nói gì, rõ ràng chính là Đại Hắc Cẩu không dám đánh một trận, nhưng miệng lại còn nói dễ nghe như vậy, thực sự là hèn hạ.

Có điều, có thể ở trong tay Ngự Hư Tiên Vương trốn thoát, thực lực của Đại Hắc Cẩu này cũng tuyệt đối bất phàm, không thể coi thường.

Ngự Hư Tiên Vương không có ra tay nữa, hắn sớm biết Đại Hắc Cẩu tặc trơn, chuyên tu thuật chạy trốn, bởi vậy muốn bắt nó độ khó cực kỳ cao. Có thể nói, phải là Thiên Tôn ra tay mới được.

- Hừ, Duyên Sinh Thiên Tôn nhất mạch đều là đồ bỏ đi như vậy!

Hắn lạnh lùng nói.

Lăng Hàn khó chịu, nhẹ nhàng ho khan một hồi nói:

- Tiểu nhi bên kia, sao ngươi lớn lên xấu như vậy?

Ngự Hư Tiên Vương sững sờ, hắn xấu xí?

Hắn không phải tuyệt thế mỹ nam, nhưng tuyệt đối không thể nói xấu xí, hơn nữa, đều tu đến cảnh giới như bọn họ, đẹp xấu lại có ý nghĩa gì? Then chốt là thực lực, thực lực mới quyết định tất cả.

Vì lẽ đó, tiểu tử này là cố ý gây chuyện.

Ha ha, chỉ là tiểu bối tầng ba, cũng dám kêu gào ở trước mặt hắn, thực sự là tức cười.

Hắn chắp hai tay sau lưng nói:

- Tuy Vũ Viện có quy tắc, không cho vượt hai cảnh giới ra tay, nhưng ngươi chủ động khiêu khích bản tọa, vậy ta đánh ngươi một trận cũng không có ai sẽ trách móc bản tọa!

Lăng Hàn cười ha ha:

- Ngự Hư, trong Cửu Tuyệt Trận chiến một trận, có dám không?

Ngự Hư Tiên Vương giễu cợt:

- Bản tọa đường đường là Tiên Vương tầng chín, tại sao phải hạ thấp địa vị của mình, kéo thấp mình đến cấp độ giống như ngươi?

- Chỉ là tầng chín mà thôi, nơi này người nào không thể đạt đến, vì lẽ đó không cần lấy ra khoe!

Lăng Hàn từ tốn nói.

- Có bản lĩnh, đánh nhau cùng cấp, như vậy thắng được mới có sức thuyết phục!

Bọn người Tiêu Anh Hùng gật đầu, nếu như trong bọn họ có ai ngay cả đột phá tầng chín cũng khó khăn, vậy thì không có tư cách tiến vào Vũ Viện.

Cảnh giới cao... Đó chỉ là đại biểu ngươi tu luyện sớm, có thể đột phá Thiên Tôn hay không mới là then chốt.

Mà loại người nào càng có thể đột phá Thiên Tôn?

Đương nhiên là tiến hóa lũy thừa cao, cũng chính là đánh nhau cùng cấp càng mạnh.

- Dám, hay là không dám!

Lăng Hàn cưỡng đoạt hỏi một câu.

Ngự Hư Tiên Vương có chút tiến thoái lưỡng nan, hắn cao cao tại thượng quen rồi, thời điểm ở Tiên Vực càng trắng trợn không kiêng dè, muốn giết ai thì giết. Nhưng nơi này không giống, coi như là Phong Tình Thiên Tôn ở đây cũng phải khúm núm biết điều, bằng không bị người giết cũng không biết chết như thế nào.

Hắn suy nghĩ một chút, mình là siêu cấp Đế Tinh, tiến hóa lũy thừa cao tới mười một, hơn nữa coi như áp chế cảnh giới, hắn lịch duyệt nhiều, ý thức chiến đấu sẽ không chịu ảnh hưởng, đánh nhau càng chiếm ưu thế.

Cần sợ sao?

- Được, đến chiến!

Ngự Hư Tiên Vương nói.

Đám người Tiêu Anh Hùng nhất thời lắc đầu, thay Ngự Hư Tiên Vương hít một tiếng.

Ngươi còn không biết thứ này chính là Trương Tam hay Lý Tứ đi, ở trên khối Vạn Cổ Thạch thứ nhất lưu danh, hơn nữa cao tới thứ tám, ép Thiên Sinh xuống. Hơn nữa, trước đó vài ngày còn cùng Tiêu Anh Hùng chiến một hồi, kết quả, Tiêu Anh Hùng thảm bại.

Cái thứ này tiến hóa lũy thừa hẳn thẳng đến mười hai a.

Chỉ có Tiêu Anh Hùng biết, tiến hóa lũy thừa của Lăng Hàn cũng không có đạt đến mười hai, mà là thể thuật của hắn đáng sợ, để sức chiến đấu của hắn có thể so với tiến hóa lũy thừa mười hai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK