Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chém!

Hắn giết ra ngoài, kiếm quang hóa thành một đạo hào quang sáng chói.

Ba người Thanh Quỷ Tiên Vương đều huy quyền nghênh tiếp, cũng không sợ hãi.

Ngu!

Ngay cả Nhất Bộ Thiên Tôn cũng chưa hẳn dám lấy nhục thân trực tiếp ngăn cản Thiên Tôn Bảo khí, lực phá hoại kia quá lớn, ngạnh bính là cách làm vô cùng ngu xuẩn.

Nhưng đám người Thanh Quỷ Tiên Vương đều mất đi năng lực phán đoán bình thường, chỉ căn cứ bản năng chiến đấu, đối mặt một đạo kiếm quang... có sợ gì, chuẩn Thiên Tôn thì sợ gì?

Phốc phốc phốc, Tiên Ma kiếm xẹt qua, ba người Thanh Quỷ Tiên Vương bị chém thành hai đoạn.

Không chịu nổi một kích!

Lăng Hàn hơi xúc động, thời điểm mới vào Tiên Vương mộ địa, ba người này tùy tiện cái nào xuất thủ cũng có thể tuỳ tiện giết hắn, nhưng bây giờ hắn một kiếm liền có thể trảm ba người.

- Các ngươi ở lại chỗ này chờ ta.

Lăng Hàn nhìn Đại Hắc Cẩu cùng Ngõa Lý nói.

- Được.

Đại Hắc Cẩu đương nhiên sẽ không cậy mạnh nói muốn cùng Lăng Hàn đồng hành, Ngõa Lý càng sẽ không làm sự việc dư thừa.

Lăng Hàn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, trên người có kim quang bắn ra, hóa thành phù văn vô thượng, đây là siêu việt quy tắc, nhưng lại không đạt đến trình độ của Thiên Tôn ký tự, bành, hai chân hắn phát lực, vọt thẳng lên trời.

Trên bầu trời, sóng nhiệt xen lẫn, nhưng lực sát thương cũng không kém nham tương bao nhiêu, lại xen lẫn thành đoàn, không có một chút xíu góc chết, kỳ thật so với phía dưới còn muốn hung hiểm.

Lăng Hàn lại mặc kệ, Bất Diệt Thiên Kinh hộ thể, hiện tại hắn gần như có phòng ngự của Thiên Tôn cấp, quy tắc chí cao cũng không có khả năng làm bị thương hắn.

Hắn nhanh chóng truy đuổi.

Bình thường mà nói, Đỗ Thập Nhất khởi động trước hắn, hắn căn bản là không có khả năng đuổi kịp, nhưng ai bảo trong này địa hình đặc thù, cũng không thể đi một đường thẳng?

Cái này để Lăng Hàn có khả năng đuổi kịp.

Bởi vì đã mất tung tích của Đỗ Thập Nhất, Lăng Hàn sợ hoàn toàn trái ngược, vừa đi còn quan sát dấu vết lưu lại trên đường, thẳng đến xác nhận không sai, lúc này mới bão tố đủ mã lực.

Đại khái sau nửa canh giờ, trước mặt của hắn xuất hiện Đỗ Thập Nhất cùng chuẩn Thiên Tôn đuổi giết hắn.

Dưới chân Lăng Hàn điểm một cái, đạp ở trong không khí, bành, cả người bắn ra.

Oành!

Hắn rơi xuống, căn bản không phân biệt vị trí, trực tiếp rơi vào trong nham tương, lập tức văng lên nham tương cao mấy trăm trượng, cơ hồ đánh bay toàn bộ nham tương vùng này.

Cái thanh thế này quá lớn, để bọn người Đỗ Thập Nhất không khỏi nhìn sang, chờ phát hiện người này lại là Lăng Hàn, Đỗ Thập Nhất lập tức kinh ngạc đến ngây người.

Thế nào lại là Lăng Hàn?

Hắn làm sao có thể có tốc độ nhanh như vậy?

Tại sao hắn lại chạy tới?

Nghĩa khí cũng không phải nói như vậy a!

Lăng Hàn mỉm cười:

- Đỗ huynh, ngươi cũng chạy quá nhanh a, để cho ta đuổi thật phí sức.

Đỗ Thập Nhất chỉ có há to mồm, nhưng lại không biết nên nói cái gì.

Những chuẩn Thiên Tôn truy sát kia lại sẽ không thất thần, bọn hắn chỉ còn lại có bản năng chiến đấu là không sai, nhưng cũng làm cho bọn hắn có thể không nhìn bất luận sự tình gì mà giật mình, hưu hưu hưu, nhao nhao đánh về phía Đỗ Thập Nhất.

Đỗ Thập Nhất muốn chạy đã không kịp, chỉ có thể đón đỡ, hai tay quét qua, hét lớn một tiếng, toàn lực ra hết.

Bành!

Một tiếng trọng hưởng, Đỗ Thập Nhất bị đánh bay ra ngoài, mắt thấy liền muốn lọt vào trong nham tương, chỉ thấy bóng người lóe lên, Lăng Hàn thoát ra, kịp thời xách lấy phía sau lưng của hắn.

- Lăng Hàn, không cần phải để ý đến ta, chạy mau, báo tin tức quan trọng hơn!

Đỗ Thập phun ra một ngụm máu, bị nhiều chuẩn Thiên Tôn liên thủ đánh một kích như vậy còn không chết, hắn cũng xác thực không thẹn danh tiếng võ viện cự đầu, bá chủ trong tầng chín.

Lăng Hàn mỉm cười:

- Đỗ huynh, ngươi ở một bên nghỉ ngơi, nhìn ta đại sát tứ phương!

Hắn đặt Đỗ Thập Nhất ở trên một khối Phù Thạch, sau đó nhìn về phía những chuẩn Thiên Tôn kia.

Những chuẩn Thiên Tôn này không có kính sợ, đừng nói Lăng Hàn chỉ là tầng chín, dù là Thất Bộ Thiên Tôn bọn hắn cũng sẽ không chút do dự giết qua.

Bởi vậy, hưu hưu hưu, bọn hắn nhao nhao động.

Đỗ Thập Nhất đã không đành lòng nhìn, Lăng Hàn khẳng định khó thoát khỏi cái chết, mà hiện tại hắn bị trọng thương cũng khó thoát một kiếp. Hắn cảm thấy tiếc nuối, chỉ sợ phải cô phụ đám người A Mục.

Xoát, một đạo kiếm quang hiện lên, thẳng diệu trời xanh, cũng làm cho hết thảy tồn tại mất đi màu sắc.

Ánh mắt của Đỗ Thập Nhất không khỏi xiết chặt, đợi một lần nữa mở ra, chỉ gặp mười tên chuẩn Thiên Tôn lại có bảy cái ngã xuống, không phải đoạn cổ chính là đứt eo.

Cái này!

Một kiếm liền chém bảy tên chuẩn Thiên Tôn?

Dù những chuẩn Thiên Tôn này lại yếu, nhưng cũng là chuẩn Thiên Tôn a, cường đại hơn Tiên Vương tầng chín ngưu bức nhất rất nhiều.

- Ngươi, ngươi đột phá tầng chín!

Trong đầu Đỗ Thập Nhất xẹt qua một tia sáng, bật thốt lên.

Trừ cái này, không còn khả năng khác.

Lăng Hàn đã mở sát giới, đương nhiên sẽ không giữ lại, tiếp tục giết ra, ba tên chuẩn Thiên Tôn còn lại cũng bị hắn xử lý. Nhưng đánh xong, sắc mặt của hắn cũng ửng hồng, nhịn không được phun ra một ngụm máu.

Bị mười tên chuẩn Thiên Tôn liên thủ oanh kích, làm sao là đùa giỡn?

Đây cũng là những chuẩn Thiên Tôn này không có trí tuệ, nếu không cùng Lăng Hàn chọi cứng, khai thác chiến thuật du đấu, lẫn nhau trông nom, mười người không nói có thể áp chế Lăng Hàn, chí ít cũng có thể đứng ở thế bất bại.

Nhưng bây giờ, mười chuẩn Thiên Tôn bị xử lý dễ như trở bàn tay, mà cái giá thì vẻn vẹn chỉ là để Lăng Hàn nôn một ngụm máu.

- Lăng huynh... Ngươi thật sự là phi phàm!

Trước đó Đỗ Thập Nhất một mực gọi tên Lăng Hàn, bởi vì hắn là tầng chín, Lăng Hàn chỉ là tầng tám, nhưng bây giờ Lăng Hàn đã là tầng chín, hắn liền hoàn toàn coi Lăng Hàn thành tồn tại cùng một cấp độ.

Hơn nữa, thực lực vượt xa hắn, cho dù có Tiên Ma kiếm trợ giúp, cũng không thể phủ nhận Lăng Hàn cường đại.

Lăng Hàn cười ha ha, thu lại Tiên Ma kiếm.

- Đỗ huynh, đây là có chuyện gì?

Lăng Hàn hỏi.

Thần sắc của Đỗ Thập Nhất nghiêm một chút:

- Bọn người A Mục còn bị vây ở trong núi, nhanh đi cứu bọn hắn ra!

Hắn dừng một chút, mới vỗ đầu:

- Ta thật hồ đồ, liền để ta từ đầu tới đuôi nói cho ngươi nghe.

Sự tình rất đơn giản, hơn hai trăm ngàn năm trước, ba người bọn họ liền tới nơi này tiến hành lịch luyện, ý đồ tìm tới một điểm đột phá, mấy vạn năm huyết chiến, bọn hắn cũng bắt được một chút linh cảm, chỉ là còn có một số khiếm khuyết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK